CHƯƠNG 864
THẬT SỰ LÀ QUÁ NGU!
Diệp Quan nhìn thoáng qua Bác Thiên Đạo, sau đó nói:
- Được, ta cho Bác tộc trưởng một lần mặt mũi, không đem Bác Thiên Đạo ngươi ra nêu ví dụ
Nghe vậy, Bác Thiên Đạo lập tức thở dài một hơi, dùng hai tay ôm quyền:
- Đa tạ
Gã xuất hiện ở đây, tự nhiên không phải là chuyện ngoài ý muốn, khi biết Vĩnh Sinh văn minh khai chiến với Quan Huyền vũ trụ, gã liền lập tức chạy tới
Đối với vị Vĩnh Sinh Đại Đế này, gã cũng là biết một chút, dù sao, gã là cường giả thời đại Thần Đạo văn minh, đã từng đi theo chủ nhân Đại Đạo bút
Vĩnh Sinh văn minh khai chiến với Quan Huyền vũ trụ, bực việc lớn này, gã tự nhiên là sẽ không bỏ qua, bởi vậy, liền lập tức chạy tới
Mà gã không có nghĩ tới là, vị Diệp công tử này nói lấy nói để liền nói lên trên người gã, hơn nữa, còn muốn mang gã ra làm ví dụ
Mẹ nó?
Đây không phải là đang bôi nhọ thanh danh của Bác Thiên Đạo gã sao?
Như vậy sao được?
Thế là, gã vội vàng âm thầm đi ra ngăn cản, Bác Thiên Đạo gã thế nhưng là muốn mặt mũi
Dường như nghĩ đến cái gì, Bác Thiên Đạo nhìn về phía Diệp Quan, huyền khí truyền âm:
- Người này tên là Thần Y Tẫn, chính là một vị Vũ Trụ Thần Linh lúc sơ kỳ Thần Đạo văn minh, thực lực vượt xa Đại Đế, năm đó bởi vì muốn khởi động lại vũ trụ, bị chủ nhân Đại Đạo bút trấn áp
Gã không phải đang yếu thế!
Gã chỉ là đơn thuần cảm thấy, người ta nếu cho Bác Thiên Đạo gã mặt mũi, vậy Bác Thiên Đạo gã làm sao cũng phải biểu thị một thoáng
Không phải yếu thế!
Càng không phải là đầu hàng!
trong lòng Bác Thiên Đạo không ngừng nhấn mạnh
Nghe được Bác Thiên Đạo, Diệp Quan nhìn gã một cái, sau đó quay đầu nhìn về phía vị Thần Y Tẫn kia:
- Ta biết, các hạ tại Thần Đạo văn minh thời đại, là một vị nhân vật tuyệt thế, bây giờ xuất thế, chủ nhân Đại Đạo bút không ở đây, các hạ tự nhiên là vô cùng tự tin, cho rằng đương thời không có ai là địch thủ, đối mặt với ta không có thực lực, không có bối cảnh, không có…
An Nam Tĩnh đột nhiên vỗ đầu Diệp Quan một cái:
- Nói chuyện cẩn thận!
Diệp Quan ngượng ngập cười cười, sau đó nhìn về phía vị Thần Y Tẫn kia, lại nói:
- Đơn giản mà nói, các hạ bây giờ vừa xuất thế, hẳn là không để người trong thiên hạ vào trong mắt, nhưng cá nhân ta có một cái kiến nghị nho nhỏ, cho dù các hạ thật sự muốn cướp Đạo Ấn của ta, muốn là địch cùng với Quan Huyền vũ trụ chúng ta, các hạ cũng cần phải đi điều tra một chút trước, điều tra một chút bối cảnh của ta, điều tra một chút thực lực của Quan Huyền vũ trụ chúng ta
Nói xong, hắn thấp giọng thở dài, mẹ nó, lão tử thế mà phải quan tâm lo lắng cho nhân vật phản diện, cuộc sống trong khoảng thời gian này, thật sự chính là quá mệt mỏi
Nghe được Diệp Quan, Bác Thiên Đạo ở một bên nhìn hắn một cái, yên lặng không nói
Kỳ thật, đối với Diệp Quan, gã vẫn rất có cảm xúc, lúc vừa mới sống lại, tâm thái của gã cùng với Vĩnh Sinh Đại Đế còn có Thần Y Tẫn này là giống nhau, cho rằng chủ nhân Đại Đạo bút không còn, mình chính là thế gian vô địch thủ
Người một khi bành trướng, liền tất có đại họa!
Mà gã cũng là bởi vì quá bành trướng, mới đưa đến Bác Thiên tộc suýt nữa bị diệt tộc, chính mình cũng là suýt nữa bị một kiếm chém chết
Ài!
Bác Thiên Đạo thở dài thật sâu trong lòng, dường như nghĩ đến cái gì, gã đột nhiên nhìn thoáng qua Diệp Quan, trong lòng có chút oán trách, lúc trước cái tên này nếu như nói ra lời nói này, dùng trí tuệ tuyệt thế vô song của chính mình, khẳng định là có thể nghe vào, cũng sẽ không phát sinh bi kịch phía sau
Ài!
Bác Thiên Đạo thở dài một lần nữa, đều là lỗi của Diệp Quan, có chỗ dựa mạnh mẽ lại vẫn cứ không nói, thật sự là tức chết người đi được
Mà ở một bên khác, vị Thần Y Tẫn kia sau khi nghe Diệp Quan nói, lại là nở nụ cười:
- Bản thần nghe ra ý tứ của ngươi, ngươi là muốn nói cho bản thần, thực lực của Quan Huyền vũ trụ các ngươi rất mạnh, sau lưng Diệp Quan ngươi có người tài ba, đúng hay không?
Nghe được Thần Y Tẫn, Diệp Quan im lặng không nói
Thần Y Tẫn cười to nói:
- Ta thừa nhận, lời của ngươi nói kỳ thật cũng có đạo lý, làm địch với người khác, tự nhiên phải điều tra rõ ràng thực lực cùng với lai lịch của đối phương trước, để tránh trêu chọc đến người không thể địch, đưa tới họa sát thân cho chính mình. Thế nhưng mà…
Nói đến đây, y xoay chuyển lời nói, cười nói:
- Kỳ thật, câu nói này cũng là ta muốn nói với ngươi, ngươi biết ta là ai không? Biết thực lực của ta không?
Nghe được Thần Y Tẫn, Bác Thiên Đạo ở một bên kia lập tức nhíu lông mày lại, gã nhìn thoáng qua Thần Y Tẫn, trong mắt tràn đầy khó có thể tin, thế gian này lại còn có người ngu xuẩn như vậy
Bác Thiên Đạo gã sống nhiều năm như vậy, còn thật sự chưa từng gặp qua người ngu xuẩn như thế!
Thật sự là quá ngu!