CHƯƠNG 962
CỐ VÂN MẠN
Nhan trị vẫn ổn, chẳng qua cách ăn mặc đã làm giảm bớt rất nhiều
Nhìn thấy nữ tử váy đỏ kia, trên mặt Tô Tử lập tức nổi lên một nụ cười, nàng chạy đến trước mặt nữ tử, ôm lấy nữ tử váy đỏ, cười nói:
- Vân Mạn tỷ, đã lâu không gặp!
Cố Vân Mạn cười cười, sau đó nói:
- Hôm nay thế mà đến trễ, đây cũng không phải là phong cách của ngươi!
Tô Tử lôi kéo Cố Vân Mạn ngồi xuống, mỉm cười nói:
- Thật có lỗi, ngủ thiếp đi trên xe!
Cố Vân Mạn mỉm cười, sau đó nhìn về phía mỹ phụ đứng ngoài cửa:
- Mạc quản lý, mang thức ăn lên đi!
Mạc quản lý vội vàng nói:
- Được!
Nói xong, nàng lui xuống
Diệp Quan đột nhiên nói:
- Tô Tử cô nương, các ngươi trò chuyện, ta đi ra bên ngoài
Mặc dù hắn cũng rất muốn hỏi lai lịch của quyển sách kia, nhưng lần này tới, Tô Tử là muốn nói chuyện làm ăn, vẫn là để Tô Tử bàn xong chuyện làm ăn rồi lại nói
Nói xong, Diệp Quan liền muốn lui ra ngoài, mà lúc này, Tô Tử đột nhiên nói:
- Ngươi ra đi làm cái gì? Đã sắp ăn cơm, ngươi chẳng lẽ không đói?
Nghe được Tô Tử, trong mắt vị Cố Vân Mạn kia lập tức lóe lên một tia kinh ngạc, nàng nhìn về phía Diệp Quan:
- Tô Tử, người này là…bạn trai ngươi?
Bạn trai!
Nghe được Cố Vân Mạn, mặt của Tô Tử lập tức cũng có chút đỏ lên. Vừa định phủ định, nhưng nghĩ đến lý giải của Diệp Quan đối với bạn trai…nếu như phủ định, nam nhân này khẳng định sẽ suy nghĩ nhiều…trong lúc nhất thời, có chút khó khăn
Đúng lúc này, Diệp Quan đột nhiên nói:
- Vân Mạn cô nương, ta là bảo an của Tô Tử cô nương!
Bảo an!
Trong mắt Cố Vân Mạn lóe lên một vệt kinh ngạc, nàng nhìn về phía Tô Tử, Tô Tử do dự một chút, sau đó gật đầu, sau khi gật đầu, nàng liếc Diệp Quan bên cạnh, chính mình cũng không có nói rõ lí do, ngươi nói rõ lí do cái gì? Thật sự là!
Cố Vân Mạn nhìn thoáng qua Tô Tử, lại liếc mắt nhìn Diệp Quan một bên, cười không nói
Ở một bên, nữ tử tóc đỏ kia nhìn thoáng qua Diệp Quan, lộ vẻ mặt xem thường, thấp giọng nói:
- Hoá ra là chó giữ nhà!
Giọng nói rất nhỏ, Tô Tử cùng với Cố Vân Mạn đều không có nghe được, thế nhưng Diệp Quan lại nghe được
Diệp Quan nhìn thoáng qua nữ tử tóc đỏ, chân mày hơi nhíu lại, nhưng không nói gì
Đúng lúc này, Vô Biên Hội Sở bắt đầu mang thức ăn lên, không bao lâu, trên bàn liền được chất đầy
Hết sức thịnh soạn!
Nhìn thấy thịnh soạn như vậy, Diệp Quan cũng không đi nữa, hắn ngồi vào bên cạnh Tô Tử, sau đó bắt đầu ăn cơm
Tô Tử cùng với Cố Vân Mạn đầu tiên là ôn chuyện, hai người nói xong, Tô Tử đột nhiên hỏi:
- Vân Mạn tỷ, ngươi có biết tác giả của quyển sách kia không?
Nghe được Tô Tử, Diệp Quan lập tức buông đũa xuống, nghiêng tai lắng nghe
Cố Vân Mạn hơi sững sờ, sau đó nói:
- Quyển sách kia?
Mặt Tô Tử có chút đỏ, thấp giọng nói:
- Chính là quyển sách ngươi tặng cho ta kia!
Cố Vân Mạn hơi nhấc khóe miệng lên, vũ mị cười một tiếng:
- Thế nào, xem đến nghiện rồi?
Tô Tử cười nói:
- Ngươi có biết tác giả là ai không?
Cố Vân Mạn lắc đầu:
- Không biết
Tô Tử cau mày:
- Không biết?
Cố Vân Mạn gật đầu:
- Quyển sách đó là ta tình cờ mua được trên một cầu vượt ở Yến Kinh!
Cầu vượt Yến Kinh!
Tô Tử cau mày, nàng nhìn về phía Diệp Quan một bên, Diệp Quan mỉm cười:
- Đến lúc đó chúng ta đi Yến Kinh nhìn một chút!
Tô Tử gật đầu:
- Được!
Cố Vân Mạn nhìn thoáng qua Diệp Quan, sau đó nhìn về phía Tô Tử, cười nói:
- Thật sự là bạn trai ngươi?
Mặt Tô Tử hơi đỏ lên, sau đó vội vàng nói:
- Vân Mạn tỷ, đến, uống rượu
Nói xong, nàng bưng lên ly rượu trong tay nhẹ nhàng đụng đụng cùng với Cố Vân Mạn, sau đó uống một hơi cạn sạch
Cố Vân Mạn nhìn thoáng qua Diệp Quan một bên, trong mắt tràn ngập tò mò, nàng là biết được, Tô Tử bởi vì duyên cớ gia đình, đối với nam nhân cho tới bây giờ đều là sắc mặt không chút thay đổi, nhưng đối với nam nhân trước mắt này lại không giống nhau
Đỏ mặt!
Một nữ nhân nếu như thường xuyên đỏ mặt ở trước mặt một người đàn ông, vậy liền chứng minh sự tình không có bình thường
Diệp Quan cũng không có nghĩ nhiều như vậy, chuyên tâm dùng bữa, hắn phát hiện ra, món ăn ở Hệ Ngân Hà này, so với Quan Huyền vũ trụ còn ngon hơn rất nhiều
Đương nhiên, sau khi trở lại Quan Huyền vũ trụ, hắn cũng sẽ không ăn cơm. Ăn ở nơi này, càng nhiều vẫn là vì bất đắc dĩ, không ăn, sẽ chết!
Trên bàn cơm, Tô Tử cùng với Cố Vân Mạn càng trò chuyện càng cao hứng, rượu cũng là càng uống càng nhiều, mặt Tô Tử càng là có chút đỏ lên
Diệp Quan thì tiếp tục ăn cơm
Lúc này, nữ tử tóc đỏ ở đối diện Diệp Quan đột nhiên nói:
- Này!
Diệp Quan ngẩng đầu nhìn về phía nữ tử tóc đỏ, nữ tử tóc đỏ nhìn chằm chằm Diệp Quan, chỉ dùng thanh âm hai người nghe được hỏi, mày nhíu lại:
- Ngươi có phải chưa từng ăn cơm?