CHƯƠNG 940
ĐẾN TRỄ
Không có suy nghĩ nhiều, Diệp Quan bắt đầu nghỉ ngơi
Diệp Quan khôi phục cũng rất nhanh, đến ngày hôm sau, đã có thể chậm rãi bước đi, chẳng qua, hắn hơi lúng túng một chút, bởi vì sáng ngày thứ hai, Mộc Uyển Du cũng không có tới
Nàng không có tới, làm sao ăn cơm?
Không có cơm ăn!
Trên giường bệnh, Diệp Quan thấp giọng thở dài trong lòng, hắn chưa từng có nghĩ tới, chính mình có một ngày sẽ đói bụng!
Cũng không thể một mực nhịn đói!
Diệp Quan đột nhiên quay đầu nhìn về phía ông lão một bên, hắn vừa rồi thế nhưng là thấy được, thức ăn của ông lão này rất ngon
Nhìn thấy Diệp Quan nhìn mình, ông lão cười nói:
- Đói bụng?
Diệp Quan gật đầu:
- Tiền bối…
Ông lão đột nhiên cười nói:
- Ngươi chờ một chút!
Nói xong, lão cầm ra một thứ sau đó nhấn nhấn
Diệp Quan nghi hoặc không hiểu, rất nhanh, một vị nam tử mang theo một hộp cơm đi đến, y đặt hộp cơm ở trước mặt Diệp Quan
Diệp Quan nhìn thoáng qua ông lão, chân thành nói:
- Tạ ơn!
Vào giờ phút này, độ thiện cảm của hắn đối với ông lão tăng lên cực cao
Ông lão cười nói:
- Một bữa cơm mà thôi!
Diệp Quan vừa ăn vừa nói:
- Tiền bối xưng hô như thế nào?
Ông lão cười nói:
- Một bữa cơm mà thôi, không quan trọng!
Diệp Quan khẽ gật đầu, sau khi nói chuyện phiếm với ông lão một chút, hắn đã có hiểu rõ đại khái đối với nơi này
Hắn bây giờ đang ở thành phố Bạch Vân, thuộc tỉnh Kiềm, về phần Ngân Hà Tông, ông lão này căn bản chưa từng nghe qua
Chuyện này khiến cho Diệp Quan rất là nghi hoặc!
Ngân Hà Tông chính là ở Hệ Ngân Hà!
Mà Địa Cầu này cũng là ở Hệ Ngân Hà, vì sao ông lão này chưa từng nghe qua Ngân Hà Tông?
Ngay vào lúc Diệp Quan nghi hoặc, một nữ tử chạy vào, người tới chính là Mộc Uyển Du, trong tay nàng còn có một hộp cơm, nàng bước nhanh đi đến trước mặt Diệp Quan, hết sức ngượng ngùng:
- Thật có lỗi, vì một số việc mà đến trễ
Diệp Quan nói:
- Không có việc gì
Nói xong, hắn đặt hộp cơm đã ăn xong sang một bên, sau đó nói:
- Mộc cô nương, ta muốn rời khỏi nơi này!
Nằm ở cái địa phương này, thật sự là quá nhàm chán!
Không có bệnh cũng sẽ nằm ra bệnh!
Hắn buổi sáng liền chuẩn bị rời đi, nhưng bị cản lại
Bởi vì hắn chưa có thanh toán tiền viện phí!
Không có cách nào, chỉ có thể chờ đợi vị Mộc cô nương này
Nghe được Diệp Quan muốn ra viện, Mộc Uyển Du lập tức có chút lưỡng lự:
- Thương thế của ngươi…
Diệp Quan cười nói:
- Ta có thể đi lại bình thường
Mộc Uyển Du do dự một chút, sau đó nói:
- Hay là nằm viện thêm hai ngày?
Diệp Quan nói:
- Vẫn là ra ngoài đi!
Thấy Diệp Quan kiên trì, Mộc Uyển Du bất đắc dĩ, chỉ có thể đi thanh toán tiền viện phí cho hắn
Một lát sau, Mộc Uyển Du mang theo Diệp Quan ra bệnh viện
Tại cửa bệnh viện, Mộc Uyển Du nhìn Diệp Quan:
- Ngươi có nhớ nhà của ngươi ở đâu không?
Diệp Quan do dự một chút, sau đó nói:
- Mộc cô nương, ta muốn hỏi cô một chỗ, đừng suy nghĩ nhiều, được không?
Mộc Uyển Du hơi kinh ngạc:
- Địa phương nào?
Diệp Quan chân thành nói:
- Vô Biên Hội Sở!
Mộc Uyển Du cau mày, nàng vốn định trách cứ hai câu, nhưng nghĩ lại, mình và người ta không thân chẳng quen, thực sự không thích hợp khoa tay múa chân đối với người khác, thế là, nàng do dự một chút, sau đó thiện ý nhắc nhở:
- Ngươi…ngươi bây giờ không thích hợp vận động mạnh…
Diệp Quan: "…"
Mộc Uyển Du vào giờ phút này cũng là có chút im lặng
Nam nhân này bị thương thành dạng này, thế mà còn muốn đi chỗ đó, đây là nghĩ như thế nào?
Thấy vẻ mặt của Mộc Uyển Du, Diệp Quan biết nàng hiểu lầm, thế là giải thích nói:
- Mộc cô nương, ta đến đó là vì tìm người, không phải là vì tìm thú vui
Mộc Uyển Du nhìn Diệp Quan, nghi ngờ nói:
- Tìm người?
Diệp Quan gật đầu:
- Nói thực ra, ta mất đi một bộ phận trí nhớ, nhưng ta vẫn nhớ rõ chỗ kia, ở chỗ đó, ta biết một người, y tên là Vô Biên Chủ, ngươi đã từng nghe nói chưa?
Vô Biên Chủ!
Mộc Uyển Du cau mày, sau khi trầm tư một lát, lắc đầu
Diệp Quan yên lặng
Vô Biên Chủ lăn lộn kém như vậy?
Mộc Uyển Du nhìn thoáng qua Diệp Quan, sau đó nói:
- Ngươi cho dù đến Vô Biên Hội Sở, cũng không vào được!
Diệp Quan không hiểu:
- Vì sao?
Mộc Uyển Du cười nói:
- Bởi vì đó là câu lạc bộ cao cấp nhất thành phố, hơn nữa, còn có hệ thống hội viên, chỉ có hội viên của bọn hắn, mới có thể tiến vào bên trong
Nghe vậy, Diệp Quan cau mày
Mộc Uyển Du nhìn Diệp Quan trầm tư, nàng do dự một chút, sau đó lấy ra một xấp tiền đưa cho Diệp Quan:
- Cho ngươi!
Diệp Quan nhìn Mộc Uyển Du đưa tiền qua, không hiểu
Mộc Uyển Du cười nói:
- Ngươi giữ đi!
Diệp Quan nhìn số tiền trước mặt, sau đó hỏi:
- Cầm số tiền này, có thể đi Vô Biên Hội Sở đăng ký hội viên không?