CHƯƠNG 68
Lúc này, Diệp Quan đột nhiên ngừng lại, hắn lôi kéo Nạp Lan Già đi đến trước một quầy hàng nhỏ, hắn xuất ra một miếng Tử Tinh đưa cho ông chủ, sau đó lấy đi một cây trâm Hồ Điệp.
Ông chủ nhìn Tử Tinh trong tay, lập tức cười không ngậm mồm vào được, thật sự là kiếm bộn rồi!
Diệp Quan quay người nhìn về phía Nạp Lan Già, cười nói: "Để ta đeo lên cho ngươi!"
Nạp Lan Già trừng mắt nhìn: "Ngươi không hỏi ta có thích hay không?"
Diệp Quan nhếch miệng cười một tiếng: "Đây là lần đầu tiên ta tặng quà cho nữ hài tử, không có kinh nghiệm…ừm, ngươi ưa thích không?"
Nạp Lan Già nở nụ cười xinh đẹp: "Giúp ta đeo lên!"
Diệp Quan gật đầu, hắn tới gần Nạp Lan Già, vào giờ phút này, hai người gần nhau đến mức có thể nghe thấy hơi thở của nhau.
Diệp Quan nhẹ nhàng cắm cây trâm vào trong mái tóc của Nạp Lan Già, chẳng qua, hắn nhìn thế nào đều có điểm gì là lạ!
Nạp Lan Già cười nói: "Được rồi!"
Diệp Quan do dự một chút, sau đó nói: "Được!"
Nói xong, hai người nắm tay đi ra ngoài thành.
Rất nhanh, hai người tới ngoài thành, ngoài thành rất là quạnh quẽ, mà lúc này, ở sâu trong bụi cỏ bên cạnh đột nhiên truyền đến từng tiếng thở dốc.
Là thanh âm nữ tử!
Thanh âm của nữ tử này, có chút gấp, còn có chút hổn hển, cũng có chút hưng phấn.
Còn hồ ngôn loạn ngữ: "Muốn! Không muốn! Muốn! Không muốn nơi đó…"
Cũng không biết đến cùng là muốn hay là không muốn!
Diệp Quan cùng với Nạp Lan Già yên lặng.
Bầu không khí thoáng cái trở nên có chút không đứng đắn!
Diệp Quan đột nhiên nói: "Chúng ta đi sang bên cạnh thôi!"
Nói xong, hắn lôi kéo Nạp Lan Già đi về phía bên phải.
Trải qua tình tiết nhỏ vừa rồi, hai người đều trở nên có chút trầm mặc!
Diệp Quan nhìn Nạp Lan Già, ở dưới ánh trắng chiếu rọi, Nạp Lan Già thật sự là đẹp thanh lệ thoát tục, đẹp không gì sánh được!
Diệp Quan nói khẽ: "Tiểu Già, ngươi thật xinh đẹp!"
Nạp Lan Già trừng mắt nhìn: "Trên thế giới này có nhiều mỹ nữ lắm!"
Diệp Quan cười khẽ: "Vẻ đẹp của các nàng, nhiều lắm là ở trong mắt ta, vẻ đẹp của ngươi, ở trong tim ta!"
Nạp Lan Già mặt mày xấu hổ: "Loại lời tâm tình này, lại nói mười lần nữa thì không cần nói! Ta không muốn nghe!"
Tháp nhỏ: "…"
Diệp Quan cười cười, hắn nắm chặt tay Nạp Lan Già.
Lúc này, hai tiếng bước chân đột nhiên truyền đến từ phía sau hai người cách đó không xa!
Người tới, chính là Vương Nguyên kia, mà sau lưng y, còn có một lão giả đi theo!
Vương Nguyên nhìn hai người, mỉm cười: "Có ý tứ! Các ngươi là cố ý dẫn chúng ta đi ra!"
Diệp Quan cùng với Nạp Lan Già quay người nhìn về phía Vương Nguyên, Nạp Lan Già nhìn chằm chằm Vương Nguyên: "Ngươi có phải hay không cảm thấy ngươi hết sức phong độ nhẹ nhàng?"
Vương Nguyên híp hai mắt lại, cười nói: "Cô nương, ta chỉ là muốn nhận thức ngươi một chút, không có ý tứ gì khác!"
