Ta Có Thể Viết Thư Cho Quá Khứ (Dịch Full)

Chương 154 - Chương 154: Hoà Thân: Cảm Tạ Lâm Huyền Đại Sư Huynh Ban Kỳ Ngộ Cho Ta!

Chương 154: Hoà Thân: Cảm tạ Lâm Huyền đại sư huynh ban kỳ ngộ cho ta! Chương 154: Hoà Thân: Cảm tạ Lâm Huyền đại sư huynh ban kỳ ngộ cho ta!Chương 154: Hoà Thân: Cảm tạ Lâm Huyền đại sư huynh ban kỳ ngộ cho ta!

"Được rồi, hiểu rồi."

Lâm Huyền lại tra cứu một số tài liệu vê công ty Tesla...

Công ty đầu tư bỏ vốn năm 2008. thành lập năm 2009.

Năm 2013 đẩy ra kiểu ô tô chạy bằng điện đệ nhất (nhận được phản ứng tích cực trên thế giới).

Sau đó lên như diều gặp gió.

Nếu như Trần Khánh thêm chút sức, vào năm 2008 liền bắt đầu chiếm thị trường trước. Dẫn trước 5 năm, đồng thời có thể lách qua hai đường vòng đi không thông kia. Nhất định có thể đoạt lên phía trước Tesla của nước MỹI

Lâm Huyền lấy giấy bút ra, bắt đầu viết thư: "Trân Khánh tiên sinh thân yêu”

"Chào ngài."

"Không có gì bất ngờ, hôm nay là ngày ngươi cạnh tranh vị trí tổng giám đốc thất bại, đệ đơn từ chức. Không cần nản chí, ta đã từng đầu tư không ít con đường, nghe được suy nghĩ của ngươi."

"Ý kiến của ta cùng bọn hắn không giống nhau, ta cho rằng, ô tô điện chạy bằng nguồn năng lượng mới mới là phương hướng phát triển của tương lai. Mặc dù xe xăng truyền thống tương đối tiện lợi, giá thành tiện nghi, sử dụng hạn dài. Nhưng mà, chuyện gì cũng phải nhìn về xe một chút. . "

"Ta thích suy nghĩ của ngươi, nguyện ý tiến hành đầu tư cho ngươi! Cũng hi vọng mộng tưởng thực nghiệp hưng bang, chấn hưng cường quốc mà ngươi giấu trong lòng, là chân chân chính chính thực hiện vì bách tính, để Trung Quốc cũng có thể nắm giữ một số hạch tâm khoa học kỹ thuật trong lĩnh vực mũi nhọn."

"Được rồi, bớt nói nhiều lời. Bởi vì một số nguyên nhân không thể nói, ta không thể xuất đầu lộ diện gặp mặt ngươi, nhưng cái này cũng không hề ảnh hưởng đến sự hợp tác của chúng ta. Ta nguyện ý đầu tư 2 tỷ để ngươi đi làm ô tô nguồn năng lượng mới, cái này đủ tài chính để khởi động đi sản xuất chiếc ô tô chạy bằng điện đầu tiên."

"Số tiền này, ta dùng phương thức hoàng kim đầu tư cho ngươi. Ta đã đem nó chôn ở trong rừng cây bạch quả vùng đông nam Song Tuyền tự cảnh khu Thạch Cảnh sơn ở đế đô, tìm tới gốc cây bạch quả ở trên da có khắc chữ 'Văn kia, phía trước 2 thước, liền có thể đào được vàng ta đầu tư ngươi.

"Tất cả mười vạn lượng, hiện tại chính là giá vàng trị số cao nhất, một gam vàng 400 tệ, số vàng này tổng cộng là 2 tỷ ndt. Xin dùng khoản tiền này tạo nên một sự nghiệp, ít nhất phải đảm bảo ô tô chạy bằng điện của nước ta không lạc hậu hơn so với ngoại quốc!

"Như vậy, thân là người đầu tư toàn bộ cho ngươi, ta có yêu cầu đối với ngươi:"

"Thứ nhất, ta cho rằng không cần phải quá truy cầu thứ mánh khoé thực dụng như điện trì mật độ Cao, sạc siêu nhanh . Mặc dù cái này có lợi cho đầu tư và giá cổ phiếu, nhưng mà xe là dùng để lái, những vật này cách dân chúng bình thường quá xa xôi, hơn nữa trong mấy chục năm tương lai, kỹ thuật điện trì có lẽ cũng sẽ không có đột phá lớn nào, không nên lãng phí tinh lực ở phương diện này."

"Thứ hai, không được quá ỷ lại vào máy tính trí năng, không được lãng phí tinh lực ở trên lĩnh vực trí tuệ nhân tạo, lái tự động, nghiêm túc tạo xe. .. cá nhân ta không tán đồng vào tính ổn định của máy vi tính, hơn nữa giai đoạn hiện nay, không cần phải quá truy cầu lái tự động, nhất là dưới hoàn cảnh giao thông ở Trung Quốc, lái tự động không quá hiện thực."

