CHƯƠNG 938
CÓ VẤN ĐỀ VỀ NÃO
Không biết qua bao lâu, Diệp Quan chậm rãi mở hai mắt ra
- Ngươi tỉnh rồi?
Vừa mới tỉnh dậy, bên cạnh truyền đến một giọng nói kinh ngạc
Diệp Quan nghe tiếng nhìn lại, bên cạnh hắn có một nữ tử đứng, nữ tử ước chừng hai mươi tuổi, ôm một vài cuốn sách, mặc một chiếc áo lông dài màu trắng và quần jean bó sát người, dáng người rất cao, ước chừng 1m75, dáng người cực tốt, đặc biệt là mặc quần jean bó sát người, đôi đùi ngọc căng cứng, nóng bỏng chọc người
Khuôn mặt của nữ tử cũng rất đẹp, trang điểm nhẹ nhàng, đôi mắt to trong veo như làn nước mùa thu
Diệp Quan có chút ngây người:
- Cô nương là?
Nữ tử trừng mắt nhìn:
- Ngươi không nhớ rõ?
Diệp Quan gật đầu
Hắn xác thực không nhớ rõ!
Chỉ biết mình bị người ta đánh lén!
Nữ tử do dự một chút, sau đó nói xin lỗi:
- Thật xin lỗi, là ta đụng ngươi
Nghe vậy, Diệp Quan hơi nghi hoặc một chút:
- Ngươi đụng ta?
Nữ tử gật đầu:
- Ngươi vượt đèn đỏ!
Diệp Quan cau mày, mặt mũi tràn đầy không hiểu:
- Đèn đỏ gì?
Nữ tử nhìn Diệp Quan, trừng mắt nhìn:
- Ngươi…mgươi…
Nói đến đây, nàng đột nhiên xoay người chạy ra ngoài
Ở tại chỗ, Diệp Quan lơ ngơ, hắn nhìn thoáng qua bốn phía, hắn vào giờ phút này đang nằm trên một cái giường, bên phải còn có một ông lão đang nằm
Đây là nơi nào?
Trong lòng Diệp Quan tràn đầy nghi hoặc
Ở một bên khác, một ông lão ăn mặc áo khoác trắng sau khi trầm tư một lát, nói:
- Não bộ của hắn có thể bị đụng xảy ra vấn đề!
Não bộ có vấn đề!
Nghe được ông lão, nữ tử đầu tiên là sững sờ, thần sắc lập tức ảm đạm, trong lòng chợt cảm thấy có chút băn khoăn, nàng vội vàng nói:
- Có thể chữa được không?
Ông lão nói:
- Cần thời gian, vận khí tốt, rất nhanh liền có thể khỏi, nếu vận khí không tốt…
Nữ tử thấp giọng thở dài, quay người rời đi, vào lúc nàng trở lại phòng bệnh, liền thấy Diệp Quan ngẩn người
Nữ tử do dự một chút, sau đó đi đến bên cạnh Diệp Quan, nàng nhìn Diệp Quan:
- Ngươi…còn nhớ rõ chính mình là ai không?
Diệp Quan nhìn thoáng qua nữ tử trước mắt:
- Dĩ nhiên!
Nữ tử vội vàng lại hỏi:
- Ngươi là?
Diệp Quan nói:
- Diệp Quan
Nữ tử hỏi lại:
- Nhà ngươi ở nơi nào?
Diệp Quan trầm mặc
Ở nơi nào?
Ở Quan Huyền vũ trụ?
Thấy Diệp Quan yên lặng, nữ tử nói:
- Không nhớ rõ?
Diệp Quan thấp giọng thở dài, sau đó nói:
- Cô nương, ta cũng muốn nói thật cho ngươi, chẳng qua là, ta nói ra, ngươi có khả năng không tin
Nữ tử vội vàng nói:
- Ngươi nói xem!
Diệp Quan nhìn nữ tử:
- Nhà ta ở Quan Huyền vũ trụ, ta là vương Quan Huyền vũ trụ, Hệ Ngân Hà này cũng là nhà ta, lần này ta đến, là để kế thừa Hệ Ngân Hà
Nghe xong Diệp Quan nói, nữ tử trầm mặc nửa ngày, cuối cùng, nàng thấp giọng thở dài, trong lòng vô cùng áy náy, bị thương tổn không nhẹ!
Ở bên cạnh, ông lão nằm ở trên giường bệnh đột nhiên nói:
- Đưa đến bệnh viện tâm thần đi!
Diệp Quan nhìn thoáng qua ông lão, ông lão cũng đang nhìn hắn, trong mắt tràn đầy thương hại, lộ ra vẻ mặt ngươi không cứu nổi
Diệp Quan im lặng
Nữ tử lại nói:
- Ngươi còn nhớ rõ nhà ngươi ở nơi nào không? Hoặc là, ngươi cho ta một cái phương thức liên lạc, ta liên hệ với người nhà của ngươi!
Phương thức liên lạc?
Diệp Quan yên lặng
Liên hệ cái quỷ à!
Hắn hoàn toàn không biết làm sao liên hệ với Nhị Nha cùng với Tiểu Bạch!
Diệp Quan bất đắc dĩ, chỉ có thể lắc đầu thở dài:
- Không biết!
Nữ tử im lặng không nói, xem ra, thương tổn rất nặng, mất đi một bộ phận trí nhớ?
Làm sao bây giờ?
Nữ tử lập tức hơi lúng túng một chút
Cứ như vậy rời khỏi?
Nàng cảm thấy lương tâm có chút khó chịu,, bởi vì hiện tại thương tổn của Diệp Quan vẫn rất nặng, nếu như không có người chiếu cố, ở một mình tại bệnh viện, khẳng định sẽ vô cùng khó khăn
Diệp Quan đột nhiên mở miệng:
- Cô nương, có thể cho ta mượn một chút tiền không?
Nữ tử thu hồi suy nghĩ, nhìn về phía Diệp Quan:
- Mượn tiền?
Diệp Quan gật đầu
Hắn cảm thấy, đi đến nơi này, vẫn phải kiếm một ít tiền mới được, bởi vì hắn hiện tại chỉ là một người bình thường!
Không chỉ tu vi bị phong cấm, ngay cả năng lực đặc thù của thân thể cũng đều cũng bị triệt để phong cấm
Nói một cách khác, hắn hiện tại không khác gì một người bình thường, hơn nữa, cũng sẽ đói bụng
Chuyện này quá bất hợp lí!
Diệp Quan thở dài trong lòng, không nhịn được giận mắng một lần nữa:
- Đến cùng là kẻ thất đức nào làm chuyện này! Vậy mà phong ấn toàn bộ Địa Cầu…
Nghe được Diệp Quan muốn mượn tiền, nữ tử do dự một chút, sau đó nói:
- Ngươi muốn mượn bao nhiêu?
Diệp Quan nói:
- Một trăm triệu đi!
Nữ tử lập tức trợn hai mắt lên:
- Một trăm triệu?
Diệp Quan gật đầu:
- Sau này ta sẽ trả lại cho ngươi gấp mười lần
Nữ tử yên lặng không nói, nhìn Diệp Quan, lộ ra vẻ mặt cổ quái