Nạp Lan Già lắc đầu: "Ta không muốn quen biết ngươi!"
Vương Nguyên cười ha ha một tiếng: "Nhưng ta muốn quen biết ngươi!"
Nói xong, y đột nhiên nhìn về phía Diệp Quan ở một bên: "Ta vốn cho rằng ngươi là con cháu đại tộc gì, nhưng không nghĩ tới, ngươi vậy mà đến từ Nam Châu, chậc chậc…không thể không nói, ta vẫn có chút bội phục ngươi, bởi vì ngươi cũng dám uy hiếp ta, thật sự vô cùng có dũng khí!"
Diệp Quan nhìn thoáng qua Vương Nguyên, không nói gì, bởi vì, hắn không cần thiết nói chuyện cùng với một người chết.
Nụ cười của Vương Nguyên dần dần âm lãnh: "Ngươi đã nghĩ đến việc chết như thế nào chưa?"
Lúc này, lão giả sau lưng Vương Nguyên đột nhiên trầm giọng nói: "Thiếu gia, hai người này không đơn giản!"
Vương Nguyên nhíu mày, đang muốn nói chuyện, lúc này, Nạp Lan Già đột nhiên duỗi tay phải ra phía trước, sau một khắc, thời không trước mặt Vương Nguyên trực tiếp nứt ra, ngay sau đó, một bàn tay trực tiếp bóp cổ họng Vương Nguyên!
Vẻ mặt của Vương Nguyên cùng với lão giả trực tiếp kịch biến!
Diệp Quan cũng sửng sốt!
Ngự Không cảnh!
Hắn không nghĩ tới, Nạp Lan Già vậy mà đã đạt đến Ngự Không cảnh!
Chuyện này không hợp thói thường!
Nạp Lan Già nhìn chằm chằm Vương Nguyên lộ ra vẻ mặt kinh hãi, trong mắt lóe lên một vệt xem thường: "So sánh với tiểu Quan nhà ta, ngươi thật sự là kém xa vạn dặm!"
Nói xong, tay phải của nàng đột nhiên dùng sức!
Răng rắc! Đầu của Vương Nguyên đã bị vặn gãy, máu tươi bắn tung tóe!
Mà lúc này, lão giả ở một bên kia lấy lại tinh thần, lão xoay người bỏ chạy, mà sau một khắc, thời không trước mặt lão đột nhiên nứt ra, một bàn tay trực tiếp đánh vào chỗ cổ họng lão!
Ầm! Biểu lộ của lão giả cứng đờ, sau đó ngã xuống thẳng tắp!
Nạp Lan Già mở lòng bàn tay ra, túi trữ vật của hai người trực tiếp bay vào trong tay nàng, nàng nhìn thoáng qua, sau đó lấy ra một ngàn miếng Kim Tinh đưa cho Diệp Quan: "Một người một nửa!"
Diệp Quan thu hồi túi trữ vật, sau đó nói: "Tiểu Già, ngươi là Ngự Không cảnh?"
Nạp Lan Già cười nói: "Bất ngờ lắm sao?"
Diệp Quan gật đầu: "Rất bất ngờ!"
Nạp Lan Già cười nói: "Chuyện này cần cám ơn ngươi!"
Diệp Quan có chút không hiểu.
Nạp Lan Già cười nói: "Cám ơn công pháp Tiên giai của ngươi, nếu không có công pháp Tiên giai của ngươi, ta không có khả năng tăng lên nhanh như vậy!"
Công pháp Tiên giai!
Diệp Quan bừng tỉnh đại ngộ, hắn đều suýt nữa quên công pháp Tiên giai này!
Công pháp Tiên giai tăng thêm thể chất đặc thù của Nạp Lan Già, thật giống như là gian lận!
Nạp Lan Già cười nói: "Chúng ta đi thôi!"
Diệp Quan gật đầu: "Được!"
Hai người rời đi.
Mà không bao lâu sau khi hai người rời đi, một lão giả đột nhiên xuất hiện ở trong sân, vào lúc thấy thi thể của Vương Nguyên cùng với lão giả, sắc mặt của lão lập tức trầm xuống.
Lúc này, một nam tử trung niên đột nhiên xuất hiện ở trong sân!
Người này, chính là gia chủ Vương gia đương thời Vương Khởi!