CHƯƠNG 771
THÁNH TÔNG
Nhìn thấy một màn này, Cố Vân Hải trực tiếp xoay người chạy
Nhìn thấy Cố Vân Hải trực tiếp chạy, cường giả Vân Hải thương hội còn lại lập tức không có lòng kháng cự, trực tiếp xoay người bỏ chạy
Thiếu niên này giết Thần Đế cảnh như giết gà, thật sự là quá kinh khủng
Mà bọn hắn chẳng qua là cầm một chút tiền lương, vì thế mà liều mạng, bọn hắn cũng không làm
Diệp Quan đột nhiên nhìn về phía Cố Vân Hải cùng với Cầm quản sự nơi xa, thân hình hắn run lên, trực tiếp vọt tới
Nhìn thấy Diệp Quan vọt tới, vẻ mặt của Cố Vân Hải kịch biến trong nháy mắt, vội vàng phẫn nộ hô:
- Vũ Thần, cứu ta!
Vũ Thần!
Nghe được Cố Vân Hải, thời không chân trời nơi xa đột nhiên sôi trào lên, sau một khắc, một cỗ uy áp khủng bố hủy thiên diệt địa cuốn tới!
Diệp Quan lập tức ngừng lại, hắn nhìn về phía chân trời, cỗ uy áp kia vừa mới xuất hiện, Vân Hải Giới này chính là trực tiếp trở nên mờ đi
Vẻn vẹn chỉ là một cỗ uy áp, mảnh Vân Hải Giới này đã chính là không chịu nổi!
Diệp Quan híp hai mắt lại, tay phải nắm thật chặt kiếm ý trong tay, trong mắt hiện vẻ ngưng trọng, nhưng không có bất luận ý lùi bước nào
Lúc này, một vị nam tử đột nhiên xuất hiện ở chân trời, nam tử kia hướng về phía trước bước ra một bước, đi thẳng tới bên cạnh Cố Vân Hải
Người tới, chính là Vũ Thần!
Vào lúc thấy Diệp Quan, Vũ Thần lập tức sững sờ ở tại chỗ, vô thức thốt một câu:
- Mẹ nó?
Diệp Quan cũng là nhíu lông mày lại, hắn không nghĩ tới ở trong này thế mà gặp được tên gia hỏa này!
Tên gia hỏa này cùng với Vân Hải thương hội là cùng một bọn?
Ở một bên, Cố Vân Hải vội vàng nói:
- Vũ Thần, chính là người này….giết hắn…
Vũ Thần đột nhiên quay đầu nhìn về phía Cố Vân Hải, nhíu mày:
- Chúng ta quen nhau sao?
Cố Vân Hải mặt mũi tràn đầy kinh ngạc:
- Vũ Thần?
Vũ Thần nghiêm mặt nói:
- Chúng ta không quen, đừng kêu loạn
- Ngươi…
Cố Vân Hải hoảng hốt, liên tục lùi lại
Vũ Thần nhìn thoáng qua Diệp Quan, sau đó nói:
- Ngươi thế mà quang minh chính đại cướp bóc?
Rõ ràng, là cho rằng Diệp Quan tới cướp bóc
Diệp Quan mặt không biểu tình:
- Nữ nhân kia ăn đen sáu trăm triệu linh thạch của ta…
Nói xong, hắn kể ngọn nguồn sự tình
Sau khi nghe xong, Vũ Thần quay đầu nhìn về phía Cầm quản sự mặt mũi tràn đầy tái nhợt kia, nhíu mày:
- Ngươi ăn đen Linh Nguyên của ngươi? Ngươi là điên rồi sao? Hả?
Vẻ mặt của Cầm quản sự lập tức trở nên càng thêm tái nhợt!
Vũ Thần trực lắc đầu, đi cướp đoạt người Dương gia?
Làm sao dám!
Y cũng đều không dám!
Đúng lúc này, Cố Vân Hải ở một bên trực tiếp mở lòng bàn tay ra, một tấm lệnh bài phóng lên tận trời từ trong lòng bàn tay của y
Gọi người!
Nhìn thấy một màn này, Vũ Thần cau mày
Diệp Quan nhìn Vũ Thần:
- Ngươi muốn giúp bọn hắn, phải không?
Vũ Thần liền vội vàng lắc đầu:
- Ta cùng với bọn hắn không quen, thật sự, không có quen chút nào!
Diệp Quan nhìn thoáng qua Vũ Thần, sau đó vọt thẳng đến Cố Vân Hải, kiếm quang lóe lên, giết tới trước mặt Cố Vân Hải trong nháy mắt, vẻ mặt của Cố Vân Hải kịch biến trong nháy mắt, một lần nữa tế ra một mặt lá chắn đen cản trước người
Ầm!
Kiếm rơi, mặt lá chắn đen kia trực tiếp vỡ nát, lực lượng cường đại trong nháy mắt chém bay Cố Vân Hải ra mấy ngàn trượng có hơn!
Mà y vừa dừng lại một cái, thân thể trực tiếp nổ tung ra, chỉ còn linh hồn!
Xùy!
Một thanh kiếm đột nhiên đâm vào giữa trán Cố Vân Hải, đóng đinh y ở tại chỗ
Mà đúng lúc này, ở chân trời nơi xa đột nhiên truyền đến một tiếng hét phẫn nộ:
- Càn rỡ!
Thanh âm rơi xuống, một bàn tay to lớn đột nhiên ló ra, chộp thẳng đến Diệp Quan
Cường giả Đại Đế cảnh!
Hơn nữa, còn là một vị Tuế Nguyệt Đại Đế!
Đối mặt với vị Đại Đế này, Diệp Quan không sợ chút nào, chân phải đột nhiên giẫm một cái, cầm kiếm phóng lên tận trời, chém về phía đối diện
Kiếm quang vạn trượng!
Một kiếm này trực tiếp chém vỡ bàn tay to lớn kia, chẳng qua, Diệp Quan cũng bị chấn lui lại ngàn trượng!
Lúc này, một vị lão giả mặc áo bào trắng xuất hiện ở trước mặt Diệp Quan cách đó không xa, lão giả áo bào trắng nhìn chằm chằm Diệp Quan:
- Ngươi là người phương nào, lại dám đụng vào sản nghiệp của Thánh Tông chúng ta
Vân Hải thương hội này, chủ nhân chân chính sau lưng, thật ra là Thánh Tông
Thánh Tông!
Diệp Quan nhìn lão giả áo bào trắng kia, lão giả áo bào trắng đang muốn nói chuyện, Diệp Quan lại là trực tiếp giết ra ngoài
Nhìn thấy Diệp Quan cũng dám bỏ qua danh hiệu Thánh Tông, lão giả áo bào trắng lập tức giận dữ:
- Càn rỡ!
Thanh âm rơi xuống, lão hướng về phía trước bước ra một bước, trực tiếp đấm ra một quyền, trong chốc lát, ngàn vạn đạo quyền mang dâng trào mà ra, trong nháy mắt hóa thành một mảnh quyền biển, bao phủ Diệp Quan