Ta Có Thể Viết Thư Cho Quá Khứ (Dịch Full)

Chương 141 - Chương 141: Cứu Mạng

Chương 141: Cứu mạng Chương 141: Cứu mạngChương 141: Cứu mạng

Chương 141: Cứu mạng

Ánh mắt của Đới Sở Thiền càng kiên định hơn lúc nãy! Nàng gần từng câu từng chữ, trong mắt tràn đầy hỏa diễm: "Ta đương nhiên nguyện ý đổi với nàng!"

Hai người nhìn nhau trọn vẹn một phút.

Lý Tô Tô không ngờ rằng, Đới Sở Thiền trước giờ đều mềm yếu giống như tiểu công chúa, vậy mà cũng có lúc dũng cảm như thế.

"Được rồi được rồi. .. Ta nhận thua! Nhận thua rồi được chưa!" Lý Tô Tô hai tay giơ qua đầu:

"Dù sao chuyện mà mẹ ngươi nhắn nhủ ta đã nói xong rồi, nhiệm vụ của ta đã hoàn thành, chuyện nát này của ngươi sau này ta cũng mặc kệ!"

"Haizzl"

Tô Tô thở dài một hơi, hô to về phía nhân viên phục vụ:

"Đi đem ta tất cả rượu mà ta cất giữ đều lấy ra! Hôm nay không say không về!" Trong quán rượu hỗn loạn.

Đám người đủ loại.

Dáng múa vặn vẹo.

Tùy ý phóng túng '.. .

Đài số 42 hẻo lánh nhất quán bar MT, Lý Tô Tô trực tiếp đối miệng thổi nửa bình rượu tiểu dương, cao giọng hô to:

"Nam nhân! Đều là cứt chó cmnl !!!

"Cứt chó thối! !!!!1

Đới Sở Thiền vội vàng đoạt lấy bình rượu trong tay nàng:

"Dì nhỏ! Ngươi đừng uống nữa! Ngươi đã say thành cái gì rồi!" "Đi đi đi! Ta không có say!"

Lý Tô Tô sắc mặt đỏ bừng, hiển nhiên say không nhẹ.

Nhưng người uống rượu rất kỳ quái.

Người không say, luôn mồm nói ta say rồi, uống không được nữa. Người say, quả thực ta không say! Ta còn có thể hát!

Ừng ực.

Ừng ực. Ừng ực! '

Lý Tô Tô lại uống nửa bình rượu tiểu dương, than thở:

"Đồ đần mới kết hôn! Kết hôn cái rắm! Độc thân sống không tốt sao?" "Uống!"

"Được. ... Được... ."

Đới Sở Thiền bất lực, đành phải cầm lấy cocktail trái cây chạm cốc với dì nhỏ.

Qua một giờ.

Trước mặt Lý Tô Tô bày đầy chai rượu. ...

Nhưng không hổ là nữ thần quán bar.

Lý Tô Tô uống thì uống, náo thì náo, thần trí vẫn được xem là tỉnh táo, không có chút dấu hiệu mê man nào.

Cửa ra vào quán bar MT.

Đới Sở Thiền đỡ Lý Tô Tô hùng hùng hổ hổ bước lên ghế lái phụ của Porsche 911.

Sau đó nói với người lái xe thuê mặc đồ phản quang sau lưng:

"Anh lái xe thuê, làm phiền ngươi, tuyệt đối phải đưa nàng về đến nhà!

Người lái xe thuê võ võ ngực!

"Yên tâm, chúng ta đều là lái xe thuê chuyên nghiệp!"

Sau đó hắn dựa theo quá trình làm việc, sau khi tiến hành chụp ảnh chiếc xe, ngồi lên ghế điều khiển, khẽ giãm chân ga, mãnh thú màu đỏ chậm rãi tiến lên. ..

Bởi vì xe thể thao chỉ có thể ngồi hai người.

Thêm với nơi này cách đại học thành không xa, ở cửa ra vào đã dừng lại mấy chiếc xe taxi.

Cho nên Đới Sở Thiền dự định trước tiên gọi lái xe thuê giúp dì nhỏ, đợi sau khi lái xe thuê đến, bắt xe trở lại trường học.

"Haizz. .. Lúc này cũng đã hơn 12 giờ rồi. .. Sau khi trở về, còn phải gõ cửa dì quản lý ký túc xá, chịu mắng một trận."

Đới Sở Thiền thở dài một hơi.

