Ngô Thần đầu đổ đầy mồ hôi lạnh, thầm nghĩ lại tình cảnh lúc đó mà rùng mình.
"Thì ra là vậy, không gian loạn lưu quá nguy hiểm! Ta có thể bình yên thoát ra ngoài quả là may mắn….nhưng tại sao chỉ lần này ta mới gặp không gian loạn lưu, những lằn trước thì không?".
Ngô Thần tự hỏi, hắn nói:"Hệ thống, tại sao ta lại gặp không gian loạn lưu ở lần thôi diễn này?".
[Có thể là do vận khí đi! Thông thường xuyên qua dòng sông thời gian 10 lần thì 1 lần sẽ gặp không gian loạn lưu, vận khí tốt thì tỷ lệ thấp hơn nhưng chung quy có một ngày cũng sẽ gặp, đây là chuyện sớm muộn mà thôi]
[Hệ thống hiện tại quá yếu ớt, năng lực thôi diễn chưa đủ để bảo hệ túc chủ, chỉ khi nâng cấp công năng của hệ thống sẽ mạnh hơn, từ đó túc chủ càng thêm an toàn]
"Ta đã hiểu". Ngô Thần trầm ngâm không nói, chuyện này làm cho hắn có chút hoảng hốt nhưng hắn vẫn phải nghe theo hệ thống.
Thứ nhất, hắn buộc phải thôi diễn, chỉ có thôi diễn mới khiến sức mạnh của hắn ngày càng tăng cường, có lực lượng thì có hết thảy, lúc đó hắn không cần thôi diễn vẫn được.
Thứ hai, thế giới mà hắn thôi diễn chung quy là từ địa cầu bản gốc, nghĩa là đây là chuyện sẽ xảy ra trong tương lai, hắn không có biện pháp trốn tránh chỉ có thể chấp nhận, tìm cách ứng phó, nếu không thôi diễn thì khi tương lai xảy ra những chuyện này hắn cũng sẽ chết vì hắn không có lực lượng để bảo vệ bản thân mình.
Thứ ba, thôi diễn là vì bản thân hắn nhưng phần nhiều là vì địa cầu, nếu địa cầu bị hủy diệt thì sinh mệnh hắn cũng chấm dứt! Vả lại hắn vẫn là một thành viên của địa cầu, tuy không có trách nhiệm bảo hộ chúng sinh nhưng dù sao địa cầu cũng là nơi hắn sinh ra và lớn lên, hắn cũng không thể nhìn quê hương mình bị phá hủy như vậy.
Đủ loại nguyên nhân khiến Ngô Thần chỉ có tiếp tục tiến tới, không được phép dừng lại.
Lần đầu tiên Ngô Thần cảm thấy áp lực nặng nề gánh trên vai của mình, đây cũng là áp lực mà các lãnh đạo trên thế giới phải gánh chịu đi?
Khẽ lắc đầu không nghĩ về việc này nữa, hắn hỏi:"Hệ thống, gia tốc đi".
[Sau khi video 《Thiên Thạch》 được công khai truyền bá rộng rãi, Trung Quốc đứng trước vô số nguy cơ, người dân liên tục biểu tình đòi hủy dự án nghiên cứu vi rút, về phía đối ngoại thì nước này chịu đủ biện pháp trừng phạt, cấm vận của quốc tế, các quốc gia khác trên thế giới đều đồng loạt trục xuất công dân Trung Quốc, đóng cửa ngoại giao với nước này, đóng đường hành không với Trung Quốc, không nhập khẩu lương thực, thực phẩm, đồ dùng,.... và hàng loạt chính sách cấm vận khác, nguy cơ tứ phía khiến Tập Bình Nhật dù không muốn cũng phải ngồi vào bàn đàm phán, định ra hiệp ước mới với Hoa Kì và thế giới]
[Hiệp ước Véc Kai được lập ra, theo đó Trung Quốc buộc phải dừng ngay việc nghiên cứu vi rút zombie, các ghế trong quốc hội cũng phải thay đổi thường xuyên, đưa người được dân chúng bầu cử vào các ghế quan trọng trong quốc hội, đồng thời nhượng ra các lợi ích cho Hoa Kì,.... tóm lại là Trung Quốc phải chịu thiệt thòi lớn trong hiệp ước này, Tập Bình Nhật tức giận nhưng không làm gì được]
Trong phòng họp kín của quốc hội.
Tập Bình Nhật tức giận đến vỗ bàn, rống to:"Việc này không thể nào! Nếu là 5,6 ghế quốc hội thì ta còn miễn cường, còn 20 ghế thì miễn! Việc này đi quá giới hạn của ta, là công khai thách thức thể chế của chính phủ ta".
Một vị trung niên khoảng 38 tuổi, tuy tóc đã có điểm bạc trắng nhưng hai mắt vẫn sáng ngời tạo cho người ta cảm giá tự tin, hắn chính là Nhật Bình! Chủ nhiệm của quốc hội Trung Quốc.
Nhật Bình thầm nghĩ:"Hừ, 20 ghế thì đã thế nào? Ngươi không chịu cũng phải chịu! Đây chính là hiệp ước do Jeam đặt ra, ngươi có giỏi thì tuyên bố chiến tranh với Hoa Kì, haha, Tập Bình Nhật à, không nghĩ tới ngươi cũng có ngày này".
Tuy trong lòng nghĩ vậy nhưng mặt ngoài hắn không đổi sắc, nở nụ cười tươi như hoa, nói:"Xin tổng thống bớt giận, tôi cũng không có cách nào khác, hiệp ước Véc Kai là do quốc tế đặt ra, chúng ta buộc phải tuân theo, phải không các vị?".
Lời vừa dứt, vài vị lão giả khác cũng ào ào tán thành.
"Chủ Nhiệm nói đúng lắm! Hiệp ước buộc phải tuân theo, tôi nghĩ rằng có nguồn máu mới từ người dân sẽ khiến quốc hội thêm đặc sắc hơn, ít ra thì nhiều ý kiến mới sẽ giúp ích cho chúng ta đấy chứ?".
"Tôi cũng nghĩ thế! Chúng ta cần nguồn máu mới, những người sắp tới gia nhập vào quốc hội không thể quá ít, ít quá sẽ khiến quyền lợi nhân dân không được phát huy tốt, nhiều quá sẽ khiến ý kiến lẫn lộn, không thống nhất với nhau, 20 ghế là vừa đủ để tình cảnh trong quốc hội ổn định lại, cũng là cấp cho đối ngoại, dân chúng một cái công đạo!".
Tập Bình Nhật nghe những lời này, sắc mặt tái xanh, ánh mắt tóe lên tia lửa nóng.
Hắn thật tức giận!
Vì để đảm bảo nội các trung thành, hắn ngày đêm lo nghĩ, suy tính đến 5 năm mới làm cho nội các ủng hộ hắn lên tới 80% trong quốc hội.
Vậy mà bây giờ vì hiệp ước Véc Kai chết tiệt đó đã khiến cho tình cảnh vốn đang ổn định lại có nguy cơ đổ vỡ, thậm chí kế hoạch của hắn cũng sụp đổ.
Đây là đụng chạm đến lợi ích căn bản của hắn, một khi để 20 ghế trong quốc hội mất đi, hắn cũng mất 20% quyền khống chế chính quyền, cứ như vậy 80% nội các của hắn sẽ giảm còn 60%!