Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 960 - Chương 960: Quen Thuộc!

Chương 960: Quen Thuộc! Chương 960: Quen Thuộc!

CHƯƠNG 960

QUEN THUỘC!

Tháng sau?

Diệp Quan sửng sốt

Chính mình tháng sau không phải sẽ bỏ việc sao?

Tô Tử trộm nhìn Diệp Quan, thấy Diệp Quan không có cự tuyệt, trên mặt nàng lập tức nổi lên một nụ cười

Chỉ chốc lát, hai người tới tập đoàn Tô thị

Hai người tới tầng cao nhất, vừa tiến vào văn phòng, nữ thư ký kia liền ôm một đống lớn văn bản tài liệu đi đến

Tô Tử bắt đầu bận rộn

Diệp Quan thì là đi đến trước kệ sách một bên, bắt đầu đọc sách

Rất nhanh, ánh mắt của hắn rơi vào bên trên một bản cổ tịch: Bể Dục Tình Mê

Bể Dục Tình Mê?

Diệp Quan lập tức có chút hiếu kỳ, cầm lên xem xét, vừa xem xét liền lập tức giật mình, tiêu chuẩn thật là cao!

Nhưng xem một chút, Diệp Quan lại là có chút mê mẩn

Quyển sách này chủ yếu kể về câu chuyện của một nhóm người bảo vệ thôn, mà cầm đầu là bốn vị nữ tử, xem một chút, Diệp Quan lập tức nhíu lông mày lại

Làm sao lại cảm thấy có điểm gì là lạ?

Nội dung cốt truyện câu chuyện này giống như có chút quen thuộc!

Diệp Quan xem rất nhanh, nhưng càng xem hắn càng cảm thấy có chút quen thuộc, không chỉ nội dung cốt truyện có chút quen thuộc, ngay cả văn phong cũng đều có chút quen thuộc!

Dường như nghĩ đến cái gì, Diệp Quan vội vàng lật đến tờ phía trước nhất: Thạch thôn

Thạch thôn!

Thấy hai chữ này, Diệp Quan trực tiếp ngây ngốc tại chỗ

Đây chẳng lẽ là Chân Thần viết?

Nhưng sách Chân Thần viết, làm sao lại xuất hiện ở Hệ Ngân Hà?

Chẳng lẽ nàng thật sự ở Hệ Ngân Hà?

Diệp Quan im lặng không nói, trong lòng vô cùng chấn động, đây tuyệt đối là Chân Thần viết, bởi vì hắn đã từng xem qua một số cổ thư Chân Thần viết, văn phong chỉ có thể nói giống nhau như đúc!

Đúng lúc này, Tô Tử đi tới, vào lúc thấy Diệp Quan cầm sách, mặt nàng liền đỏ lên trong nháy mắt:

- Ngươi…ngươi làm sao lại đọc cái này…

Diệp Quan liền vội hỏi:

- Tô Tử cô nương, ngươi có biết người viết cuốn sách này không?

Tô Tử lắc đầu như trống lúc lắc:

- Không, ta không biết, ta chưa từng đọc nó…

Diệp Quan cười khổ:

- Tác giả của quyển sách này, có thể là người mà ta quen biết, à không đúng, có thể là tỷ tỷ của người ta quen biết

- Tỷ tỷ?

Tô Tử hơi kinh ngạc

Diệp Quan gật đầu

Tô Tử nói:

- Quyển sách này không phải ta mua, là một người bạn ở Yến Kinh gửi tới cho ta

Diệp Quan cau mày:

- Yến Kinh?

Tô Tử gật đầu:

- Đúng thế

Sắc mặt của Diệp Quan trầm xuống, chẳng lẽ Chân Thần ở Yến Kinh?

Tô Tử cười nói:

- Đừng nóng vội, đêm nay chúng ta sẽ gặp được nàng!

Diệp Quan sửng sốt

Tô Tử mỉm cười:

- Lần này nàng đến bàn công việc với ta, tối nay ta sẽ gặp nàng ở Vô Biên Hội Sở

Diệp Quan lập tức hơi kinh ngạc:

- Vô Biên Hội Sở?

Tô Tử gật đầu:

- Ngươi không phải nói Vô Biên Hội Sở có thể có người ngươi nhận biết sao? Đêm nay chúng ta sẽ đến đó tiêu tiền, trở thành hội viên, sau đó chúng ta đi gặp người quản lý của Vô Biên Hội Sở, ngươi nói chuyện cùng với đối phương, xem thử ngươi có thể tìm được người mà ngươi đang tìm không

Ở một bên, nữ thư ký kia đột nhiên cười nói:

- Vốn dĩ chúng ta hẹn gặp ở khách sạn Vân Thương, nhưng tiểu thư vì Diệp tiên sinh cho nên cố ý đổi chỗ

Tô Tử nhìn thoáng qua thư ký:

- Lắm miệng

Diệp Quan nhìn về phía Tô Tử, nói khẽ:

- Tạ ơn

Tô Tử mỉm cười:

- Khách khí cái gì? Có điều, ngươi phải đáp ứng ta một sự kiện, đi bên kia, không thể lộn xộn!

Diệp Quan cười nói:

- Được!

Tô Tử trừng mắt nhìn:

- Chắc chắn chứ? Tiểu tỷ tỷ ở bên kia thế nhưng là rất đẹp!

Diệp Quan lắc đầu cười một tiếng:

- Chẳng lẽ còn có thể xinh đẹp hơn ngươi hay sao?

Tô Tử nhìn Diệp Quan, trừng mắt nhìn:

- Ta rất xinh đẹp sao?

Diệp Quan gật đầu, đàng hoàng nói:

- Rất xinh đẹp, dáng người rất tốt

Nụ cười trên mặt Tô Tử lập tức mở rộng, trong lòng vui vẻ vô cùng, mặc dù nàng đã từng được người ta khen ngợi quá đáng vô số lần, thế nhưng đều không có vui vẻ như lần này!

Nàng cũng không biết đây là vì cái gì

Lúc này, thư ký đi đến:

- Tiểu thư, xe đã được chuẩn bị xong

Tô Tử khẽ gật đầu, nàng nhìn về phía Diệp Quan:

- Chúng ta đi thôi!

Diệp Quan gật đầu:

- Được!

Vô Biên Hội Sở, ta đến đây!

Vào lúc rời khỏi tập đoàn Tô thị, trời đã tối, hiện đã vào thu, vốn có chút se lạnh, kèm theo gió lạnh, Tô Tử mặc không nhiều lập tức không nhịn được ôm lấy hai tay, run rẩy

Nhìn thấy một màn này, Diệp Quan vội vàng cởi áo ngoài của mình khoác ở trên người Tô Tử

Tô Tử nhìn Diệp Quan một cái, mỉm cười, trong lòng hơi ấm

Nơi xa, xe đã sẵn sàng, còn có mười vị bảo tiêu

Rõ ràng, sau khi trải qua chuyện lúc trước, Tô gia bây giờ rất coi trọng sự an toàn của Tô Tử

Diệp Quan cùng với Tô Tử sau khi lên xe, chiếc xe khởi động, đi thẳng đến Vô Biên Hội Sở

Bình Luận (0)
Comment