"Thứ ba, mau chóng đẩy ra một chiếc xe điện phiên bản thu nhỏ tiện nghỉ, thực dụng, tiểu xảo, hai chỗ, vuông văn giống như Wuling Hongguang Mini EV. Cái này không có độ khó kỹ thuật gì, đem lợi nhuận đều trả lại cho người tiêu dùng, ép thấp giá cả, vượt lên trước chiếm lĩnh thị trường. .. Chỉ khi để cho người dân ta cảm nhận được chỗ tiện lợi của ô tô chạy bằng điện, bọn hắn mới có thể thay đổi quan niệm, nhanh chóng tiếp nhận ô tô chạy băng điện cấp cao, tiến một bước dẫn nổ thị trường tiêu phí ô tô chạy bằng điện trong nước."

"Về phần tên của công ty mới. .. Cứ gọi là phục hưng đi!"

"Nếu như ngươi cho rằng ngươi làm không tệ, có thể báo cáo kết quả công tác ta. 13 năm sau, 9 giờ sáng ngày mùng 9 tháng 7 năm 2021. ta sẽ sắp xếp người đại diện toàn quyền của ta, ở phòng 1208 khách sạn Quốc Đài đế đô chờ ngươi. Hắn sẽ đại diện thay ta cầm cổ quyền, sử dụng tất cả quyền lợi."

"Ký tên: Nhà đầu tư nào đó"

Viết thư cho người hiện đại, tốc độ liền rất nhanh. Sau khi Lâm Huyền viết xong liền kiểm tra một lượt.

Không có sai lầm logic gì cả.

Cũng không lộ ra bất cứ chuyện gì của tương lai, giọng điệu đều là lấy thân phận của một nhà đầu tư thiên sứ mà viết.

"Anh hùng không hỏi xuất xứ, kim ngạch không hỏi nguồn gốc."

"Trần Khánh lúc ấy tranh cử thất bại, không có con đường nào để đi, không có được sự tán thành, có tài nhưng không gặp thời, nhất định nóng lòng dùng số tiền kia để chứng minh bản thân!"

Hơn nữa, mình còn dùng cái ngụy trang người đại diện toàn quyền này, trùm mình vào bên trong một cách kỳ diệu.

Lâm Huyền gấp giấy viết thư lại, bỏ vào trong thư. Dán tem lên, viết địa chỉ ngày tháng lên.

Ngày chính là một ngày sau khi Trân Khánh từ chức."Được rồi."

Để đề phòng phạm sai lầm, Lâm Huyền lại lấy ra một trang giấy, bắt đầu thôi diễn, đợi sau khi hai phong thư này đều gửi ra, lịch sử sẽ phát sinh biến hóa. . .

Hai phong thư này, một phong sẽ xuyên không đến 200 năm trước, trước mặt Hoà Thân nghèo túng thất bại kia. Một phong khác, sẽ xuyên không đến năm 2008. trước mặt Trần Khánh thất bại không được tán thành, có tài nhưng không gặp thời giống vậy.

Khoảng cách hơn 200 năm lịch sử, bắt đầu luân chuyển đến Hòa Thân 23 tuổi, sau khi thức dậy, đang chuẩn bị thay quần áo đi làm tạp dịch, đột nhiên phát hiện đầu giường có phong thư.

Mở ra xem, phong thư này nói mình là đệ tử của Văn Khúc Tinh hạ phàm!

Đồng thời còn chỉ ra khốn cảnh mình có tài nhưng không gặp thời, Thiên Lý Mã không gặp được Bá Nhạc!

Trong lúc nhất thời, mức độ tín nhiệm của Hòa Thân đối với phong thư này, thấu hiểu ta từ 0% đến 20%I

Nhưng Hòa Thân vẫn còn nghi vấn đối với phong thư này, cho nên không để tâm chút nào, nhưng mà hắn là người cẩn thận, cũng ghi nhớ nội dung ở trong lòng.

Sau đó, mỗi ngày hắn đều học thuộc lòng « luận ngữ » « Mạnh Tử », đem hai quyển thư tịch này đọc thuộc làu làu, ngược xuôi trôi chảy...

Một ngày vào mấy tháng sau, lúc hầu hạ Càn Long Hoàng Đế dạo chơi công viên, tên tiểu binh nghịch ngợm đột nhiên chạy tới báo cáo, nói là có một tên trọng phạm chạy trốn!

Càn Long giận dữ quát: (thử hỏi) Con hổ, con trâu rừng (hoặc con tê ngưu) xổ củi, mai rùa và ngọc quý bể nát trong rương thì thuộc về ai?
Bình Luận (0)
Comment