CHƯƠNG 942
RẤT ĐẸP TRAI!
Diệp Quan không hiểu
Mộc Uyển Du nhìn Diệp Quan:
- Ngươi biết đi Ngân Hà Tông có bao nhiêu khó khăn không?
Diệp Quan lắc đầu
Mộc Uyển Du nói:
- Đầu tiên, phải thi vào Ngân Hà học viện, ngươi biết thi vào Ngân Hà học viện có bao nhiêu khó khăn không? Liền từ thành phố Bạch Vân chúng ta mà nói, học viên mấy trăm vạn, hằng năm chẳng qua chỉ có tầm hai ba người mới có thể thi vào Ngân Hà học viện, mà sau khi tiến vào Ngân Hà học viện, hằng năm cũng chỉ có mười mấy người có tư cách đi Ngân Hà Tông…
Nói xong, nàng nhìn thoáng qua Diệp Quan, cười nói:
- Kỳ thật, có thể thi vào Ngân Hà học viện, đều đã vô cùng ghê gớm. Bởi vì tại Ngân Hà học viện, là có thể học tập cổ thuật, mục tiêu của ta chính là thi vào Ngân Hà học viện!
Diệp Quan im lặng không nói
Đi Ngân Hà Tông?
Nghe như thế, xác thực khó hơn so với đi Vô Biên Hội Sở!
Diệp Quan thấp giọng thở dài, vẫn là kiếm tiền đi Vô Biên Hội Sở đi!
Cũng không biết Nhị Nha cùng với Tiểu Bạch thế nào
Các nàng hẳn là sẽ đi tìm mình chứ?
Lúc này, Mộc Uyển Du từ trong phòng ôm chăn mền ra đặt ở trước mặt Diệp Quan, cười nói:
- Trời lạnh, chính ngươi chú ý một chút
Diệp Quan nhìn về phía Mộc Uyển Du, mỉm cười:
- Mộc cô nương, tạ ơn
Mộc Uyển Du cười nói:
- Không cần khách khí, nói cho cùng, ngươi biến thành dạng này, ta cũng có trách nhiệm nhất định, ngươi không trách ta là được rồi
Diệp Quan lắc đầu:
- Việc này không có quan hệ gì với ngươi, là chuyện của chính ta
Mộc Uyển Du cười cười:
- Ngươi nghỉ ngơi cho tốt!
Nói xong, nàng quay người rời đi, dường như nghĩ đến cái gì, nàng quay người nhìn về phía Diệp Quan:
- Tính tình bạn cùng phòng của ta có chút không tốt, ngươi nếu như gặp được nàng, liền nói là bạn của ta
Diệp Quan gật đầu:
- Được rồi!
Mộc Uyển Du khẽ gật đầu, sau đó tiến vào gian phòng của mình, chẳng qua, nàng khóa trái cửa phòng
Phải có lòng phòng bị người!
Vẫn phải cẩn thận một chút mới được!
Mộc Uyển Du nằm ở trên giường mình, vốn muốn tắm, nhưng có người ở bên ngoài, nàng cũng không tiện tắm giặt
Trên giường, Mộc Uyển Du lấy điện thoại di động ra bấm một số điện thoại:
- Cửu Nhi…ta dẫn một nam nhân trở về
- Đẹp trai không?
- Rất đẹp trai!
- Đẹp trai cỡ nào?
- Đẹp trai nhất từng gặp….
- Cho ta số điện thoại của hắn!
- Sau khi ta đâm hắn, não của hắn xảy ra chút vấn đề…
- Vấn đề gì?
- Hắn nói hắn là vương của một cái vũ trụ nào đó…
- Ai cha…vấn đề có chút nghiêm trọng!
Trong đại sảnh
Diệp Quan nằm trên ghế sa lon, hắn chậm rãi nhắm hai mắt lại, hắn suy tư thật lâu, trước mắt cũng chỉ có một con đường
Kiếm tiền!
Đi Vô Biên Hội Sở!
Nhưng phải kiếm tiền thế nào?
Diệp Quan trầm tư rất lâu, cuối cùng, hắn quyết định cướp
Cướp là nhanh nhất!
Cướp ai đây?
Diệp Quan đột nhiên đứng dậy đi đến trước cửa phòng của Mộc Uyển Du, hắn nhẹ nhàng gõ gõ, rất nhanh, cửa mở ra, vào thời khắc này Mộc Uyển Du đã thay đồ ngủ, đồ ngủ rất kín đáo, cái gì cũng không nhìn thấy
Mộc Uyển Du nhìn Diệp Quan, tay phải giấu ở sau lưng cầm một cây búa gỗ
Mặc dù nam nhân ở trước mắt thoạt nhìn không giống như là người xấu, nhưng, nhưng nên có lòng phòng bị người!
Diệp Quan hỏi:
- Địa phương nào có tiền nhất?
Mộc Uyển Du trừng mắt nhìn:
- Ngân hàng!
Diệp Quan lại hỏi:
- Lực lượng phòng vệ mạnh không?
Mộc Uyển Du nhìn chằm chằm Diệp Quan:
- Ngươi….muốn làm cái gì?
Diệp Quan nói:
- Ta chỉ hỏi một chút, không có ý tứ gì khác
Mộc Uyển Du sau khi yên lặng một lúc lâu, nói:
- Ngươi đừng có đi đường rẽ, hơn nữa, ta cảm thấy, làm người hẳn là đường đường chính chính, ngươi thiếu tiền, có thể đi kiếm, không nên suy nghĩ những chuyện không tốt kia…mặc dù ta cũng từng nghĩ, thế nhưng, đó là phạm pháp, biết không?
Diệp Quan thấp giọng thở dài:
- Mộc cô nương, ngươi nói đúng, vậy ngươi nói cho ta biết, ta nên kiếm tiền như thế nào?
Mộc Uyển Du hỏi:
- Có văn bằng không?
Diệp Quan lắc đầu
Mộc Uyển Du lại nói:
- Có kỹ thuật không?
Diệp Quan lắc đầu một lần nữa, ở cái địa phương này, hắn tự nhiên không có kỹ thuật gì
Mộc Uyển Du sau khi yên lặng một lúc lâu, nói:
- Có thể chịu được cực khổ không?
Diệp Quan gật đầu:
- Ta hết sức có thể chịu được cực khổ!
Mộc Uyển Du nói:
- Như vậy có thể bắt đầu làm việc chuyển gạch!
Diệp Quan có chút hiếu kỳ:
- Chuyển gạch?
Mộc Uyển Du gật đầu:
- Chuyển gạch, là một việc khổ cực, rất mệt mỏi, cho nên…
Nói đến đây, nàng nhìn thoáng qua Diệp Quan, không có nói tiếp
Diệp Quan im lặng không nói
Đi chuyển gạch?
Thực sự không được, vậy cũng chỉ có thể đi chuyển gạch
Cũng không thể một mực ăn không ở không ở trong nhà người ta!
Diệp Quan đương nhiên sẽ không lại xem chính mình như là Quan Huyền vũ trụ vương gì đó, làm người, vẫn là phải nhận rõ hiện thực