Ta Có Thể Viết Thư Cho Quá Khứ (Dịch Full)

Chương 182 - Chương 182: Lực Lượng Của 42

Chương 182: Lực lượng của 42 Chương 182: Lực lượng của 42Chương 182: Lực lượng của 42

Lời này vừa nói ra.

Trong phòng là một loạt tiếng hít mũi

Nếu đặt vào mười năm trước, ai mà có thể di dân đến nước ngoài, vậy nhất định sẽ có một đống người nghen tị. Khi đó tư tưởng sính ngoại, nịnh bợ nước ngoài rất nghiêm trọng, rất nhiều người vì một tấm thẻ xanh mà thật sự chuyện gì cũng nguyện ý làm.

Nhưng bây giờ đã rất khác rồi, đất nước đã trở nên lớn mạnh, người dân cũng đã trở nên tự tin hơn!

Nhất là hai năm gần đây, nước ngoài hỗn loạn kinh khủng, vé máy bay để du học sinh về nước cũng khó cầu.

Bây giờ còn ai nói muốn di dân định cư ở nước ngoài thì... chính là đầu óc có vấn đề! Một kẻ ngốc nghếch!

Toàn thế giới, quốc gia tốt nhất, chính là Trung Quốc. Đây là chuyện không cần phải bàn nữa!

Lâm Huyền vừa hớp từng ngụm rượu nhỏ, vừa làm bộ dung hòa bầu không khí, làm ồn ào một hồi theo bọn hắn.

Còn trong đầu hắn thì lại đang điên cuồng tiếp thu những tin tức liên quan đến Lôi Hạo Long.

.

Đổi quốc tịch sang nước ngoài à.

Không làm công dân Trung Quốc nữa à?

Vậy mình sẽ "vì dân trừ hại", càng không phải thấy gánh nặng trong lòng nữa! Nhưng...

Việc này cũng không thể kết luận dễ dàng thế được nữa.

Không thể kết luận Lôi Hạo Long nhất định là một "kẻ xấu". Nếu hắn ta thật sự chỉ vì ghen ghét, ghen ti, hận thù mình, vậy Lâm Huyền cũng không phải không hiểu được.

Trên thế giới này, người ngưỡng mộ ghen tị với hắn đông lắm, chỉ là có mỗi Lôi Hạo Long là có cơ hội nói cho hắn nghe thôi.

Nếu như chỉ vì chút "tội" nhỏ đó. Vậy tội không đáng chết.

Lại thêm việc Lý ĩnh vừa mới mang thai, mấy tháng nữa thôi đứa bé sẽ ra đời rồi, để đứa nhỏ vừa sinh ra đã không có cha thì rất tàn nhẫn.

Nhưng...

Nếu như... Có một khả năng khác.

Nếu Lôi Hạo Long thật sự biết một chút tin tức gì đó liên quan tới "42", xuyên qua thời không và "Thần", đồng thời còn điều tra mình như thế.

Vậy, vì sự an toàn của hắn, vì sự an toàn của Liễu Y Y, hắn nhất định phải nghĩ cách giết hắn ta.

Hơn nữa hắn không thể để lại dấu vết, sẽ không để bản thân chọc phải phiền phức gì, lợi dụng "luật nhân quả" để giết chết hắn!

Đồng thời, nếu Lôi Hạo Long không phải là kẻ gây nguy hiểm cho hắn, mà chỉ muốn moi ra được một chút thông tin quan trọng "Tin tức biết trước tương lai" từ hắn, sau đó xuất ngoại phục vụ nghiên cứu cho quốc gia khác...

Ha ha.

Vậy vì sự an toàn của nhà nước Trung Quốc, càng phải giết!

Lực lượng của "42", sức mạnh của xuyên qua thời không quá lớn mạnh! Một khi để người ngoại quốc nắm giữ.

Hậu quả khó mà lường được!

Tất cả mọi thứ...

Đầu cần hắn điều tra Lôi Hạo Long rõ ràng rồi mới quyết định sau.

Lâm Huyền có một loại dự cảm.

"Nhanh thôi."

Mỗi lần đụng mặt Lôi Hạo Long, hắn đều sẽ treo một câu "Lần sau gặp mặt ở đại học biểu dương”.

Vậy điều này đã chứng minh rõ.

Hắn ta nhất định có kế hoạch gì đó ở đại hội biểu dương!

Đến lúc đó, hắn sẽ chân chính nhìn thấy được bộ mặt thật mà Lôi Hạo Long lộ ra.

