CHƯƠNG 985
KHÓ TRÁCH
Nam tử ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, nói khẽ:
- Vũ trụ mênh mông, bằng vào sức người là khó mà biết rõ ràng, chẳng qua, ngươi đến lúc đó có thể hỏi cô cô ngươi một chút, dùng thực lực của nàng, có thể ngược dòng thời không, ngược dòng tìm hiểu đến vũ trụ ban đầu. Ông nội ngươi cùng với đại bá của ngươi cũng được, bọn hắn đang làm như vậy
Diệp Quan hơi kinh ngạc:
- Ông nội cùng với đại bá của ta đang ngược dòng thời không, ngược dòng tìm hiểu quá khứ?
Nam tử gật đầu:
- Đúng thế
Diệp Quan nói khẽ:
- Khó trách
Dường như nghĩ đến cái gì, hắn lại hỏi:
- Tiền bối, chúng ta có khả năng ngược dòng tìm hiểu quá khứ, như vậy người trong quá khứ, cũng có thể vượt qua thời không, đi vào chỗ chúng ta khong?
Nam tử gật đầu:
- Có khả năng! Chẳng qua, bọn hắn nhiều nhất chỉ có thể ngược dòng tìm hiểu đến chúng ta bây giờ
Diệp Quan không hiểu:
- Vì sao?
Nam tử cười nói:
- Bởi vì chúng ta hiện tại chính là phần cuối tuế nguyệt, còn tương lai, là tuế nguyệt chưa từng xảy ra, là không biết, là tính đa diện, muốn cưỡng ép thăm dò tương lai, đồng thời chuẩn xác biết một mặt chân thực của tương lai, từ trước mắt mà nói, chỉ có vài người có thể làm được, nhưng bọn họ sẽ không làm
Diệp Quan hỏi:
- Vài người nào?
Nam tử nói:
- Cha ngươi, ông nội, đại bá ngươi, cô cô ngươi…
Nói đến đây, y không nhịn được nói:
- Mẹ nó!
Mẹ nó, đều là người nhà của tên vương bát đản này!
Diệp Quan: "…"
Nam tử nhìn thoáng qua Diệp Quan, lại nói:
- Hai người còn lại, là Chân Thần cùng với ta!
Diệp Quan có chút không hiểu:
- Vậy các ngươi vì sao không làm?
Nam tử đột nhiên nói:
- Hỏi ngươi một vấn đề, nếu như người địa cầu này, đều có thể biết được chính xác mình chết ngày nào, ngươi nói xem, bọn họ sẽ như thế nào?
Diệp Quan sửng sốt
Nếu có người biết mình chết vào ngày nào, sẽ như thế nào?
Những chuyện khác không biết, nhưng khẳng định sẽ loạn, sẽ cảm thấy tất cả những gì mình làm, cũng đều không có ý nghĩa
Nam tử nói khẽ:
- Sinh mệnh người sở dĩ có giá trị, là bởi vì không có biết tương lai, nếu như biết được hết thảy, như vậy còn có ý nghĩa gì?
Diệp Quan khẽ gật đầu:
- Xác thực
Nam tử lại nói:
- Hơn nữa, cưỡng ép nhìn trộm tương lai, cũng có thể là sửa đổi Đại Đạo, khiến cho tương lai phát sinh cải biến. Đơn giản mà nói, muốn nhìn trộm tương lai, căn bản là không có năng lực như thế, mà có năng lực làm được như thế, lại là khinh thường đi làm!
Diệp Quan gật đầu:
- Ta hiểu được
Nam tử nói:
- Ngươi sau khi đi vào Hệ Ngân Hà, tâm cảnh phát sinh biến hóa rất lớn, đó là một kiện sự tình cực tốt. Mà ta phải nhắc nhở ngươi, nếu như cô cô ngươi cùng với cha ngươi cũng tiến vào Tuế Nguyệt trường hà, tiến hành ngược dòng tuế nguyệt, ngược dòng tìm hiểu quá khứ, ngươi liền phải một mình chống đỡ tất cả. Cho nên, hãy trân quý khoảng thời gian này đi!
Diệp Quan nhìn thoáng qua nam tử:
- Tiền bối, ta vẫn muốn hỏi ngươi một vấn đề, Đại Đạo là tồn tại cụ thể, hay là…
Nam tử nói thẳng:
- Ở khắp mọi nơi
Ở khắp mọi nơi!
Diệp Quan trầm tư
Nam tử nói:
- Đi thôi! Đi hưởng thụ thời gian vui sướng còn thừa không nhiều của ngươi đi!
Nói xong, y đi về phía nơi xa
Diệp Quan vội vàng đuổi theo:
- Tiền bối, cho mượn chút bảo vật!
Nam tử trực tiếp cự tuyệt:
- Không có!
Diệp Quan nói:
- Chỉ mười kiện, không cấp bậc là được!
Nam tử cả giận nói:
- Ngươi cho rằng ta là con buôn sao? Còn mười kiện!
Diệp Quan nói:
- Như vậy thì năm kiện!
Nam tử trực tiếp lắc đầu:
- Không có! Lông cũng đều không có!
Diệp Quan đột nhiên móc ra một xấp tiền:
- Ta trả tiền!
Nam tử nhìn chằm chằm Diệp Quan, không nói lời nào
Diệp Quan ngượng ngập cười cười:
- Hơi ít một chút, thế nhưng, chừng này đối với ngươi bây giờ mà nói, là phi thường hữu dụng, đúng không?
Nam tử yên lặng không nói
Xác thực hữu dụng!
Bởi vì y bây giờ căn bản không thể rời khỏi nơi này, cũng không dám rời đi, y sợ một khi rời khỏi nơi này, một thanh kiếm liền giáng xuống từ trên trời
Nam tử nhìn xấp tiền trong tay Diệp Quan, sau khi yên lặng một lúc lâu, nói:
- Cho thêm một chút!
Diệp Quan vội vàng quay đầu nhìn về phía Kiêu Kiêu một bên, Kiêu Kiêu hiểu ý, liền vội vàng móc hết tiền của mình ra
Diệp Quan đưa toàn bộ tiền cho nam tử, nam tử sau khi thu lại:
- Chỉ có thể cho người một kiện!
Y kỳ thật cũng là có chút bất đắc dĩ, biết y bị trấn áp ở nơi này, chỉ có vài người, mà mấy người kia, căn bản không có khả năng cho y tiền. Mà y lại không ra được….quá con mẹ nó biệt khuất
Một kiện!
Diệp Quan lập tức có chút lưỡng lự
Nam tử cả giận nói:
- Còn không biết đủ sao?
Diệp Quan ngượng ngập cười cười:
- Một kiện liền một kiện!