CHƯƠNG 860
MA ĐẾ
“Ha ha!”
Đúng lúc này, ở chỗ sâu tinh không xa xôi kia, một cỗ khí tức kinh khủng đột nhiên cuốn tới, ngay sau đó, một tiếng cười to truyền đến:
- Chiến Đế, ngươi thế mà không có cách nào bắt một con kiến hôi, chuyện này thật sự là quá mất mặt!
Theo thanh âm rơi xuống, một nam tử trung niên xé rách thời không, đạp không tới
Nhìn thấy người tới, Tĩnh Thần ở một bên đột nhiên vui vẻ nói:
- Ma Đế!
Ma Đế!
một trong tứ Đại Đế dưới trướng Vĩnh Sinh Đại Đế, trời sinh tính kiệt ngạo bất tuần, dùng ma nhập đạo, là một vị tính tình táo bạo nhất bên trong tứ Đại Đế, cũng là một vị mạnh nhất
trên phương diện thực lực, cũng là gần với Chiến Đế thời kỳ đỉnh phong, ở bên trong toàn bộ Vĩnh Sinh văn minh, xem như người thứ ba biết đánh nhau nhất!
Chiến Đế nhìn thoáng qua Ma Đế, không nói gì
Ma Đế nhìn thoáng qua đám người Diệp Quan xa xa, mặt mũi tràn đầy khinh thường:
- Một bầy kiến hôi, cũng xứng là địch cùng với Vĩnh Sinh văn minh chúng ta?
Chiến Đế nhìn thoáng qua Ma Đế:
- Không thể chủ quan!
- Chủ quan?
Ma Đế cười to nói:
- Chủ nhân Đại Đạo bút đã không còn, thế gian này, Vĩnh Sinh văn minh chúng ta còn có đối thủ sao? Chiến Đế, ngươi năm đó bị thương nặng, không làm gì được một chút sâu kiến này, ta có thể hiểu được, hiện tại, ngươi ở một bên nhìn, để cho ta tới!
Nói xong, gã nhìn về phía Diệp Quan xa xa, cười nói:
- Ngươi chính là vị Diệp Quan kia?
Diệp Quan gật đầu:
- Các hạ là?
Ma Đế nói:
- Ma Đế, đã nghe qua danh hào của ta chưa?
Diệp Quan lắc đầu:
- Rất mạnh sao?
Ma Đế cười to nói:
- Chủ nhân Đại Đạo bút không ra, Đế Chủ không xuất hiện, hiện tại Lão Tử chính là vô địch, vô địch, hiểu chưa?
Vô địch!
Lời vừa nói ra ——
- Ừm?
Một tiếng kêu kinh ngạc đột nhiên vang dội từ giữa sân
Tất cả mọi người dồn dập ngẩng đầu
ở chỗ sâu một mảnh tinh không xa xôi, một vị Kiếm Tu mặc trường bào màu mây trắng đột nhiên ngừng lại, y quay đầu nhìn lại
Ở bên cạnh y, nam tử áo xanh hỏi:
- Tiêu huynh, làm sao vậy?
Kiếm Tu trầm giọng nói:
- Có người nói vô địch!
Nam tử áo xanh lắc đầu:
- Hơn phân nửa là một tiểu ma cà bông, chớ để ý
Kiếm Tu do dự một chút, sau đó nói:
- Ta vẫn là trở lại xem một chút đi! Bằng không, bọn hắn cứ lần lượt nói vô địch, ta nghe phiền lòng
Dứt lời, y xoay người một cái, kiếm quang lóe lên, trực tiếp tan biến ở tại chỗ
Nhìn thấy Tiêu Dao Kiếm Tu rời đi, nam tử áo xanh lập tức im lặng
Tiêu huynh này là bị mắc chứng ép buộc sao!
Người nào hô vô địch liền đánh người đó!
Ở bên trong tinh không, Diệp Quan nhìn Ma Đế trước mắt, vẻ mặt cũng là ngưng trọng, bởi vì hắn phát hiện ra, khí tức của Ma Đế này xác thực rất mạnh, so với khí tức của vị Chiến Đế kia còn mạnh hơn không ít
Chiến Đế cũng không phải là thời kì đỉnh phong, nhưng vị trước mắt này, hiển nhiên là một vị cường giả thời kì đỉnh phong
Diệp Quan lần này không có lựa chọn tiếp tục chiến, bởi vì hắn hiện tại đã thu hoạch được rất nhiều, thấy tốt thì lấy đi
Lại tiếp tục cương, một phần vạn chết đi thì làm sao bây giờ?
Diệp Quan lui sang bên cạnh Nhị Nha cùng với An Nam Tĩnh, Tiểu Bạch vội vàng duỗi trảo nhỏ ra, Thanh Huyền kiếm liền trực tiếp bay vào trong tay nàng
Diệp Quan liền vội vàng gắt gao nắm chặt lá chắn cổ, không cho nó bay qua
Tiểu Bạch trừng mắt nhìn, sau đó trảo nhỏ chỉ chỉ lá chắn cổ của Diệp Quan, rồi chỉ chỉ chính mình
Hết sức rõ ràng, ý tứ là mặt lá chắn kia là của nàng
Diệp Quan do dự một chút, sau đó nói:
- Cho ta mượn dùng một chút!
Tiểu Bạch trợn mắt to, liền nhìn chằm chằm Diệp Quan
Diệp Quan bị nàng nhìn có chút chột dạ:
- Sau khi đánh xong kẻ địch, sẽ trả lại cho ngươi, có được hay không?
Tiểu Bạch trừng mắt nhìn, có chút lưỡng lự
Diệp Quan vội vàng nói:
- Ta dùng danh nghĩa của phụ thân ta cam đoan!
Nghe được câu này, Tiểu Bạch trực tiếp chạy đến trước mặt Diệp Quan, hai cái trảo nhỏ ôm lấy lá chắn cổ hung hăng kéo về phía sau
biểu lộ của Diệp Quan cứng đờ
mẹ nó?
nhân phẩm của cha già ra sao?
Bất đắc dĩ
Diệp Quan đành phải trả lại mặt lá chắn cổ kia cho Tiểu Bạch, loại chuyện cướp đoạt trắng trợn này, hắn vẫn là không làm được, dĩ nhiên, cũng không dám làm
Sẽ bị ăn đòn!
Đánh không lại Nhị Nha, cũng không đánh lại An tiền bối, càng không đánh lại ông nội!
Ài!
trong lòng Diệp Quan thở dài, chính mình thật sự là một đứa cháu trai!
Ở nơi xa, vị Ma Đế kia nhìn thoáng qua Diệp Quan giữa sân, sau đó cười to nói:
- Các ngươi cùng lên đi!
Cùng lên!
Nghe được Ma Đế, Diệp Quan sửng sốt
Phách lối như vậy?
An Nam Tĩnh nhìn thoáng qua Ma Đế, cổ tay khẽ động, liền muốn xuất thủ, nhưng ngay lúc này, chuyện bất ngờ xảy ra
Oanh!
Ở sâu trong tinh không kia, có một cỗ khí tức mênh mông cuốn tới!
Mục tiêu của cỗ khí tức này, chính là Ma Đế!