Cũng chính là thời khắc quyết định xem có giết hắn ta hay không! Ting ting.

Lâm Huyền nhìn điện thoại, là tin nhắn Wechat Liễu Y Y gửi đến:

Liễu Y Y: Chồng ơi! Văn Linh về phòng nàng ngủ rồi, ta buồn ngủ quá, ngủ trước đây. Ngươi tâm sự với bọn họ xong thì mau quay về với ta nhé!"

Liễu Y Y: Đầu gỗ à - Không có ngươi ta không ngủ được - Ta nhất định phải thế kia mới ngủ được!

Lâm Huyền trả lời lại bằng icon OK.

Rồi sau đó hắn tiếp tục ở lại tán ngẫu một hồi nữa, nhưng tiếp theo đó không có thông tin mấu chốt nào nữa.

Dù sao mọi người cũng không hiểu rõ nhiều về Lôi Hạo Long.

Ngoại trừ biết hắn là một siêu cấp phú nhị đại, di dân đến Canada, ông chủ của một công ty nào đó ở Đông Hải thì chẳng còn tin tức hữu dụng nào nữa.

Hai mươi phút sau, Lâm Huyền xách theo ba lô rời đi: "Ta đi đây, các ngươi tiếp tục đi. Để Liễu Y Y ngủ một mình ta không yên tâm."

Lời vừa nói ra xong, mấy người trong phòng lập tức la lối: "Ooi- Ngươi thế này mà là không yên tâm đây hả? Ta không thèm vạch trần ngươi!"

" Nợ nghĩa vụ một ngày thôi mà? Hôm nay ở lại uống một bữa tới bến với bọn ta! Bảo Liễu Y Y cho ngươi nghỉ phép đi!"

"Trời ơi, đám chó độc thân mấy người đừng có ngăn cản Lâm Huyền người ta nữa, nếu các ngươi có một cô vợ hoa khôi, các ngươi còn về sớm hơn cả hắn nữa cho xem! Ai da! Không nói nữa, chúng ta uống tiếp thôi."

"Uống đi uống đi... Chuyện đau lòng không nhắc tới cũng được. Lâm Huyền, ngươi mau về phòng đi, Liễu Y Y còn đang chờ ngươi đấy. Không sao đâu, bọn ta đều hiểu cả mà. Thêm chút sức! Học theo Lý Tĩnh người ta kìa, sớm sinh bé conl"

Trong tiếng cười vang của mọi người, Lâm Huyền đeo ba lô lên vai đi ra cửa phòng.

Đi thang máy.

Quay trở về phòng của mình, quẹt thẻ, tích.

Cửa mở.

Lâm Huyền lấy danh thiếp từ trong thiết bị quét ra, cắm thẻ phòng vào. Một phòng chỉ có một tấm thẻ phòng.

Nhưng nếu như không cắm thẻ phòng vào trong thiết bị quét thì trong phòng sẽ bị cắt điện.

Nên vừa rồi lúc rời đi Lâm Huyền đã căm danh thiếp vào trong thiết bị quét, sau đó cầm theo thẻ phòng rời đi.

Sau khi vào phòng...

Lâm Huyền phát hiện ra Liễu Y Y đã ngủ say.

Nửa bên mặt trắng nõn đang trở nên mờ ảo bởi ánh trăng chiếu vào, tạo thành dáng vẻ xinh đẹp động lòng người.

Nhìn thấy cô gái quý giá mà trời cao đã ban cho mình.

Lâm Huyền cười ngây ngốc.

"Ta sẽ bảo vệ ngươi thật tốt, yên tâm nhé."

"Dù sao... vào sáu năm trước, chúng ta đã dây dưa với nhau rồi." Lâm Huyền tiến đến trước bàn sách.

Lặng lẽ bật đèn bàn. Chỉnh ánh sáng về mức ít sáng nhất, không làm phiền đến giấc ngủ của Liễu Y Y.

Sau đó hắn lấy giấy viết thư và bút ra.

Chuẩn bị bắt đầu viết thư.

Lâm Huyền đã suy nghĩ kỹ càng rồi.

Tối hôm nay, hắn vẫn chưa thể xác định được là Lôi Hạo Long có thấy mình ngồi trong xe viết thư hay không.

Mặc dù hăn rất tin tưởng vào mặt kính thủy tinh một chiêu của Rolls Royce.

Nhưng...

Dù sao lúc đó bên ngoài tối đen, còn bên trong xe thì có đèn đọc chiếu sáng.
Bình Luận (0)
Comment