CHƯƠNG 893
ĐẠO TÔNG
Mạc Niệm Niệm tiếp tục nói:
- Dĩ nhiên, cái trật tự này không phải là chúng ta hiện tại nên lo lắng, hiện tại phải cẩn thận là Vĩnh Sinh Đại Đế này, người này có thể khai sáng một cái thời đại văn minh, thực lực của gã, không thể coi thường
Diệp Quan khẽ gật đầu
Mạc Niệm Niệm đột nhiên nói:
- Để ngươi tự mình đối mặt với Vĩnh Sinh Đại Đế, ngươi có lòng tin không?
Diệp Quan sửng sốt
Mạc Niệm Niệm nhìn Diệp Quan, cười không nói
Diệp Quan chân thành nói:
- Cho ta thời gian!
Hiện tại đi đơn đấu cùng với Vĩnh Sinh Đại Đế? Hắn khẳng định đánh không lại, đây là không thể nghi ngờ. Hắn cũng không phải thần tiên
Mạc Niệm Niệm trừng mắt nhìn:
- Cần mất bao lâu?
Diệp Quan trầm giọng nói:
- Cho mười năm đi!
Mạc Niệm Niệm lắc đầu cười một tiếng:
- Ngươi nghĩ hay lắm
Nói xong, nàng nghiêm mặt nói:
- Hiện tại gã đối với ngươi mà nói, tự nhiên là rất mạnh, ngươi hoàn toàn không phải đối thủ của gã, nhưng ta cảm thấy, ngươi hẳn là phải có thêm chút áp lực mới được, cho nên, giao gã cho chính ngươi đối phó, ngươi cảm thấy thế nào?
Diệp Quan hỏi:
- Cho ta thời gian bao lâu?
Mạc Niệm Niệm nói:
- Ba năm!
Ba năm!
Diệp Quan gật đầu:
- Có thể!
Mạc Niệm Niệm cười nói:
- Có lòng tin như vậy?
Diệp Quan cười nói:
- Ta nếu như là một tán tu, Mạc Di coi như cho ta một trăm năm, ta cũng không dám đáp ứng. Nhưng ta cũng không phải là tán tu, ta muốn tiền có tiền, muốn bối cảnh có bối cảnh, có được nhiều tài nguyên như vậy, đã chú định ta sẽ đi nhanh hơn so với người khác
Mạc Niệm Niệm mỉm cười:
- Cha ngươi năm đó tiến hành nuôi thả ngươi một quãng thời gian, nhưng thật ra là đúng
Nếu như Diệp Quan ngay từ đầu liền đi theo Nhân Gian Kiếm Chủ cùng với Tần Quan, thực lực bây giờ khẳng định sẽ mạnh hơn, thế nhưng, lại tuyệt đối sẽ không có phần tâm cảnh cùng với nghị lực này
Đây là phụ mẫu không cho được, mà vừa vặn loại này lại là trọng yếu nhất!
Ba năm!
Diệp Quan đột nhiên nhớ tới, hắn cùng với Từ Kính còn có một năm ước hẹn!
Đến lúc đó cùng với Từ Kính, là đánh hay là không đánh?
Hơi lúng túng một chút!
Đúng lúc này, Mạc Niệm Niệm đột nhiên nói:
- Chúng ta đến rồi
Diệp Quan thu hồi suy nghĩ, nhìn về phía nơi xa, ở cuối tầm mắt, có một tòa cô sơn, cô sơn thẳng đứng ngàn trượng, đâm thẳng vào trong mây, tứ phía dốc đứng thẳng đứng, vô cùng hiểm trở
Mà ở phía trên cô sơn kia, có thể mơ hồ nhìn thấy mấy chục toà đại điện cổ lão
Đạo Tông!
Diệp Quan đang muốn tiến lên, Mạc Niệm Niệm đột nhiên nói:
- Ngươi nói xem, Vĩnh Sinh Đại Đế có thể đã biết ngươi đến nơi này rồi hay không?
Nghe vậy, Diệp Quan cười nói:
- Sẽ không!
Mạc Niệm Niệm nhìn về phía Diệp Quan, khá hứng thú:
- Nói thế nào?
Diệp Quan bình tĩnh nói:
- Quan Huyền vũ trụ chúng ta rất xem trọng Vĩnh Sinh Đại Đế này, bởi vậy, thời khắc chú ý hành tung của gã, thế nhưng, vị Vĩnh Sinh Đại Đế này trời sinh tính cuồng vọng, không coi ai ra gì, cả đời chỉ từng thua chủ nhân Đại Đạo bút, trong mắt gã, bây giờ chủ nhân Đại Đạo bút không có, gã liền là đệ nhất nhân thế gian, chớ nói ta, e rằng vị Chân Thần kia, cũng đều không được gã để vào mắt
Nói xong, hắn nhìn về phía Mạc Niệm Niệm:
- Đây cũng là nguyên nhân Mạc Di dẫn ta tới nơi này sao?
Nghe được Diệp Quan, trong lòng Mạc Niệm Niệm lập tức có chút chấn kinh, vẫn còn có chút xem nhẹ tên tiểu tử này
tên tiểu tử này, bình thường không ồn ào, thoạt nhìn vô cùng đàng hoàng, kì thực có tám trăm cái tâm nhãn, khó trách lúc trước Tháp nhỏ chơi không lại hắn, sớm bại lộ thân phận của hắn
người bình thường, thật đúng là không thể chịu được tên tiểu tử này
Mạc Niệm Niệm thu hồi suy nghĩ, cười nói:
- Đi thôi!
Ba người tới phía trên toà cô sơn kia, đập vào mắt là một tòa cửa đá thật to, cửa đá rộng chừng trăm trượng, hai phía là hai cây cột đá cao tới trăm trượng chống đỡ, mà ở chính giữa cửa đá, có hai chữ to màu vàng sẫm: Đạo Tông
Đạo Tông!
Diệp Quan nhìn vào trong cửa đá, sau cửa đá, là một đạo thềm đá, thềm đá dài vài dặm, mà ở nơi cuối cùng, là một tòa đại điện to lớn
Ở phía trên cả tòa cô sơn, yên tĩnh giống như chết, vô cùng hoang vu
Mạc Niệm Niệm đột nhiên nói:
- Ngươi đi vào đi!
Diệp Quan nhìn về phía Mạc Niệm Niệm:
- Mạc Di không đi vào cùng với ta?
Mạc Niệm Niệm cười nói:
- Ngươi đi đi! Ta tin tưởng ngươi!
Diệp Quan im lặng, ngươi tin tưởng ta, nhưng ta không tin mình
Thực lực của hắn bây giờ mặc dù rất mạnh, thế nhưng hắn biết rõ, hắn phải đối mặt là những lão quái vật mấy chục triệu năm trước
Đều ít nhất là cường giả cấp bậc Đại Đế!
Nghĩ đến chỗ này, trong lòng Diệp Quan cũng là có chút phát khổ, địch nhân của mình, thật sự chính là càng ngày càng cường đại, đây quả thật là quá khó khăn