CHƯƠNG 901
LÀM BỘ LÀM TỊCH
Vũ Trụ Thần Linh thu hồi suy nghĩ, nhìn về phía Diệp Quan:
- Tiểu hữu, có thể thả cho ta một con đường sống hay không? Tiểu hữu nếu như nguyện ý, ta có thể đưa tặng hết thảy tài vật của bản thân cùng với Đạo Tông cho tiểu hữu
Diệp Quan lắc đầu:
- Hồ đồ, giết ngươi, những bảo vật kia cũng thuộc về ta!
Oanh!
Bên trong Vũ Trụ Thần Linh, Hành Đạo kiếm đột nhiên phóng lên tận trời, biến mất không thấy gì nữa, mà bà lão Vũ Trụ Thần Linh kia cũng là thần hồn câu diệt ở trong khoảnh khắc, hoàn toàn biến mất
Diệp Quan mở lòng bàn tay ra, một túi trữ vật chậm rãi bay đến trước mặt hắn
Trong túi trữ vật, có chừng hơn năm tỷ Linh Nguyên, cùng với trang bị công pháp
Năm tỷ!
Diệp Quan lập tức vô cùng mừng rỡ, hắn hiện tại thiếu nhất chính là tiền, bởi vì hiện tại Quan Huyền vũ trụ luyện chế Thượng Cổ thần khôi, hao phí to lớn, cho dù là Tiên Bảo Các, cũng có chút chống đỡ không nổi. Đặc biệt là hiện tại, Quan Huyền vũ trụ vì đối kháng với Chân Vũ Trụ cùng với Vĩnh Sinh văn minh, đại lực bồi dưỡng người mới cùng với cường giả, có thể nói, cho dù có Tiên Bảo Các chống đỡ, phương diện kinh tế cũng đều rất khó khăn
Có mấy tỷ miếng Linh Nguyên này, như vậy có thể tạm thời giải quyết nhu cầu khẩn cấp của Quan Huyền vũ trụ
Diệp Quan thu hồi túi trữ vật kia, dường như nghĩ đến cái gì, hắn nhìn về phía Nguyệt Già bên cạnh, vào giờ phút này, Nguyệt Già đang chữa thương
Lúc này, phong ấn ở nơi này đã giải trừ
Diệp Quan nói:
- Nguyệt Già cô nương, sau này còn gặp lại
Nói xong, hắn liền muốn rời đi
Nguyệt Già đột nhiên nói:
- Chờ một chút!
Diệp Quan nhìn về phía Nguyệt Già, Nguyệt Già hỏi Diệp Quan:
- Mới vừa rồi là cô cô ngươi?
Diệp Quan gật đầu
Nguyệt Già sau khi yên lặng một lúc lâu, nói:
- Diệp công tử, ngươi hãy lấy đi tất cả mọi thứ của Đạo Tông chúng ta đi
Diệp Quan lắc đầu:
- Nguyệt Già cô nương, ngươi cũng không phải là người Đạo Tông
Trong đôi mắt đẹp của Nguyệt Già lóe lên một tia kinh ngạc:
- Làm sao ngươi biết?
Diệp Quan nhìn Nguyệt Già:
- Ta cũng rất tò mò Nguyệt Già cô nương đến tột cùng là ai
Nguyệt Già nở nụ cười xinh đẹp:
- Diệp công tử không ngại thì đoán xem?
Diệp Quan lắc đầu, xoay người rời đi
Đoán cọng lông!
Hắn cũng không phải ăn no rửng mỡ!
Nhìn thấy Diệp Quan xoay người rời đi, Nguyệt Già liền vội vàng đứng lên, nàng bước nhanh đi đến trước mặt Diệp Quan:
- Diệp công tử, hết thảy Linh Nguyên của Đạo Tông, ta cũng không cần, ta chỉ cần một vật, ngươi xem có thể không?
Diệp Quan lắc đầu
Nguyệt Già lập tức vô cùng tức giận, nàng trừng mắt nhìn Diệp Quan, hốc mắt ửng đỏ:
- Ngươi sao lại nhẫn tâm như vậy? Ta mang ngươi tới đây, không có có công lao cũng cũng có khổ lao, ngươi vậy mà nhẫn tâm như thế, ngươi người này, thật là xấu chết rồi
Nàng nói xong, trong ánh mắt còn dâng lên sương mù, bên trong điềm đạm đáng yêu, lại mang theo một tia thẹn thùng, xinh đẹp vô cùng, khiến cho người ta không nhịn được nổi lòng thương tiếc
ánh mắt của Diệp Quan lại là trở nên băng lạnh:
- Nguyệt Già cô nương, ngươi lần này làm bộ làm tịch lại là cho ai xem?
Thấy vẻ mặt băng lãnh của Diệp Quan, Nguyệt Già lập tức sửng sốt
Diệp Quan lắc đầu:
- Nguyệt Già cô nương, ý nghĩ của ta vẫn luôn rất đơn giản, kết một thiện duyên cùng với cô nương, mọi người có thể làm bằng hữu, đương nhiên tốt, không thể làm bằng hữu, không làm kẻ địch cũng được. Nhưng cô nương từ đầu đến giờ, một mực tại thi triển thủ đoạn đối với ta, bao quát cả giờ phút này, ngươi lần này làm dáng, là xem thường ta, hay là xem thường chính ngươi?
Nguyệt Già khôi phục vẻ mặt như thường, nàng nhìn Diệp Quan, không nói gì
Diệp Quan nói:
- Để ta đoán một chút, cô nương sở dĩ làm như vậy, ngoại trừ mong muốn một kiện thần vật nào đó của Đạo Tông, còn có mục đích khác, ví dụ như, muốn kết giao với ta, dĩ nhiên, mục đích thực sự của ngươi không phải muốn kết giao với ta, mà là cô cô của ta, đúng không?
Nguyệt Già bỗng nhiên co rụt đồng tử lại, trong lòng chấn kinh
Nàng xác thực muốn kết giao với Diệp Quan, dĩ nhiên, mục tiêu của nàng cũng không phải là Diệp Quan, mà là vị nữ tử váy trắng kia
Nàng cảm giác thấy đối phó với loại tiểu tử non nớt này, còn không phải là dễ như trở bàn tay? Dù sao, nàng đối với dung mạo của mình vẫn là vô cùng tin tưởng. Mà nàng không nghĩ tới, thiếu niên trước mắt này vậy mà tâm sáng như gương, cái gì cũng đều thấy rõ
Đã đánh giá thấp đối phương!
Diệp Quan nhìn Nguyệt Già:
- Cô cô của ta ở Hệ Ngân Hà, Nguyệt Già cô nương nếu như muốn kết giao với nàng, có thể đi Hệ Ngân Hà tìm nàng
Nói xong, hắn quay người rời đi
Nguyệt Già đột nhiên nói:
- Diệp công tử!
Diệp Quan quay đầu nhìn về phía Nguyệt Già, Nguyệt Già trầm giọng nói:
- Chuyện vừa rồi, là ta không phải, ta xin lỗi ngươi, ta hi vọng chúng ta nhận thức lại một thoáng, ta tên là Chiêm Đài Nguyệt Già
Diệp Quan lại là lắc đầu:
- Ta không muốn quen biết cô nương
Nói xong, hắn đi về hướng bên ngoài