Chương 214: Tạo ra sự cố hoàn hảo! Sứ giả giết chết Lôi Hạo Long! !
Chương 214: Tạo ra sự cố hoàn hảo! Sứ giả giết chết Lôi Hạo Long! !Chương 214: Tạo ra sự cố hoàn hảo! Sứ giả giết chết Lôi Hạo Long! !
"Chỉ cần biết kẻ địch là ai, dùng thủ đoạn như thế nào, ta cũng có thể chủ động tiến công!"
Lâm Huyền khoanh hai tay trước ngực, bắt chéo hai chân, nhìn vào sân khấu tối tăm.
Hắn đang đợi...
Đợi xem Lôi Hạo Long biểu diễn.
Đợi sau khi Lôi Hạo Long biểu diễn xong... đêm nay, chính là ngày chết của hắn!
Lâm Huyền sẽ sử dụng hộp thư thời không, một loại vũ khí luật nhân quả, để khiến Lôi Hạo Long chết trước ngày hôm nay.
Như vậy.
Đợi cho đến khi ta thức dậy vào ngày mai.
Lịch sử của hội nghị biểu dương sẽ không thay đổi, Liễu Y Y và Đới Sở Thiền vẫn sẽ biểu diễn "Đám cưới trong mơ", ta vẫn sẽ lên sân khấu nhận giải và phát biểu.
Chỉ có danh sách "10 thanh niên xuất sắc nhất thành phố Đông Hải" sẽ thay đổi.
Trên đó sẽ bớt đi tên của Lôi Hạo Long, và thêm vào một cái tên không liên quan...
Danh dự, địa vị của ta cũng sẽ không bị ảnh hưởng.
"Ha ha, đến, đến đi Lôi Hạo Long, ngươi bắt đầu biểu diễn đi."
Tại thời điểm này.
Ở lối ra phía ngoài cùng bên trái của khán đài.
Một nhân viên phục vụ trong bộ quần áo tối màu.
Nâng cổ tay lên.
Nàng nhìn vào mặt đồng hồ sáng xanh trên cổ tay.
Sau đó nhấn nút ở mặt bên của đồng hồ.
Tiếng tỉ tỉ ti đi theo động tác ấn của nàng.
Chiếc nhẫn trên ngón áp út tay trái của nàng, cũng phát ra ánh sáng xanh.
Nàng giữ cổ tay ngang tầm mắt phải.
Sau đó nhắm mắt trái lại.
Ngắm chuẩn vào đâu đó phía trên của hội trường, viu... ——viu.
Hai đốm sáng nhỏ màu xanh không thể nhìn thấy bằng mắt thường, chìm vào trong mái vòm tối đen như mực. Sau đó, nàng lại quay đầu lại. '
Ngắm chuẩn vào đâu đó ở phía trên sân khấu.
viu—viu
Hai đốm sáng xanh khác bay ra và, chìm vào trên sân khấu.
Sau khi mọi việc hoàn thành.
Nàng hạ cổ tay xuống, đi đến phòng điều khiển ở hậu trường...
Bụp!
Với âm thanh kết nối của dòng điện cao thế.
Toàn bộ hội trường được thắp sáng!
Khán phòng lập tức trở nên náo nhiệt: "Có điện rồi, có điện rồi! Cuối cùng cũng có điện rồi."
"Quả nhiên, kiểu hội trường lớn như này, đều có nguồn điện dự phòng, kể cả không nguồn điện dự phòng, cũng nhất định sẽ có máy phát điện."
"May mà chỉ mất điện hai phút, hội nghị biểu dương vẫn có thể tiếp tục"
Người dẫn chương trình tiến tới, đoán chừng sẽ mời Lôi Hạo Long tiếp tục phát biểu.
"Nói về điều này... bài phát biểu của người đoạt giải này rất thú vị, có phải hắn muốn sử dụng xuyên không để cảm thán về những thay đổi lớn ở đất nước chúng ta hay không?"
"Nhất định là như vậy... có lẽ là muốn giọng điệu kể chuyện để diễn thuyết. Thật là mới lạ, ta rất mong chờ nó."
Hai người dẫn chương trình lên sân khấu, vẻ mặt bày tỏ ý xin lỗi: "Các vị khách quý, thật xin lỗi. Vừa rồi xảy ra sự cố đường truyền, hiện tại đã khôi phục hoàn toàn. Vậy hãy để người đoạt giải thứ hai của chúng ta—— Lôi Hạo Long, tiếp tục phát biểu bài diễn thuyết của mình!"
