CHƯƠNG 822
ĐƠN ĐẤU
ở trước mặt Diệp Quan, là một nử tử
Nữ tử mặc áo bào trắng, người thẳng tắp như thương, tay trái chắp sau lưng, bên hông treo một bầu hồ lô rượu
Nữ tử nhìn chằm chằm Diệp Quan, trên mặt có ý cười nhạt
Diệp Quan hỏi:
- Cô cô?
Nghe vậy, nữ tử hơi nhấc khóe miệng lên, nổi lên một nụ cười xúc động lòng người:
- Thật thông minh
Cô cô!
Diệp Quan cười
Hắn biết, ngoại trừ cô cô váy trắng, hắn còn có mấy người cô cô, mà vào lúc nhìn thấy nữ tử trước mắt, hắn cảm thấy rất thân thiết, bởi vậy, mới có thể hô ra hai chữ cô cô
Nữ tử áo bào trắng liếc mắt đánh giá Diệp Quan, ý cười trên mặt càng ngày càng nhiều:
- Thật giống ca ca
Diệp Quan hỏi:
- Là cha già nhờ cô cô tới bảo hộ ta sao?
Nữ tử áo bào trắng cười nói:
- Đúng vậy, chẳng qua, ta cũng muốn tới nhìn ngươi một chút
Nói xong, nàng khẽ vuốt vuốt đầu Diệp Quan:
- Lui sang một bên, đẻ cô cô đánh
Diệp Quan lại là lắc đầu:
- Cô cô, ta đánh một người trước, được chứ?
Nữ tử áo bào trắng nhìn Diệp Quan, hơi kinh ngạc:
- Đánh một người trước?
Diệp Quan gật đầu:
- Bảy người, ta quả thực đánh không lại, nhưng một người, ta có thể thử một chút
Nữ tử áo bào trắng sau khi nhìn Diệp Quan một lúc lâu, cười nói:
- Có thể
Diệp Quan cười cười, sau đó quay người nhìn về phía lão giả đạo bào kia:
- Phái một vị Vận Mệnh Đại Đế ra đơn đấu với ta, thấy thế nào?
Lão giả đạo bào nhìn thoáng qua Diệp Quan, sau đó cười nói:
- Vậy phải xem vị cô cô này của ngươi có thể ngăn lại sáu người chúng ta hay không
Vừa dứt lời, sau lưng lão giả đạo bào, một đạo kiếm khí màu trắng đột nhiên giết tới
Lão giả đạo bào nhíu mày, mãnh liệt xoay người, mở lòng bàn tay ra, một bức tường lửa ngàn trượng xuất hiện ở trước người lão
Ầm!
Theo một kiếm kia chém tới, bức tường lửa kia vỡ nát ầm ầm, lực lượng cường đại trực tiếp đẩy lui lão giả đạo bào đến mấy ngàn trượng bên ngoài!
Mà lúc này, ở chỗ lão giả đạo bào đứng ban đầu, có một nữ tử đứng nơi đó, nữ tử mặc một bộ váy trắng như tuyết, không nhuốm bụi trần, tay cầm trường kiếm, thân hình thon dài, khuôn mặt như vẽ, uyển như thần nữ giáng trần
Nhìn vị Kiếm Tu trước mắt này, vẻ mặt của một đám cường giả Vĩnh Sinh Giới lập tức trở nên ngưng trọng
Diệp Quan nhìn nữ tử váy trắng, cười nói:
- Cô cô!
Nữ tử váy trắng nhìn Diệp Quan phía xa, mỉm cười:
- Thật đẹp trai!
Diệp Quan cười nói:
- Gen tốt!
Nghe được Diệp Quan, trên mặt nữ tử váy trắng lập tức nổi lên một vệt nụ cười:
- Miệng còn ngọt
Diệp Quan cười cười, cũng có chút ngoài ý muốn, hắn không nghĩ tới, lại có hai vị cô cô đến
Ở một bên, nữ tử áo bào trắng nhìn về phía lão giả đạo bào, cười nói:
- Nếu tên tiểu tử này muốn đơn đấu, vậy liền để bọn hắn đơn đấu, ngươi thấy thế nào?
Lão giả đạo bào nhìn ngọn lửa trong tay, vào giờ phút này, ngọn lửa kia vậy mà mờ đi một chút. Nhìn thấy một màn này, trong lòng lão giả đạo bào lập tức có chút chấn kinh, vị Kiếm Tu trước mắt này lại có thể đả thương Vĩnh Sinh thần hỏa của lão!
Giống như có chút đánh giá thấp thực lực của Quan Huyền vũ trụ!
Lão giả đạo bào nhìn thoáng qua nữ tử áo bào trắng cùng với nữ tử váy trắng, sau khi suy tư một lát, nói:
- Nếu hắn muốn đơn đấu, vậy liền đơn đấu
Nói xong, lão nhìn về phía một đám Vận Mệnh Đại Đế nơi xa:
- Người nào tới?
Lúc này, vị Huyền Đế tay cầm trường thương kia chậm rãi đi ra, gã nhìn về phía Diệp Quan xa xa, cười khẽ:
- Ngươi cần gì phải đơn đấu? Để hai vị cô cô này của ngươi ra tay, hai người các nàng vẫn là có tỷ lệ nhất định bảo đảm ngươi an toàn rời đi
Diệp Quan cười nói:
- Đừng có dùng ngôn ngữ khiêu khích, dạng này thì như thế nào, hai người chúng ta một đánh một, chỉ hai người chúng ta, người khác không nhúng tay vào
Huyền Đế nhìn chằm chằm Diệp Quan:
- Ngươi chắc chắn chứ?
Diệp Quan gật đầu:
- Chắc chắn
Huyền Đế nhìn thoáng qua nữ tử áo bào trắng cùng với nữ tử váy trắng, cười không nói
Diệp Quan biết ý tứ của đối phương, ngay lập tức quay người nhìn về phía hai nữ, chân thành nói:
- Hai vị cô cô, ta cùng với người này một đánh một đơn đấu, đợi chút nữa nếu như ta chiến bại, hai vị cô cô không cần phải xuất thủ
Nữ tử áo bào trắng nhìn Diệp Quan:
- Ngươi xác định chưa?
Diệp Quan gật đầu:
- Xác định
Nữ tử áo bào trắng sau khi yên lặng một lúc lâu, gật đầu:
- Được!
Diệp Quan nhìn về phía vị Huyền Đế kia, Huyền Đế cười to nói:
- Chư vị, đợi chút nữa nếu như ta chiến bại, còn xin chớ có xuất thủ, người nào ra tay, ta không chỉ sẽ không cảm kích hắn, sẽ còn xem hắn như kẻ địch sinh tử
Nghe vậy, lão giả đạo bào cùng với một đám Vận Mệnh Đại Đế dồn dập lui sang một bên