CHƯƠNG 975
HIÊN VIÊN LĂNG
Phát giác được một màn này, vẻ mặt của Diệp Quan lập tức trầm xuống!
Hai cỗ lực lượng!
Ở trong nháy mắt đó, hắn vốn liền muốn dùng kiếm phá phong ấn, khôi phục tu vi, nhưng lại bị hai cỗ lực lượng thần bí cưỡng ép trấn áp!
Không phải là một người, mà là hai người!
Vẻ mặt của Diệp Quan vô cùng khó coi, đây không phải là khi dễ người sao?
Ài!
Diệp Quan thở dài trong lòng
Không thể không nói, hắn vẫn là bị đả kích, bởi vì hai cỗ lực lượng thần bí kia, thật sự vô cùng mạnh
Chẳng lẽ mình sẽ bị trấn áp cả một đời?
Không cam tâm!
Diệp Quan chậm rãi nhắm hai mắt lại, nắm chặt hai quả đấm, không thể cứ nhận thua như vậy!
Lúc này, lão đầu đột nhiên hỏi:
- Các hạ là?
Diệp Quan thu hồi suy nghĩ, nhìn về hướng lão đầu:
- Diệp Quan
Diệp!
Lão đầu cùng với nữ tử liếc mắt nhìn nhau, tứ đại gia tộc Yến Kinh, cũng không có họ Diệp!
Diệp Quan còn muốn nhớ lại, nhưng một chút khí lực cũng không có
Diệp Quan thở dài trong lòng, một kích này suýt nữa phế hắn đi. Người hạ thủ, có chút ác độc!
Nữ tử đột nhiên xuất ra một viên đan dược lớn chừng ngón cái đưa cho Diệp Quan:
- Diệp công tử!
Diệp Quan nhìn về phía viên đan dược kia, nghi ngờ nói:
- Đây là?
Nữ tử nói:
- Khí Lực đan, khôi phục khí lực
Diệp Quan nói:
- Tạ ơn!
Nói xong, hắn cầm lấy đan dược uống vào, vừa uống vào, hắn chính là cảm giác được trong cơ thể nhiều thêm từng tia linh khí!
Diệp Quan lập tức hơi kinh ngạc:
- Cô nương, đây là linh khí?
Nữ tử gật đầu
Vẻ mặt của Diệp Quan động dung, hắn là biết được, nơi này linh khí mỏng manh, loại đan dược ẩn chứa linh khí này khẳng định là cực kỳ trân quý
Diệp Quan nhìn về phía nữ tử:
- Cô nương, đan dược này quá trân quý
Nữ tử khẽ lắc đầu:
- Đan dược không quan trọng mà thôi, không cần phải nói!
Diệp Quan cười nói:
- Phần nhân tình này ta nhớ kỹ
Nữ tử nhìn thoáng qua Diệp Quan, không nói gì
Mà lão đầu ở một bên lại là mừng rỡ, một viên đan dược liền đạt được một cái nhân tình của cường giả tuyệt thế, quả thực là kiếm bội
Sau khi linh khí tiến vào cơ thể, thân thể của Diệp Quan khôi phục rất nhanh, hắn đứng lên, nhìn thoáng qua bên ngoài, lúc này trời đã bắt đầu tối
Diệp Quan nhìn về phía hai người:
- Hai vị, sau này còn gặp lại!
Nói xong, hắn liền muốn rời đi, nhưng lúc này, nữ tử đột nhiên nói:
- Diệp công tử trước đó nói đến nơi đây là vì mua kiếm?
Diệp Quan gật đầu:
- Đúng vậy!
Nữ tử đột nhiên mở lòng bàn tay ra, trong chốc lát, như là làm ảo thuật, trong tay đột nhiên xuất hiện một thanh kiếm
Kiếm dài ba thước rưỡi, rộng hai ngón tay, mỏng như cánh ve, tản ra hàn quang
Nữ tử đưa kiếm tới trước mặt Diệp Quan:
- Diệp công tử, kiếm này tên là Vân Tú, tặng cho công tử
Lão đầu nhìn về phía nữ tử, muốn nói lại thôi
Vân Tú!
Diệp Quan nhìn về phía thanh kiếm kia, mở lòng bàn tay ra, hơi chuyển động ý nghĩ một chút, thanh kiếm kia lập tức bay vào trong tay hắn
Nhìn thấy một màn này, đồng tử của nữ tử lập tức bỗng nhiên co rụt lại
Lão đầu cũng là mặt mũi tràn đầy chấn kinh!
Diệp Quan liếc mắt đánh giá kiếm trong tay, so sánh với Thanh Huyền kiếm cùng với Hành Đạo kiếm, tự nhiên là kém xa tít tắp, nhưng ở cái địa phương này, loại kiếm này đã vô cùng hiếm có
Diệp Quan nhìn về phía nữ tử:
- Đây là bội kiếm của ngươi sao?
Nữ tử gật đầu
Diệp Quan nhìn chằm chằm nữ tử:
- Vì sao muốn tặng ta?
Nữ tử bình tĩnh nói:
- Ta cảm thấy công tử càng thích hợp với nó hơn!
Diệp Quan sau khi nhìn nữ tử một lát, cười nói:
- Ngươi tên là gì?
Nữ tử nói:
- Hiên Viên Lăng!
Hiên Viên Lăng!
Diệp Quan khẽ gật đầu, hắn nhìn về phía chiếc nhẫn trên tay nữ tử:
- Nhẫn trữ vật này của ngươi có thể mở ra?
Hiên Viên Lăng gật đầu:
- Có thể!
Diệp Quan cười nói:
- Có thể cho ta nhìn một chút không?
Hiên Viên Lăng liền gỡ xuống chiếc nhẫn đưa cho Diệp Quan, Diệp Quan nhìn thoáng qua, lập tức sửng sốt, đây đúng là nhẫn trữ vật, nhưng vô cùng vô cùng nhỏ, chỉ có không gian hơn một trượng, muốn mở ra nhẫn trữ vật này, chỉ cần một chút linh khí là đủ
Diệp Quan nhìn Hiên Viên Lăng:
- Có thể tặng cho ta không?
Hiên Viên Lăng liền gật đầu:
- Có thể!
Diệp Quan cười ha ha một tiếng, sau đó nói:
- Chuẩn bị giấy bút!
Ở nơi xa, lão đầu không hiểu, mà Hiên Viên Lăng lại là đột nhiên làm một lễ thật sâu:
- Đa tạ tiền bối!
Nghe vậy, lão đầu lấy lại tinh thần, liền vội vàng xoay người đi lấy bút và giấy
Diệp Quan cầm bút lên viết với tốc độ cao, nhìn thấy Diệp Quan viết chữ, con mắt của Hiên Viên Lăng lập tức sáng lên, chữ của Diệp Quan, cứng cáp hùng hồn, chữ chữ như kiếm, đầu bút lông lộ ra một cỗ kiếm ý bén nhọn
Rất nhanh, Diệp Quan viết xong, hắn để bút xuống, sau đó quay người nhìn về phía Hiên Viên Lăng:
- Lăng cô nương, đây là một quyển công pháp tu luyện cùng với một quyển phương pháp tu luyện Kiếm đạo, ngươi giữ lại, về phần có thể tu luyện tới loại trình độ nào, xem tạo hoá của ngươi