CHƯƠNG 776
VÔ DANH
Nữ tử váy trắng khẽ cười một tiếng:
- Chỉ cần ngươi đánh bại ta, ngươi liền là vô địch chân chính, có lòng tin hay không?
Diệp Quan hỏi:
- Cha già đánh thắng được cô cô không?
Nữ tử váy trắng trừng mắt nhìn:
- Có thể!
Diệp Quan sửng sốt
Nữ tử váy trắng lại nói:
- Y đánh ta, ta không hoàn thủ!
Diệp Quan cười khổ:
- Hoá ra là dạng này!
Nữ tử váy trắng cười nói:
- Con đường của ngươi còn rất dài, nhưng ta tin tưởng ngươi có thể đi rất xa, bởi vì ngươi có quyết tâm phá rồi lại lập
Nói xong, nàng cầm Hành Đạo kiếm, sau đó nói khẽ:
- Thật ra, ngươi có biết không? Ta một mực chờ đợi, chờ ngươi chủ động trả kiếm này cho ta, ta không nghĩ tới lại nhanh như vậy. Thanh kiếm này, không chỉ là kiếm của ta, càng là đạo của ta, vô địch đạo ta đi ra, nhưng nó không phải đạo của ngươi, lúc ngươi đặt nó xuống, liền mang ý nghĩa vô địch đạo của ngươi sắp chân chính bắt đầu
Thì ra là thế!
Diệp Quan gật đầu, cười nói:
- Ta hiểu được
Nữ tử váy trắng nói khẽ:
- Ta đi đây!
Diệp Quan nhìn về phía nữ tử váy trắng, trong lòng đột nhiên có chút không nỡ:
- Chúng ta còn sẽ gặp mặt chứ?
Nữ tử váy trắng cười không nói
Diệp Quan lập tức có chút khẩn trương
Nữ tử váy trắng khẽ cười nói:
- Nếu như ngươi đi đầy đủ nhanh, chúng ta hẳn là còn có thể gặp mặt
Diệp Quan run giọng nói:
- Chúng ta? Cô cô, ngươi…
Nữ tử váy trắng nhoẻn miệng cười:
- Biết ta hôm nay vì sao vui vẻ như vậy không?
Diệp Quan lắc đầu, hôm nay cô cô so với thường ngày xác thực không giống nhau, trên mặt cô cô thường ngày cơ hồ không thấy bất luận nụ cười gì, nhưng hôm nay trên mặt cô cô đều là nụ cười, có chút khác thường
Nữ tử váy trắng khẽ cười:
- Ca ca đã đáp ứng ta, sẽ buông bỏ mọi thứ, không quan tâm đến chuyện thế tục, đi theo ta khắp nơi xem một chút. Mà thời gian, địa điểm, đều do ta định!
Nói xong, nàng dừng một chút, trên mặt nổi lên một nụ cười xúc động lòng người:
- Chỉ có hai người chúng ta!
Diệp Quan ngơ ngẩn
Nữ tử váy trắng ngẩng đầu nhìn lên bầu trời đầy sao, trên mặt không còn vẻ lãnh đạm, thay vào đó là ý cười uyển chuyển:
- Ta cảm thấy Hệ Ngân Hà không tồi, trạm thứ nhất, liền đến Hệ Ngân Hà đi! Dưa ở bên kia ăn rất ngon, có thể đi nếm thử
Nói xong, nàng nhìn về phía Diệp Quan:
- Tiểu gia hỏa, nỗ lực tu luyện, chờ mong ngày ngươi đánh bại cô cô, nói cho ngươi một cái bí mật, cô cô thật sự vô cùng mạnh, mạnh đến ngươi không tưởng tượng nổi đâu, ha ha….có rảnh tới Hệ Ngân Hà thăm cô cô, hoặc là, không muốn nỗ lực, liền kêu một tiếng cô cô, cô cô che chở ngươi, toàn vũ trụ, ai dám động đến ngươi?
Thanh âm rơi xuống, nàng đột nhiên hóa thành một đạo kiếm quang phóng lên tận trời
Mà nàng cũng mang Hành Đạo kiếm đi, cùng lúc đó, ở sâu trong vũ trụ tinh không kia, thanh âm của nữ tử váy trắng truyền đến từ xa xa:
- Cô cô sẽ giúp ngươi một chuyện, sẽ trấn áp chủ nhân Đại Đạo bút ở Hệ Ngân Hà, chỉ cần y không ra Hệ Ngân Hà, thế gian kể từ đó, sẽ không còn bút vận có thể gia thân
Diệp Quan nhìn về chân trời, một lát sau, hắn đột nhiên nở nụ cười vui vẻ, vui vẻ từ đáy lòng
Lần thứ nhất nhìn thấy cô cô, cô cô toàn thân tràn đầy sát ý, trên mặt không có nụ cười, mấy lần nhìn thấy sau đó cũng là như thế
Nhưng lần này, hắn có thể cảm giác được, cô cô là thật sự vui vẻ!
Hoá ra, mục tiêu của nàng vẻn vẹn chỉ là bồi bạn với ca ca
Bây giờ, Nhân Gian Kiếm Chủ cuối cùng cũng nguyện ý buông bỏ mọi thứ, đi theo nàng
Y, thật sự đã nợ nàng quá nhiều
Diệp Quan nhìn về phía chân trời, Hệ Ngân Hà, đợi sau khi thực lực của mình lớn mạnh một chút, nhất định phải đi Hệ Ngân Hà kia xem một chút
Phải biết, mẫu thân Tần Quan cũng là đến từ Hệ Ngân Hà!
Đúng lúc này, dường như nghĩ đến cái gì, vẻ mặt của Diệp Quan đột nhiên trở nên có chút ảm đạm, cảm xúc cũng là có chút thấp thỏm theo
Cô cô đi!
Cha già cũng đi!
Chính mình thành cô nhi!
Không đúng!
Diệp Quan liền vội vàng lắc đầu, quét sạch ý nghĩ này đi, ý nghĩ này thực sự nguy hiểm, dù sao cha già vẫn còn ở đó. Nhưng hắn biết, cha già nếu lựa buông bỏ mọi thứ đi bồi cô cô, vậy liền mang ý nghĩa, từ hôm nay trở đi, sự tình Quan Huyền vũ trụ cũng chỉ có thể do một mình hắn gánh vác
Về phần câu nói cô cô để lại lúc rời đi kia: Không muốn nỗ lực, liền kêu một tiếng cô cô…
Diệp Quan lắc đầu cười một tiếng, nam tử hán đại trượng phu, vẫn là dựa vào chính mình đặt chân ở thế gian đi
Tháp nhỏ đột nhiên nói:
- Ngươi có phải hay không đang nghĩ, về sau liền dựa vào chính mình, kiên quyết không hô một tiếng cô cô kia?
Diệp Quan gật đầu, chân thành nói:
- Đúng vậy!
Tháp nhỏ không nói thêm gì nữa
Đã từng có một nam nhân có loại ý nghĩ này, sau này….thật là thơm!
Nó rất tò mò, cái tên này có thể kiên trì được bao lâu? Dĩ nhiên, nó cũng biết, cái tên này tâm cao khí ngạo, nếu như thật đến ngày đó, nhất định là lúc vô cùng tuyệt vọng