CHƯƠNG 747
VÕ TÔNG HAY LÀ THÁNH TÔNG
Diệp Quan nhìn thoáng qua Nam Cung Hàn:
– Ta hiểu rõ ý tứ của ngươi, ngươi là muốn nói cho ta, gia thế bối cảnh của ta cùng với Nam Cung tộc các ngươi chênh lệch quá lớn, không xứng với Nam Cung tộc các ngươi
Nam Cung Hàn nhìn chằm chằm Diệp Quan:
– Đúng thế
Nói xong, nàng lại lấy ra một túi trữ vật ném đến trước mặt Diệp Quan:
– Mười triệu miếng Linh Nguyên, ta nghĩ hẳn là đủ rồi
Diệp Quan lắc đầu cười một tiếng, không nói gì
Trong mắt Nam Cung Hàn lóe lên một vệt hàn mang:
– Ta vốn có thể khiến cho ngươi vô thanh vô tức tan biến từ trên đời này, nhưng ta không muốn bởi vì ngươi mà phá hư tình cảm giữa tỷ muội chúng ta, cho nên, cầm lấy tiền mau chóng rời đi, dạng này ngươi còn có thể bảo đảm một mạng của chính mình!
Diệp Quan suy nghĩ một chút, sau đó nói:
– Cô nương, ta vốn là muốn dùng thân phận người bình thường nói chuyện với ngươi một chút, nhưng ta phát hiện ra, ta nếu như lấy thân phận người bình thường nói chuyện với ngươi, căn bản là không thể nói chuyện, bởi vì ngươi sẽ không coi trọng ta, lời nói của ta cũng không có phân lượng, đã như vậy, vậy chúng ta liền đổi lại thân phận đi
Nói xong, hắn xuất ra một túi trữ vật đưa tới trước mặt Nam Cung Hàn:
– Ngươi xem một chút!
Nam Cung Hàn cau mày, nàng nhìn về phía túi trữ vật của Diệp Quan, sau khi thấy đồ vật trong túi trữ vật, sắc mặt nàng kịch biến trong nháy mắt, liên tiếp lui về phía sau mấy bước
Trong túi trữ vật, có mấy tỷ miếng Linh Nguyên!
Nam Cung Hàn mặt mũi tràn đầy kinh ngạc nhìn Diệp Quan:
– Ngươi….
Diệp Quan đi đến một bên ngồi xuống, sau đó nâng chén trà lên, nhẹ nhàng uống một hớp, sau đó nói:
– Ta cùng với Nam Cung Tuyết cô nương là bằng hữu, mà ta làm bằng hữu với nàng, cũng không phải là nhìn gia thế bối cảnh của nàng, tha thứ cho ta nói thẳng, Diệp Quan ta kết giao bằng hữu, từ trước tới giờ không nhìn gia thế bối cảnh của đối phương, bởi vì nếu bàn về thân phận bối cảnh, ta nói một câu vô địch, có khả năng cũng còn là khiêm tốn
Tháp nhỏ: "…"
Nam Cung Hàn nhìn nam tử thong dong bình tĩnh trước mắt, trong lòng như dời sông lấp biển
mấy tỷ miếng Linh Nguyên!
Đây cho dù là Nam Cung tộc, cũng không nhất định cầm ra được, mà vị thiếu niên trước mắt này lại có thể lấy ra, đồng thời dám xuất ra, nếu dám xuất ra, liền chứng minh người ta cũng không sợ Nam Cung tộc
Không sợ Nam Cung tộc!
Nam Cung Hàn cau mày, trong lòng nghi hoặc, chẳng lẽ là hai cái thế lực kia?
Rất có thể, bằng không, đối phương tuyệt đối không dám hành hung Tuyết Trần, lại không dám trấn định tự nhiên ở trước mặt mình như thế
nghĩ đến đây, vẻ mặt của Nam Cung Hàn lập tức trở nên ngưng trọng, nàng nhìn về phía Diệp Quan, thi lễ một cái:
– Vừa rồi là ta thất lễ, còn xin Diệp công tử chớ nên trách tội
Thấy Nam Cung Hàn quả quyết nói xin lỗi, Diệp Quan cũng là có chút ngoài ý muốn, nữ nhân này trở mặt nhanh như gió. Không phải là một người hiền lành
Nam Cung Hàn lại nói:
– Không biết Diệp công tử là Võ Tông, hay là Thánh Tông?
Diệp Quan nhìn thoáng qua Nam Cung Hàn, cười nói:
– Hàn cô nương, nếu ta nói đều không phải, ngươi có phải hay không lại sẽ thay đổi thái độ nói chuyện với ta?
Nam Cung Hàn biết Diệp Quan là đang mỉa mai nàng, nhưng nàng cũng không tức giận, chân thành nói:
– Diệp công tử, ngươi vừa rồi đánh Tuyết Trần, Tuyết tộc khẳng định là sẽ không dễ dàng bỏ qua, mà vào giờ khắc này, cường giả Tuyết tộc đã ở trên đường đuổi tới nơi đây, bởi vậy, ta mới muốn hỏi thân phận chân thật của Diệp công tử
Tuyết tộc!
Diệp Quan cau mày, đối phương đây là muốn tiến hành quần đấu
Nam Cung Hàn tiếp tục nói:
– Diệp công tử, bây giờ ngươi dự định…
Diệp Quan cười nói:
– Ta biết Hàn cô nương đang lo lắng cái gì, yên tâm, chuyện của ta sẽ không liên lụy Nam Cung tộc các ngươi, ta đây liền rời đi
Nói xong, hắn đứng dậy liền đi
Nam Cung Hàn đột nhiên nói:
– Diệp công tử, nếu như ngươi thật sự là Võ Tông hoặc là Thánh Tông, Nam Cung tộc chúng ta nguyện cùng với ngươi đối mặt Tuyết tộc, không chỉ như thế, sự tình giữa ngươi và muội muội ta, Nam Cung tộc chúng ta tuyệt sẽ không lại ngăn cản!
Xùy!
Nam Cung Hàn vừa dứt lời, một thanh kiếm chính là đã chĩa vào cổ họng nàng
Diệp Quan nhìn chằm chằm vị nữ tử dung nhan tuyệt thế trước mặt:
– Muội muội ngươi ở trong miệng ngươi, lại giống như hàng hóa, người nào thân thế bối cảnh mạnh mẽ, ngươi liền nguyện ý đưa nàng cho người đó, phải không?
Nam Cung Hàn nhìn chằm chằm Diệp Quan, không nói gì
Diệp Quan lại nói:
– Hàn cô nương, xin ngươi nhớ kỹ, Nam Cung Tuyết cô nương cũng không phải là hàng hóa, không phải ai có tiền có thế là có thể bán cho người đó. Từ giờ trở đi, sự tình của Nam Cung Tuyết cô nương chính là chuyện của ta, Nam Cung tộc các ngươi nếu như lại ép buộc nàng, ta cũng sẽ không khách khí