CHƯƠNG 977
CÓ THÙ LIỀN BÁO CÙNG NGÀY
Thư ký run giọng nói:
- Đi….làm cái gì?
Diệp Quan bình tĩnh nói:
- Ngăn chặn tổn thất kịp thời!
Ngăn chặn tổn thất kịp thời?
Nghe Diệp Quan nói, mặt mũi thư ký tràn đầy nghi hoặc cùng với không hiểu, đang muốn hỏi, nhưng vào lúc này, Diệp Quan đột nhiên đẩy cửa xe ra đi xuống
Diệp Quan đi sang một bên, ở trước mặt hắn cách đó không xa, có một nữ tử mặc đồng phục bó sát người đứng đó
Người tới, chính là Kiêu Kiêu Long Tổ
Diệp Quan nhìn chằm chằm Kiêu Kiêu, đang muốn xuất thủ, Kiêu Kiêu đột nhiên nói:
- Ta không phải người Lý gia!
Nghe vậy, Diệp Quan lập tức ngừng lại
Kiêu Kiêu nhìn chằm chằm Diệp Quan, lộ ra vẻ mặt vô cùng đề phòng, vừa rồi lúc Diệp Quan giết Mục Võ, nàng liền ở một bên nhìn
Vị Mục Võ kia thế nhưng là một vị cường giả sáu đoạn, nhưng mà lại bị miểu sát!
Diệp Quan nhìn chằm chằm Kiêu Kiêu:
- Cô nương là?
Kiêu Kiêu trầm giọng nói:
- Ta là tới vì Hứa Tân!
Hứa Tân!
Diệp Quan cau mày
Kiêu Kiêu lại nói:
- Diệp công tử, ngươi đã vi phạm luật pháp địa cầu
Diệp Quan nhìn thoáng qua Kiêu Kiêu:
- Giết Hứa Tân?
Kiêu Kiêu gật đầu
Diệp Quan cười nói:
- Ta giết là một người xấu!
Kiêu Kiêu sau khi yên lặng một lúc lâu, nói:
- Đúng là một người xấu, Diệp công tử giết y, không có gì đáng trách, ta hôm nay đến đây, không có ý gì khác
Diệp Quan nhìn Kiêu Kiêu:
- Ngươi có phải muốn kéo dài thời gian, chờ đợi viện binh hay không?
Kiêu Kiêu lập tức co rụt đồng tử lại, liên tiếp lui về phía sau mấy bước, vẻ mặt vô cùng đề phòng
Diệp Quan nói:
- Cô nương, trong mắt ngươi không có sát ý, rõ ràng, ngươi cũng không muốn giết ta, chỉ là muốn bắt ta….tha thứ cho ta nói thẳng, ngươi căn bản không bắt được ta. Để cho nhóm đồng sự của ngươi rời đi thôi, bằng không, hi sinh vô ích!
Nói xong, hắn quay người rời đi
Kiêu Kiêu đột nhiên nói:
- Chờ một chút!
Diệp Quan quay người nhìn về phía Kiêu Kiêu, Kiêu Kiêu trầm giọng nói:
- Diệp công tử, Hứa Tân kia xác thực không phải người tốt, nhưng, địa cầu là có luật pháp, ngươi không thể tùy ý làm bậy xử trí người khác
Diệp Quan nhìn chằm chằm Kiêu Kiêu, không nói lời nào
Kiêu Kiêu nhìn thẳng Diệp Quan:
- Diệp công tử, đây là chức trách của ta, đắc tội
Nói xong, nàng liền muốn động thủ, nhưng vào lúc này, một thanh kiếm đã chĩa vào giữa trán nàng
Thân thể của Kiêu Kiêu cứng đờ
Diệp Quan nhìn Kiêu Kiêu:
- Cô nương, nếu như ta cho ngươi cơ hội rời đi, ngươi có rời đi hay không?
Kiêu Kiêu lúc này ôm quyền:
- Cảm tạ Diệp công tử hạ thủ lưu tình
Nói xong, nàng xoay người rời đi, không chút do dự
Thực lực không bằng người, nên cúi đầu liền phải cúi đầu!
Diệp Quan bối rối
Cái quái gì thế?
Ngươi thức thời như thế?
Ở tại chỗ, Diệp Quan có chút bất đắc dĩ, quay người rời đi
Diệp Quan mới vừa lên xe, điện thoại đột nhiên vang lên, Diệp Quan tiếp nhận điện thoại, thanh âm của Tô Tử lập tức vang lên:
- Ngươi chớ có xúc động, chờ ta, ta lập tức tới ngay!
Nói xong, nàng chính là cúp điện thoại
Diệp Quan nhìn về phía thư ký, thư ký do dự một chút, sau đó nói:
- Diệp tiên sinh, chuyện này can hệ trọng đại, ta không thể không thông tri tiểu thư
Diệp Quan gật đầu:
- Ta không trách ngươi!
Thư ký lập tức thở dài một hơi
Rất nhanh, một chiếc xe đứng ở bên cạnh xe Diệp Quan, tiếp theo, Tô Tử đi xuống, nàng trực tiếp lên xe Diệp Quan, ngồi vào bên cạnh Diệp Quan, nhìn chằm chằm Diệp Quan:
- Lý gia phái người tới giết ngươi?
Diệp Quan gật đầu
Mặt Tô Tử trong nháy mắt liền lạnh xuống
Diệp Quan nói:
- Ta muốn đi Lý gia một chuyến!
Tô Tử nhìn về phía Diệp Quan:
- Chắc chắn chứ?
Diệp Quan gật đầu:
- Ta thích có thù liền báo cùng ngày!
Tô Tử nói:
- Ta cùng đi với ngươi!
Diệp Quan có chút lưỡng lự, Tô Tử lại nói:
- Cùng nhau!
Nàng lộ ra ánh mắt kiên định
Diệp Quan cười nói:
- Được!
Xe khởi động
Không bao lâu, hai người tới Lý phủ, vừa tới Lý phủ, hơn mười vị bảo tiêu Lý phủ chính là vọt ra, mà bọn hắn vừa muốn nói chuyện, Diệp Quan đột nhiên mở lòng bàn tay ra
Xùy!
Một thanh kiếm đột nhiên bay ra ngoài, trong nháy mắt, hơn mười vị bảo tiêu trực tiếp ngã xuống đất!
Nhìn thấy một màn này, trong lòng Tô Tử cực kỳ chấn động, nàng nhìn thoáng qua Diệp Quan, không nói gì
Diệp Quan cười nói:
- Đi!
Nói xong, hai người tiến vào Lý phủ, đi vào một gian chính điện, trong chính điện có một lão giả ngồi, chính là gia chủ Lý gia đương thời: Lý Minh Bác
Lý Minh Bác nhìn chằm chằm Diệp Quan, đang muốn mở miệng, lúc này, một thanh kiếm đột nhiên xuyên thủng giữa trán lão
Lý Minh Bác trợn hai mắt lên, chết không nhắm mắt
Ngay cả cơ hội mở miệng nói chuyện cũng không cho?
Vốn dĩ, lão còn muốn lừa dối một thoáng
Lúc này, Diệp Quan đã lôi kéo Tô Tử rời đi
Hắn tự nhiên không có hứng thú lải nhải lãng phí thời gian cùng với đối phương, loại đối thủ cấp bậc này, không đáng cho hắn lãng phí nước bọt