CHƯƠNG 925
CHÂN THỤ
Từ Nhu nhìn Diệp Quan:
- Theo ý ngươi, như vậy nên như thế nào?
Diệp Quan nhìn Từ Nhu:
- Cải biến, thay đổi hoàn toàn. Nếu như ta là các ngươi, ta liền từ bỏ một chút lợi ích hiện có, dung nạp vạn giới chư thiên cùng với các đại vũ trụ, khiến mọi người hình thành một cái đoàn thể lợi ích, bên trong ngươi có ta, bên trong ta có ngươi. Dĩ nhiên, chuyện này cần có quyết đoán, hơn nữa muốn áp dụng, cũng rất khó
Từ Nhu sau khi nhìn chằm chằm Diệp Quan chốc lát, nói:
- Nếu như, ta nói nếu như, Chân Vũ Trụ chúng ta nguyện ý làm như thế, ngươi nguyện ý phối hợp với chúng ta không?
Diệp Quan gật đầu:
- Nếu để cho Từ Thụ tới đàm phán với ta, ta liền nguyện ý
Từ Nhu quay đầu chỗ khác nhìn
Diệp Quan nhìn về phía nơi xa, trong mắt nổi lên từng tia từng tia gợn sóng, trong khoảng thời gian này, hắn một mực đang suy nghĩ tương lai của Quan Huyền vũ trụ
Diệt Chân Vũ Trụ?
Nếu như đám người cô cô váy trắng không ra tay, Quan Huyền vũ trụ mong muốn diệt Chân Vũ Trụ, căn bản không thực tế
Tiếp tục đánh?
Phải đánh bao nhiêu đời mới có thể đánh xong?
Từ Nhu đột nhiên nói:
- Vì sao ta không thể đàm phán?
Nàng nhìn chằm chằm Diệp Quan, nói rất bình tĩnh
Diệp Quan thu hồi suy nghĩ, nhìn về phía Từ Nhu:
- Ta nói thật, ngươi có để ý không?
Từ Nhu nhìn thẳng Diệp Quan:
- Để ý!
Diệp Quan nhún vai:
- Như vậy liền không nói
Từ Nhu cười nói:
- Ta lừa gạt ngươi đấy, ta tuyệt đối không để ý, ngươi nói đi
Diệp Quan suy nghĩ một chút, sau đó nói:
- Từ Thụ thích ta, nàng sẽ không hại ta, chúng ta nếu như ngồi xuống đám pahns, không có cái gì không thể nói, mà ngươi…
Từ Nhu vừa cười vừa nói:
- Ta làm sao?
Diệp Quan trầm giọng nói:
- Từ Nhu cô nương, ngươi quá biết tính toán, ta đàm phán với ngươi, cần phải đề phòng ngươi
Từ Nhu nhìn chằm chằm Diệp Quan, nụ cười trên mặt dần dần tan biến
Diệp Quan tiếp tục nói:
- Hơn nữa, Từ Nhu cô nương ngươi ở sâu trong nội tâm liền chưa từng để ta vào mắt, chân chính khiến cho ngươi xem trọng, không phải Diệp Quan ta, mà là mấy người cô cô váy trắng sau lưng ta…Từ Thụ thì khác biệt, nàng thích ta, cũng không phải là bởi vì các bậc cha chú của ta, nàng ưa thích chính là ta, cho nên, ta đàm phán với nàng, nàng sẽ không hại ta, ta cũng sẽ không hại nàng…
Từ Nhu nhìn Diệp Quan một cái, lãnh đạm nói:
- Được rồi!
Nói xong, nàng quay người đi về phía nơi xa, mà ở trong nháy mắt xoay người đó, ánh mắt đột nhiên liền mơ hồ
.
Từ Nhu đi ở phía trước, Diệp Quan đi theo ở đằng sau
Hai người người nào cũng không nói gì thêm
Rất nhanh, hai người đi tới trước một mảnh rừng rậm, mảnh rừng rậm này cao vút trong mây, che khuất bầu trời, phảng phất như đã tồn tại mấy ngàn vạn năm
Sau khi tiến vào rừng rậm, ánh sáng ảm đạm xuống trong nháy mắt, cảm giác ớn lạnh tràn ra
Diệp Quan nhìn bốn phía, những cây cổ thụ xung quanh đan xen vào nhau, bao phủ mặt đất, giống như một tấm lưới khổng lồ
Diệp Quan hỏi:
- Từ Nhu cô nương, nơi này là?
Từ Nhu không nói lời nào, trực tiếp đi
Diệp Quan nhìn về phía Từ Nhu:
- Từ Nhu cô nương?
Từ Nhu vẫn là không có nói chuyện
Diệp Quan im lặng
Cứ như vậy, sau khi hai người đi trong rừng rậm một lúc, Diệp Quan không nhịn được hỏi một lần nữa:
- Từ Nhu cô nương, chúng ta đây là muốn đi nơi nào?
Từ Nhu vẫn là không có nói chuyện, tiếp tục đi về phía nơi xa
Diệp Quan dừng bước lại
Ở nơi xa, Từ Nhu dừng bước lại:
- Sắp đến rồi
Nói xong, nàng đi về phía nơi xa
Diệp Quan sau khi yên lặng một lúc lâu mới đi theo, chỉ chốc lát, Diệp Quan đột nhiên nhìn về phía nơi xa, ở cuối tầm mắt, nơi đó có một gốc cổ thụ che trời, cả gốc cổ thụ cực lớn, chiếm diện tích gần trăm trượng, cao vút trong mây, thân cây trong suốt như ngọc, đẹp không sao tả xiết
Nhìn gốc ngọc thụ trước mắt này, Diệp Quan hơi kinh ngạc:
- Từ Nhu cô nương, đây là?
Từ Nhu bình tĩnh nói:
- Một gốc cây đại tỷ từng trồng, tên là Chân Thụ
Diệp Quan nhìn về phía Từ Nhu:
- Chân Thụ?
Từ Nhu gật đầu, nàng dẫn Diệp Quan đi đến dưới gốc Chân Thụ loa, nàng nhìn gốc cây trước mắt này, dường như nhớ lại từng màn chuyện cũ, trong mắt nổi lên từng tia từng tia gợn sóng
Sau một hồi, Từ Nhu nói khẽ:
- Gốc cây này có một cái tác dụng, đó chính là nó sau khi dung hợp với người, tự thành một cái đan điền, một cái đan điền vô cùng lớn, có thể dung nạp vô cùng vô tận linh khí
Đan điền thứ hai!
Diệp Quan sửng sốt
Đúng lúc này, Từ Nhu đột nhiên chậm rãi nhắm hai mắt lại, nàng đặt tay phải ở bên trên gốc cây kia, miệng niệm chú ngữ cổ lão, dần dần, cả gốc Chân Thụ hơi hơi rung động lên, phảng phất như sống lại
Lúc này, một tiểu tinh linh đột nhiên bay ra từ bên trong gốc Chân Thụ này, nàng bay đến trước mặt Từ Nhu, ngay sau đó, một thanh âm non nớt vang lên từ trong đầu Từ Nhu:
- Từ Nhu, ngươi rốt cuộc cũng đã đến