Ta Có Thể Viết Thư Cho Quá Khứ (Dịch Full)

Chương 192 - Chương 192: “Bảo Hiểm Tử Vong” Của Lâm Huyền!

Chương 192: “Bảo Hiểm Tử Vong” của Lâm Huyền! Chương 192: “Bảo Hiểm Tử Vong” của Lâm Huyền!Chương 192: “Bảo Hiểm Tử Vong” của Lâm Huyền!

Vèo...

Rolls Royce Sweptail chạy đi trên đường, rất nhanh đã đến tòa nhà văn phòng.

Lâm Huyền đi thang máy từ dưới tầng hầm đỗ xe lên trên, tiến thẳng lên tầng 22 công ty.

Mất nửa tiếng đồng hồ nghe cấp dưới báo cáo.

Không thể không nói, cha của Đới Sở Thiền - Đới Song Thành vô cùng nể mặt mũi hắn.

Bọn họ là một bên A rất dễ nói chuyện, rất ít yêu cầu thay đổi đối với bản thảo thiết kế sơ bộ mà công †y đưa tới.

"Tổ trưởng Lâm, bên A công ty Song Thành này đúng là không tồi! Từ đầu đến giờ chưa từng làm khó dễ chúng ta, vả lại còn rất dễ nói chuyện, cơ bản chỉ sửa chữa hai ba lần đã thông qua cho chúng ta."

"Ha ha, chúng ta cũng biết, đây nhất định đều là do nể mặt mũi Tổ trưởng Lâm và Trương tổng. Nếu không phải do khi trước hai người đã cứu mạng con gái Đới Song Thành, người ta sao cso thể chiếu cố chúng ta như thế chứ!"

"Đúng thế đúng thế, gửi nhiều hợp đồng cho chúng ta như thế, cuối cùng chúng ta không cần phải cúi người đi tặng lễ, bồi rượu, kéo hợp đồng bên ngoài nữa!

Tổ công việc nhỏ của Lâm Huyền có mười thành viên cấp dưới, đều hết lời khen ngợi tập đoàn Song Thành.

Lâm Huyền nghiêm túc xem hết báo cáo vật liệu xong, hắn để tệp văn kiện xuống, nhìn đám tổ viên ở trước mặt, nghiêm giọng nói: "Đới hội trưởng của Tập đoàn Song Thành rất nể mặt chúng ta, nhưng xét về mặt chất lượng, chúng ta nhất định dụng tâm hơn những công ty khác, mang đến nhiều bất ngờ hơn và xuất sắc hơn."

"Chuyện làm ăn với nhau đều là có qua có lại, không thể bởi vì người ta chiếu cố mình mà chúng ta ăn bớt ăn xén nguyên vật liệu hay làm qua loa được. Có điều ta thấy mọi người làm việc cũng không tệ, sau này tiếp tục duy trì trạng thái làm việc thế này, ta sẽ xin Trương tổng phát tiền thưởng cho các ngươi."

Mọi người nhận được lời khẳng định từ Lâm Huyền đều nhao nhao vui vẻ ra mặt: 'Cảm ơn Tổ trưởng Lâm!"

"Chỉ có tổ trưởng Lâm tốt với chúng tal" "Có tiền thưởng kìal AI"

"Trương tổng biết lắng nghe lời đề nghị của Tổ trưởng Lâm nhất, ta thấy việc này chắc chắn rồi!"

Sau khi sắp xếp xong công việc cho tuần tiếp theo, Lâm Huyền tìm lão Trương hàn huyên vài câu, đề nghị chuyện phát tiền thưởng.

Lão Trương Phó tổng bày tỏ không thành vấn đề! Tổ làm việc nhỏ này của Lâm Huyền đã gánh 80% công trạng của công ty rồi, đương nhiên là phải thưởng một phen rồi!

Sau khi tạm biệt lão Trương, Lâm Huyền lái xe đến cửa hàng văn phòng phẩm, bổ sung một vài thứ như giấy viết thư, bút chì, bút mực, tem...

Phần lần trước mua đã sử dụng gần hết rồi.

Sau khi mua xong, trên đường về nhà, điện thoại Lâm Huyền lại vang lên.

Reng reng reng reng reng reng reng reng reng reng reng reng reng reng reng, Lâm Huyền xem thông tin cuộc gọi.

Ai da, khách quý hiếm gặp!

Hội trưởng thương hội Đông Hải, Hoàng đế thế giới ngầm ở Đông Hải, cha của Đới Sở Thiền - Đới Song Thành!

