CHƯƠNG 717
THẤP THỎM
Diệp Quan cười nói:
- Ta cảm thấy, dùng thực lực của cô cô, đừng nói là giết người, coi như huỷ diệt hết thảy vũ trụ đã biết hiện tại, hẳn là cũng đều không dùng đến kiếm thứ hai!
Nữ tử váy trắng nói:
- Sai
Diệp Quan sửng sốt
Nữ tử váy trắng lại nói:
- Bỏ đi chữ hẳn là!
Biểu lộ của Diệp Quan cứng đờ
Tháp nhỏ: "…."
Nữ tử váy trắng đột nhiên nói:
- Chuẩn bị bao lâu đến Đại Đế?
Diệp Quan nói:
- Hi vọng trễ một chút
Nữ tử váy trắng nhìn về phía Diệp Quan, Diệp Quan cười nói:
- Bởi vì dạng này, là có thể hướng cô cô học tập nhiều hơn một chút, hơn nữa, cô cô ở nơi này, cha già khẳng định cũng sẽ thường xuyên trở về
Nữ tử váy trắng nhìn thoáng qua Diệp Quan, không nói gì nữa
Diệp Quan đột nhiên nói:
- Cô cô, ta có một chiêu kiếm kỹ, ta thi triển cho ngươi xem một chút, ngươi chỉ điểm một chút, được chứ?
Nói xong, hắn cũng không đợi nữ tử váy trắng trả lời, chính là đâm ra một kiếm
Oanh!
Chỗ kiếm rơi, thời không sụp đổ ầm ầm
Đạo kiếm!
Một kiếm này là hắn căn cứ vào Chân Thần Đạo Quyền cải biên ra, một kiếm chính là một đạo, một đạo chính là một kiếm, bên trong kiếm có đạo của chính mình, niềm tin vô địch, bởi vậy, một kiếm này đâm ra, uy lực vô tận, phía dưới Đại Đế, không ai cản nổi
Sau khi thi triển xong, Diệp Quan vội vàng nhìn về phía nữ tử váy trắng, mặt mũi tràn đầy chờ mong
Nữ tử váy trắng lại là thần sắc bình tĩnh như nước, cũng không nói chuyện
Thấy nữ tử váy trắng không nói lời nào, Diệp Quan lập tức có chút thấp thỏm:
- Không tốt sao?
Nữ tử váy trắng đang muốn nói thẳng, nhưng vào lúc thấy Diệp Quan có chút thấp thỏm trước mắt, nàng lập tức có một chút lưỡng lự, nhìn Diệp Quan có bảy tám phần tương tự cùng với ca ca trước mắt này, lòng của nàng đột nhiên mềm rất nhiều, sinh ra mấy phần nhu tình, thế là sửa lại lời chính mình vốn muốn nói:
- Ngươi chẳng qua chỉ mười bảy mười tám tuổi, tín niệm Kiếm đạo kiên định như thế, chớ nói ở thời đại này, cho dù đặt ở trong dòng sông lịch sử, cũng là phượng mao lân giác, cực kỳ ít có
Nghe vậy, Diệp Quan lập tức mừng rỡ, trên mặt lộ ra nụ cười cực kỳ xán lạn, có thể được cô cô tán thưởng, hắn tự nhiên là vô cùng vui vẻ
Chẳng qua đúng lúc này, nữ tử váy trắng lại nói:
- Thế nhưng, theo cá nhân ta mà nói, kiếm đạo này của ngươi, thế nhưng vẫn là có không ít thiếu hụt
Diệp Quan liền vội hỏi:
- Nói thế nào?
Nữ tử váy trắng nhìn Diệp Quan:
- Mục tiêu của ngươi, là vô địch?
Diệp Quan gật đầu
Nữ tử váy trắng nói:
- Như thế nào là vô địch?
Diệp Quan liền nói ngay:
- Ta không có người không thể giết, không người nào có thể giết ta!
Nữ tử váy trắng lắc đầu, nhưng không nói lời nào
Diệp Quan liền vội hỏi:
- Làm sao?