Bùm! ! Bùm! !
Chính vào khoảnh khắc khi giọng nói của người dẫn chương trình phát ra.
Hai thiết bị chữa cháy tự động phía trên sân khấu bất ngờ phát nổi! Rào rào một lượng nước khổng lồ bao trùm sân khấu khiến hai người dẫn chương trình bắt đầu hoảng sợ.
Đây chắc là do cảm biến của thiết bị chữa cháy tự động bị trục trặc!
Bình thường, chỉ khi đo được nhiệt độ quá cao, cảm biến nhiệt độ của thiết bị chữa cháy tự động sẽ nổ tung, sau đó phun một lượng lớn tia nước, giống như mưa để dập tắt đám cháy.
Nhưng bây giờ, rõ ràng một chút lửa cũng không có!
"Lôi tiên sinh, mời ngài trở về chỗ ngồi trước đợi chút!" Lôi Hạo Long gật gật đầu, đi xuống sân khấu. Theo lối đi đến khán đài.
Đang đi thì
"Lôi tiên sinhl"
"Ừm?"
Lôi Hạo Long dừng bước, quay đầu nhìn xem ai gọi mình, bùm! ! !
Từ mái vòm của khán phòng, một chiếc đèn sân khấu khổng lồ rơi xuống! Nó đáp xuống trước mặt Lôi Hạo Long 1 mét!
Rơi xuống mặt đất! Vỡ tan tành! !
Khán giả xung quanh bất giác hét lên!
"Aiz!III Chiếc đèn sân khấu từ trên cao rơi xuống!!"
"Đùi! Quá đáng sợ rồi! May mà người dẫn chương trình gọi tên người đoạt giải kia! Nếu không hắn đã bị đè chết rồi!"
"Quá nguy hiểm rồi!! Là đội xây dựng nào đã cắt xén vật liệu để xây dựng hội trường đổ nát này? Đá mất điện, rò rỉ nước, lại còn đồ trên trời rơi xuống! Muốn giết ngươi à!"
"Cũng may người dẫn chương trình gọi Lôi Hạo Long, nếu không hắn thật sự đã bị đè chết rồi!"
Lôi Hạo Long thần sắc nhất thời hoảng sợ.
Nhưng sau đó, lại lộ ra nụ cười nham hiểm, quay đầu nhìn thẳng vào Lâm Huyền đang ngồi trên ghế, ha ha cười to hai tiếng.
Sau đó quay lại và hỏi người dẫn chương trình: "Sao vậy? Gọi ta có việc gì?" Người dẫn chương trình đó đã bị dọa cho ngu ngốc!
Vội vàng chạy tới: "Lôi tiên sinh! Ngài không bị thương chứ?"
Lôi Hạo Long lắc đầu.
Người dẫn chương trình sau đó đưa một tờ giấy ướt cho Lôi Hạo Long: "Vậy thì tốt... Vậy thì tốt... Ta là thấy có một trang bài phát biểu của anh quên lấy, nên ta gọi anh đến lấy."
Lôi Hạo Long nhún vai, biểu thị hai tay trống rỗng: "Ta không chuẩn bị bài phát biểu, trí nhớ ta rất tốt, cho nên không cần thứ này."
Lúc này người dẫn chương trình không hiểu, gãi đầu: "Vậy thì đây là..."
Hai người đọc nội dung bài phát biểu trên trang giấy này, sau đó chợt hiểu ra, bài phát biểu này là do Lâm Huyền để lại!
Vì vậy, người dẫn chương trình vội vàng hướng về phía Lâm Huyền lắc lắc bài phát biểu, hét lớn: "Lâm Huyền tiên sinh! Ngài đã quên một trang của bài phát biểu!" Lâm Huyền nhìn bài phát biểu trong tay, tổng cộng ba trang, trang cuối cùng đúng là bị thiếu...
Trang của bài phát biểu đó thực sự là của mình.
Ở nhà không có dập ghim, nên khi hắn đến đã không ghim lại, cứ để như vậy cầm theo.
Xem ra vừa rồi lúc phát biểu xong đi xuống sân khấu, một trang đã bị quên cầm xuống.
Lâm Huyền đứng dậy, bước qua đống hỗn độn trên mặt đất, đi tới chỗ người dẫn chương trình và Lôi Hạo Long.