CHƯƠNG 987
MUA HỘP
Vào lúc tiến vào đại điện, nam tử quay đầu nhìn thoáng qua một phương hướng khác, vị bán sách kia cũng là bảo lưu lại một nửa nhân tính, cũng hữu hảo đối với chúng sinh này, nhưng đáng tiếc là, nàng…
Nam tử thở dài một lần nữa, quay người cất bước tiến vào trong điện
Sau khi xuống núi, Diệp Quan cùng với Kiêu Kiêu trở về
Trên đường, Kiêu Kiêu có chút hiếu kỳ:
- Vị vừa rồi là?
Diệp Quan cười nói:
- Một người rất lợi hại
Kiêu Kiêu nhìn thoáng qua Diệp Quan, không nói gì
Diệp Quan lại nói:
- Mỗi tháng liền để người gửi cho y một ít tiền
Kiêu Kiêu gật đầu:
- Ta sẽ thu xếp!
Diệp Quan khẽ gật đầu, mặc dù chủ nhân Đại Đạo bút không có công khai làm chuyện bất lợi gì đối với hắn, nhưng đối với chủ nhân Đại Đạo bút, hắn cũng là kiêng kỵ, người có thể làm cho cô cô tự mình trấn áp, khẳng định là không đơn giản
Diệp Quan quay đầu nhìn về phía ngoài cửa sổ, vẻ mặt trong bất tri bất giác trở nên ngưng trọng
Nói chuyện một phen với chủ nhân Đại Đạo bút, làm cho hắn hiểu được rất nhiều chuyện, vũ trụ mênh mông bây giờ này, cũng không có đơn giản như vậy
Ngay cả chủ nhân Đại Đạo bút cũng đều chỉ có thể ngược dòng thời không năm mươi tỷ năm….vậy phần cuối vũ trụ, lại là dạng gì?
Hắn phát hiện ra, hắn đối với vùng vũ trụ này, vẫn như cũ rất xa lạ, lần này đi Yến Kinh, nếu có cơ hội, liền hỏi cô cô một chút!
Diệp Quan cũng không có trực tiếp trở lại khách sạn, mà là để Kiêu Kiêu dẫn hắn đi dạo khắp nơi
Hắn muốn mua một hộp quà!
Khối Nữ Oa Thạch kia mặc dù đẹp, nhưng lại thiếu hộp quà đẹp mắt, nếu là tặng người, tự nhiên phải đàng hoàng một chút
Rất nhanh, Kiêu Kiêu dẫn Diệp Quan đi vào một trung tâm mua sắm, trung tâm mua sắm rất lớn, cái gì cũng có bán
Ở dưới sự dẫn đầu của Kiêu Kiêu, hai người tới một gian cửa hàng quà tặng, một vị nữ tử mặc váy ngắn lập tức nghênh đón, nữ tử mỉm cười nói:
- Hai vị cần gì?
Diệp Quan nói:
- Ta cần một cái hộp quà!
Nữ tử hỏi:
- Tiên sinh, dạng hộp quà gì?
Diệp Quan nói:
- Hộp quà đựng dây chuyền!
Nữ tử mỉm cười nói:
- Tiên sinh đi theo ta
Nói xong, nàng dẫn Diệp Quan đi đến trước một cái kệ, ở trên kệ, bày các loại hộp quà, đều rất tinh xảo
Cuối cùng, ánh mắt của Diệp Quan rơi vào bên trên môt cái hộp thuỷ tinh, hộp thủy tinh có hình trái tim, óng ánh sáng long lanh, cực kì đẹp đẽ, cũng thích hợp với sợi dây chuyền trong tay hắn
Diệp Quan liền nói ngay:
- Ta liền chọn cái này!
Nữ tử thanh tú cười nói:
- Được rồi, ta gói lại cho ngươi
- Chờ một chút!
Đúng lúc này, một thanh âm đột nhiên truyền đến từ một bên
Diệp Quan quay đầu nhìn lại, nói chuyện chính là một nữ tử, nữ tử ước chừng hơn hai mươi tuổi, dáng người mảnh khảnh, trang điểm rất tươi tắn, có sắc đẹp, thế nhưng không nhiều
Nữ tử nhìn nhân viên bán hàng:
- Hộp này, ta muốn
Nghe vậy, nhân viên bán hàng vội vàng nói:
- Vị tiểu thư này, là vị tiên sinh này chọn trước
Nữ tử nhìn thoáng qua Diệp Quan, cười nói:
- Vị soái ca này, có thể nhường cho ta không?
Diệp Quan lắc đầu:
- Không được
Nói xong, hắn nhìn về phía nhân viên bán hàng:
- Giúp ta gói lại đi!
Nhân viên bán hàng liền muốn gói lại, mà lúc này, nữ tử đột nhiên nói:
- Ta trả giá gấp đôi!
Nhân viên bán hàng lập tức có chút khó khăn
Diệp Quan lại có chút không hiểu, hắn nhìn về phía nữ tử, nữ tử thì giống như khiêu khích nhìn hắn:
- Ta có nhiều tiền!
Diệp Quan đang muốn nói chuyện, Kiêu Kiêu ở một bên đột nhiên tiến lên, trực tiếp rút súng ra đè vào trên ót nữ tử:
- Ngươi nói cái gì? Ngươi có nhiều tiền?
Xoạt!
Giữa sân xôn xao một mảnh!
Nhân viên bán hàng trực tiếp ngây dại
Súng cũng đều móc ra!
Diệp Quan cũng là hơi kinh ngạc, hắn cũng không nghĩ tới Kiêu Kiêu lại đột nhiên làm như thế
Mà nữ tử bị Kiêu Kiêu chĩa súng vào ót cũng phát mộng ngay tại chỗ, cái quái gì thế?
Kiêu Kiêu đột nhiên nhìn về phía nhân viên bán hàng:
- Nhanh gói lại cho đại ca ta!
Nhân viên bán hàng lấy lại tinh thần, vội vàng nói:
- Vâng!
Nói xong, nàng ôm hộp quà chạy về phía quầy hàng
Kiêu Kiêu nhìn chằm chằm nữ tử trước mặt, phát ra âm thanh lạnh lùng nói:
- Có tiền làm gì cũng được đúng không?
Sắc mặt của nữ tử trắng bệch, đều đã sắp khóc:
- Ta….ta…
Kiêu Kiêu cả giận nói:
- Im miệng!
Nữ tử: "…"
Rất nhanh, nhân viên bán hàng gói hộp quà lại, sau đó đưa đến trước mặt Diệp Quan, run giọng nói:
- Đại…..đại ca, đã xong!
Diệp Quan hỏi:
- Bao nhiêu tiền?
Nhân viên bán hàng liền vội vàng lắc đầu:
- Không….Không cần tiền!
Diệp Quan lắc đầu cười một tiếng:
- Không cần tiền, ta không phải trở thành cướp sao?
Nhân viên bán hàng còn muốn nói điều gì, Kiêu Kiêu ở một bên đột nhiên xuất ra tờ tiền đưa cho nàng, nhân viên bán hàng do dự một chút, sau đó thu vào