Nữ tử váy trắng nói:
- Cái gọi là tín niệm vô địch của ngươi, chẳng qua là nghé con mới đẻ không sợ cọp thôi
Diệp Quan trầm giọng nói:
- Cô cô có ý tứ là, ta cũng chưa từng gặp cường giả vô địch chân chính, bởi vậy, vô địch mà chính mình nói, kỳ thật chỉ là một loại biểu hiện vô tri mà thôi
Nữ tử váy trắng nói:
- Nghé con mới đẻ, vì sao không sợ cọp? Bởi vì vô tri, bởi vì nó cũng không biết hổ mạnh mẽ, nhưng nếu như để nó tận mắt chứng kiến sự mạnh mẽ của hổ, ngươi nói xem, nó có thể sợ hổ hay không?
Diệp Quan yên lặng
Nữ tử váy trắng nói:
- Nếu vào sau khi nó kiến thức sự mạnh mẽ của hổ, còn có thể không sợ cọp, vẫn muốn hạ gục, loại dũng khí này mới thật sự là đáng quý. Đối với ngươi mà nói, ngươi nếu vào sau khi nhìn thấy người vô địch, còn dám có được niềm tin vô địch này, đây mới thực sự là niềm tin vô địch, đã biết trời cao, còn dám lên trời, lúc này mới thật sự ghê gớm
Diệp Quan nói khẽ:
- Phụ thân để cô cô mang theo ta đi lịch luyện, mục đích chính là vì thế?
Nữ tử váy trắng gật đầu:
- Một trong những mục đích của ca ca!
Diệp Quan cười nói:
- Ta định học tập cùng với cô cô thật tốt!
Nữ tử váy trắng nói:
- Ngươi hết sức ưu tú!
Diệp Quan lập tức mừng rỡ không thôi, nhưng lúc này, nữ tử váy trắng lại nói:
- Nhưng so với ca ca, còn thiếu một chút!
Biểu lộ của Diệp Quan cứng đờ, đây không phải là khen ta, đây là khen cha già!
Tháp nhỏ im lặng
Xem xét công bằng, dùng thiên phú mà nói, thiên phú của Diệp Quan khẳng định là cao hơn Nhân Gian Kiếm Chủ, bên trong ba đời, thiên phú của Diệp Quan yêu nghiệt nhất
Đương nhiên, ở trong mắt Thiên Mệnh, ca ca vĩnh viễn là ưu tú nhất
Nữ tử váy trắng đột nhiên nói:
- Loạn Tinh Giới ở nơi nào?
Nữ tử thần bí nói:
- Phía bắc
Nữ tử váy trắng khẽ gật đầu, sau đó tay trái đột nhiên bắt lấy bả vai Diệp Quan, sau một khắc, Diệp Quan chỉ cảm thấy thời không trước mắt trực tiếp trở nên mờ đi, ngay sau đó, vô số thời không bốn phía phảng phất như điện quang hỏa thạch lướt qua trước mắt, dọa cho hắn vội vàng nhắm hai mắt lại, nhưng chỉ vẻn vẹn là trong nháy mắt, hắn liền lại cảm thấy hết thảy khôi phục như thường
Diệp Quan mở hai mắt ra, vào giờ phút này, hắn cùng với nữ tử váy trắng đã ở bên trong một mảnh tinh không cuồn cuộn vô tận, bốn phía tinh không yên tĩnh không một tiếng động, có chút khiếp người
Diệp Quan ngưng mắt nhìn, ở phía trước hắn mấy vạn trượng, nơi đó có một cánh cổng ánh sáng, cánh cổng ánh sáng này có rộng tới mấy trăm vạn trượng, vượt ngang toàn bộ tinh không, cực kỳ hùng vĩ. Cánh cổng ánh sáng này hết sức kỳ lạ, tựa như do phù văn ngưng tụ mà thành, tản ra một cỗ lực lượng kinh khủng cực kỳ đáng sợ
Diệp Quan biết, đây chính là cánh cửa dẫn đến Loạn Tinh Giới!