Thật là hối hận.

Hôm nay không nên ra ngoài cùng dì nhỏ.

Cổng của quán bar có hai chiếc xe taxi đang chờ.

Xe taxi nơi này có quy củ của mình, đều phải sắp xếp trật tự, không ai được cướp công việc làm ăn của người khác, tới theo trình tự. Đới Sở Thiền trực tiếp đi về phía xe taxi trước mặt.

Đang chuẩn bị kéo cửa sau ra ngồi vào.

"Hả?" "Hả?"

Đới Sở Thiền đối mặt cùng một đám nam sinh uống say.

Vừa rồi khi đi tới, bọn hắn ai cũng không nhìn ai, kết quả là khi Đới Sở Thiền kéo cửa sau của xe taxi ra, tên cầm đầu của bọn hắn cũng kéo cửa trước của xe taxi.

Chuyện này cũng trùng hợp.

Dù sao phía sau còn có một chiếc xe trống, Đới Sở Thiền cũng không muốn tiếp xúc với hán tử say.

Liền trực tiếp đóng cửa sau xe lại. Đi về phía xe taxi ở phía sau. Ba-l

"A...I

Một cái tay trực tiếp túm lấy cổ tay của Đới Sở Thiền. Đới Sở Thiền quay đầu hoảng sợ.

Nhìn thấy nụ cười không có ý tốt của ba vị hán tử say kia:

"Đi đâu vậy tiểu muội muội, bốn người chúng ta vừa hay ngồi một chiếc, lãng phí tiền thuê hai chiếc xe làm gì?"

"Đúng vậy đúng vậy, tới cũng đã tới rồi, cùng đi đi, tiễn ngươi trước!"

"Trong quán bar nhiều em gái như vậy chúng ta đều không để mắt, không ngờ rằng lại gặp phải cô gái xinh đẹp ở đây!"

Đới Sở Thiền ra sức giãy giua:

"Các ngươi thả ta ral"

Nhưng là bất kể nàng có làm thế nào, hán tử say bên kia cũng không buông tay.Ấy, còn rất mạnh mẽ nha - ngươi đi vào cho tal"

"A alI1!111 Cứu mạng!!!"

Đới Sở Thiền lớn tiếng la hét.

Người kia vậy mà lại trực tiếp muốn nhét mình vào trong xel

Hiện tại đã là đêm khuya.

Bảo vệ ở cổng của quán bar cũng đã đi vào rồi.

Bên trong ồn ào ầm ĩ, căn bản không ai nghe thấy!

Hơn nữa.

Hơn 12 giờ rồi.

Đúng lúc là thời điểm chơi hết mình nhất trong quán bar, cũng không có ai ra. Toàn bộ bên ngoài cũng chỉ có Đới Sở Thiền cùng ba hán tử say này.

Tứ cố vô thân!

Tài xế xe taxi trong xe nhả một ngụm khói, cũng coi như không nhìn thấy.

Ở chỗ kiếm khách này.

Loại chuyện này gặp nhiều rồi.

Đầu là ra ngoài kiếm miếng cơm ăn, thêm một chuyện không bằng bớt một chuyện. Hơn nữa... .

Lôi lôi kéo kéo ở cửa quán bar....

Có thể tới nơi này, có thể có hảo nam thiện nữ gì sao?

Đều giả bộ ở nơi này.

"Cứu mạng”

Đới Sở Thiền muốn chạy trốn, nhưng hán tử say kia, kéo lấy cánh tay của nàng lôi vào trong xe!

"Cứu mạng... .

Đới Sở Thiền hoảng sợ đến mức nước mắt cũng chảy ral

Căn bản không ai có thể cứu nàng!

Cho dù là trước đây, Lâm Huyền học trưởng ở cổng của quán bar này đã từng cứu nàng một lần, hiện tại cũng đã ở đế đô xa xôi! !

Căn bản không ai có thể cứu nàng!

Nghĩ đến chuyện mà mình sắp gặp phải. ...

Lại nhớ đến vụ án bắt cóc nghĩ mà sợ lần trước. . .

Đới Sở Thiền hoảng sợ đến mức sắc mặt tái nhợt!

Không biết phải làm saol

Giữa tình thế cấp bách, xuất phát từ bản năng, nàng giống như điên hô lên cái tên không thể nào tới cứu nàng——

"Lâm Huyền học trưởng!
Bình Luận (0)
Comment