Lâm Huyền nhận cuộc gọi: "Đới hội trưởng, biệt lai vô dạng nhaI"

Đới Song Thành ở đầu bên kia điện thoại cười ha ha: "Mọi chuyện đều ổn cả, nhờ cả vào ngươi, mọi chuyện đều ổn! Lâm Huyền à, hôm nay ta có một tin tốt muốn sớm nói cho ngươi biết! Trong thành phố vừa mới quyết định xong, vân chưa công bố đâu!"

"Thật à, vậy ta cảm ơn Đới hội trưởng trước nhé, là chuyện gì thế?"

"Ha ha ha, là thế này. Trong thành phố vừa quyết định chuẩn bị vào thứ sáu tuần này, là tối ngày 16 tháng 7 tổ chức đại hội biểu dương thành phố Đông Hải. Danh sách khen thưởng đã xác định rồi, ngươi được chọn vào mười thanh niên ưu tú của thành phố Đông Hải rồi!"

Lâm Huyền mỉm cười.

Thật ra hắn cũng không quá quan tâm đến cái hư danh này.

Nhưng dù sao đây cũng là sự tán thành từ nhân dân Đông Hải với mình, lại thêm Đới Song Thành cũng có ý tốt nên mới gọi điện thoại cho mình báo tin vui.

Chắc là...

Để mình có thể được có tên trên bảng vinh dự này, Đới Song Thành ít nhiều cũng đã bỏ ra chút công phu rồi.

"Đới hội trưởng, ân tình này của ngài ta thật sự vô cùng biết ơn!"

"Ngươi xem ngươi kìa Lâm Huyền, nói mấy lời khách sáo này làm gì! Ta đã luôn xem ngươi là tiểu huynh đệ rồi kia mà! Sau này có chuyện gì cũng đừng khách sáo nhé, không có việc gì cũng thường xuyên liên hệ vào! Ha ha ha ha..."

Sau đó hai người lại nói chuyện phiếm thêm vài câu nữa. Lâm Huyền cúp điện thoại.

"Đại hội biểu dương à... Thời gian và danh ngạch đã quyết định xong rồi." Trước đây Lâm Huyền cũng đã từng nghe nói sắp mở đại hội biểu dương này rồi, đồng thời Lôi Hạo Long cũng đã nói hai người là hắn ta và Lâm Huyền đều trúng tuyển vào danh sách này.

Bây giờ danh sách biểu dương và thời gian tổ chức cũng đã xác định rồi.'Ngày 16 tháng 7 sao... Có lẽ sắp phải gặp lại Lôi Hạo Long rồi..."

Lâm Huyền xoay vô lăng mở đèn rễ trái, cau mày.

Hai lần gặp mình Lôi Hạo Long luôn nhấn mạnh "Đại hội biểu dương thành phố Đông Hải, nhất định phải đến!"

Việc này chứng tỏ hắn ta nhất định sẽ như con thiêu thân làm trò quỷ yêu gì đó trên đại hội biểu dương rồi.

Không có bất ngờ gì xảy ra...

Chắc là hắn ta muốn bồi đen mình nhỉ?

Hoặc là hắn ta định phát biểu cao kiến gì đó?

Bất kể thế nào, thân phận thật sự của Lôi Hạo Long, thế lực đại diện, đều là thứ mà Lâm Huyền tò mò nhất...

Có lẽ... Đại hội biểu dương lần này chính là thời điểm kẻ địch chân chính để lộ mặt nại

Lâm Huyền có một dự cảm.

Trên buổi đại hội biểu dương lần này nhất định sẽ xảy ra chuyện lớn gì đó! Có lẽ lại là hiện tượng 42.

Có lẽ...

Hắn lại một lần nữa được tận mắt chứng kiến cuộc đại chiến giữa "Thần' và 42...

"Vẫn nên mau quay về nhà chuẩn bị "Bảo Hiểm Tử Vong" thôi..."

"Mình cứ luôn có cảm giác... Đại hội biểu dương lần này... Nguy hiểm trùng trùng..."

"Làm không tốt, mình sẽ bị liên lụy kéo vào trong đó." ...

Đèn xanh sáng lên, Lâm Huyền đặt điện thoại di động xuống, giãm chân ga tăng tốc...

Khoảng năm giờ chiều, Lâm Huyền về đến nhà.

Nhìn thứ đã chuẩn bị xong trước mắt, hắn mỉm cười: "Tốt rồi!" "Bảo Hiểm Tử Vong", nên khai công rồi!"
Bình Luận (0)
Comment