Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 880 - Chương 880: Đi Thôi

Chương 880: Đi Thôi Chương 880: Đi Thôi

CHƯƠNG 880

ĐI THÔI

Nói xong, nàng liếc Tiểu Bạch một cái, ra hiệu

Tiểu Bạch thấy thế, liền vội vàng lắc đầu, biểu thị Nhị Nha nói rất giả dối. Nhưng nàng rất nhanh phát hiện ra động tác sai, thế là, vội vàng lại gật đầu, biểu thị Nhị Nha nói một chút cũng không giả

Nhị Nha trợn trắng mắt, bất đắc dĩ

Diệp Quan nhìn thoáng qua Nhị Nha cùng với Tiểu Bạch, không nói lời nào

Hai tiểu gia hỏa này có điểm gì là lạ!

Dường như nghĩ đến cái gì, Diệp Quan đột nhiên quay đầu nhìn về phía Mạc Niệm Niệm:

- Mạc Di đã từng đi qua Hệ Ngân Hà chưa?

Mạc Niệm Niệm lắc đầu:

- Không có, chẳng qua, về sau có cơ hội sẽ tới xem, nghe nói bên kia rất thú vị

Diệp Quan cười nói:

- Có cơ hội, ta cũng đi xem một chút

Nhị Nha vội vàng nói:

- Nhớ mang theo ta cùng với Tiểu Bạch, chúng ta dẫn ngươi đi Vô Biên Hội Sở

Vô Biên Hội Sở?

Diệp Quan nhìn về phía Nhị Nha, hơi nghi hoặc một chút, Nhị Nha chân thành nói:

- Mang bọn ta đi, có chỗ tốt, bằng không…

Nói xong, nàng nắm hai tay lại, ý tứ kia, hết sức rõ ràng

Tiểu Bạch cũng nắm trảo nhỏ, huy vũ mấy lần

Diệp Quan cười ha ha một tiếng:

- Đến lúc đó chúng ta cùng đi!

Nhị Nha lập tức nhếch miệng cười một tiếng:

- Cháu trai ngoan!

Diệp Quan suýt nữa té xỉu

Ở một bên, Mạc Niệm Niệm nhìn thấy biểu lộ của Diệp Quan, lập tức có chút buồn cười

Không bao lâu, ba người tới tinh vực hoàn toàn tĩnh mịch

Mạc Niệm Niệm nhìn về phía sâu trong tinh không nơi xa, ở chỗ sâu vùng tinh không kia có một cánh cửa cổ lão, cánh cửa dài rộng mấy chục vạn trượng, vượt ngang tinh vực, cực kỳ hùng vĩ to lớn

Diệp Quan nói:

- Đến rồi?

Mạc Niệm Niệm gật đầu

Ba người đi tới trước cánh cửa kia, ở trước cửa có một cỗ thi thể

Mạc Niệm Niệm nhìn thoáng qua cỗ thi thể kia, sau đó nói:

- Có thể là thủ vệ, sau đó bị xử lý

Diệp Quan trầm giọng nói:

- Trước đó không phải nói vị Vĩnh Sinh Đại Đế kia ở Thần Khư Chi Địa này sao?

Mạc Niệm Niệm cười nói:

- Đúng! Sợ sao?

Diệp Quan cười ha ha một tiếng:

- Ta ngay cả cô cô ta còn không sợ, sao lại sợ gã?

Mạc Niệm Niệm trừng mắt nhìn:

- Ngươi không sợ, ta đây cũng không sợ, đến lúc đó ngươi đơn đấu với Vĩnh Sinh Đại Đế, ta cùng với Nhị Nha còn có Tiểu Bạch trợ uy cho ngươi, như thế nào?

biểu lộ của Diệp Quan cứng đờ

Hiện tại đánh Vĩnh Sinh Đại Đế?

Không sợ, không có nghĩa là đánh thắng được!

Thấy biểu lộ của Diệp Quan, Mạc Niệm Niệm cười cười:

- Đi thôi!

thanh âm rơi xuống, nàng mang theo Nhị Nha cùng với Diệp Quan tiến vào bên trong cánh cửa lớn kia

Một lát sau, Diệp Quan ba người xuất hiện ở trên mặt biển, Diệp Quan nhìn thoáng qua bốn phía, mặt biển vô biên vô hạn, căn bản không nhìn thấy cuối, mà ở cuối tầm mắt, mơ hồ nhìn thấy một hòn đảo hoang, Diệp Quan định nhãn xem xét, ở trên hòn đảo kia, có một thanh kiếm lơ lửng

Mạc Niệm Niệm nói:

- Nơi này hẳn là Thượng Kiếm Tông kia!

Diệp Quan gật đầu

Lúc này, Tiểu Bạch đột nhiên vung vẩy trảo nhỏ

Diệp Quan nhìn về phía Tiểu Bạch, mặt mũi tràn đầy nghi hoặc, đang muốn mở miệng hỏi thăm, nhưng ngay lúc này, chỉ thấy nước biển bốn phía đột nhiên sôi trào, ngay sau đó, một vệt ánh vàng phóng lên tận trời, sau đó vững vàng rơi vào trước mặt Tiểu Bạch

Ánh vàng tán đi, là một cái vòng vàng, vòng vàng tản ra từng đạo lưu quang thần bí, xem xét liền biết vật phi phàm

Tiểu Bạch liếc mắt đánh giá vòng vàng trước mặt, sau đó vẫy trảo nhỏ một cái, cái vòng vàng kia đột nhiên run lên kịch liệt, sau đó trực tiếp hóa thành một vệt ánh vàng phóng lên tận trời, trong chốc lát, vòng vàng đón gió căng phồng lên, mở rộng đến mấy chục vạn lần, bao trọn cả thiên địa!

Mà vào giờ khắc này, Diệp Quan cảm nhận được một cỗ sức áp chế cực kỳ đáng sợ, tựa như là bị vực áp chế!

trong lòng Diệp Quan chấn kinh, nhìn về phía cái vòng vàng kia, trong mắt tràn đầy ngưng trọng

Thứ đồ chơi này ít nhất là thần vật không cấp bậc!

Lúc này, Tiểu Bạch quơ quơ trảo nhỏ, cái vòng vàng kia đột nhiên hóa thành một vệt ánh vàng rơi vào trước mặt Tiểu Bạch, Tiểu Bạch trực tiếp thu vòng vàng vào, sau đó nhếch miệng cười một tiếng

Diệp Quan do dự một chút, sau đó nói:

- Tiểu Bạch, vòng vàng này

Tiểu Bạch dùng trảo nhỏ chỉ chỉ chính mình

Diệp Quan nhìn về phía Nhị Nha, Nhị Nha bình tĩnh nói:

- Cái vòng này hiện tại là của nàng

Diệp Quan yên lặng

Chuyện này không hợp thói thường!

Tiểu gia hoả này vừa mới đi tới nơi này, liền lấy được một kiện thần vật không cấp bậc?

Chủ yếu là hắn không nghĩ tới, tiểu gia hoả này thế mà còn có công năng tầm bảo, mà hắn càng không nghĩ đến chính là, những thần vật kia thế mà hết sức nguyện ý đi theo tiểu gia hoả này

Yêu nghiệt!

Mạc Niệm Niệm cười nói:

- Chúng ta đi thôi!

Bình Luận (0)
Comment