Ta Có Thể Viết Thư Cho Quá Khứ (Dịch Full)

Chương 252 - Chương 252: Bắt Cóc

Chương 252: Bắt cóc Chương 252: Bắt cócChương 252: Bắt cóc

Chương 252: Bắt cóc

Ngày hôm sau.

06:43

Đồng hồ báo thức đúng giờ đánh thức Lâm Huyên.

Lâm Huyền xoa đôi mắt nhập nhèm, cũng không định rời giường.

Rốt cuộc hắn mới ngủ chưa tới 2 tiếng đồng hồ... Ngày hôm qua mọi người đều ngủ muộn, hôm nay có thể ngủ nướng.

Để tránh cho Bảo Hiểm Tử Vong trước tiên có hiệu lực.

Lâm Huyền cố chống buồn ngủ, mở ra hòm thư QQ, thay đổi thời gian hẹn giờ gửi đi của bưu kiện kia thành 12 giờ trưa ngày 18 tháng 7.

Cũng chính là đúng 12 giờ trưa mai.

Đây dù sao cũng là Bảo Hiểm Tử Vong có thể giúp hắn chết mà sống lại, không thể làm qua loa cho xong!

Sau khi xác định đã hoàn thành thay đổi thời gian, Lâm Huyền buông di động, lại lần nữa rơi vào trong mộng đẹp.

Chờ ba người đều rời giường và rửa mặt xong, đã là 4 giờ chiều, Liễu Y Y và Đới Sở Thiền vừa nấu cơm vừa ngáp.

Có thể thấy được, hôm qua các nàng cũng là đến tận khuya mới đi ngủ.

"Lâm Huyền học trưởng, đêm qua ngươi ngủ có ngon không? Hì hì, hôm nay ta sẽ về nhà, ngươi có thể trở về cái giường êm của ngươi để ngủ rồi!"

Lúc ăn cơm, Đới Sở Thiền một bên ăn sandwich kẹp thịt, một bên giao lưu với Lâm Huyền.

Lâm Huyền cười nói: "Cũng còn được, trước kia không phải chưa từng ngủ ở như thế. Chính là bởi vì phải thường xuyên thức đêm tăng ca cho nên mới mua cái ghế dựa có thể nằm có thể ngồi."

Hắn chú ý tới...

Trên ngón áp út bàn tay trái của Đới Sở Thiền vẫn như cũ đeo cái nhẫn kết hôn kiểu nam, cái đề tài này quá nguy hiểm cho nên Lâm Huyền cũng không hỏi lại. Hắn uống một ngụm canh trứng gà, sau đó nhìn về phía TV, bên trong đang truyền phát tin tức: "Hôm qua khoảng 10 giờ tối, ở đường cái phía trước Đại lễ đường nhân dân, đã xảy ra một sự cố giao thông nghiềm trọng! Doanh nhân trẻ tuổi nổi tiếng thành phố Đông Hải, Lôi Hạo Long tiên sinh bị tai nạn xe cộ đã được đưa đi cấp cứu nhưng rất tiếc cứu trị không thành công đã tử vong. Nghi thức cáo biệt di thể sẽ được cử hành ở bệnh viện Nhân dân số 3 thành phố Đông Hải vào ngày kia..."

Lâm Huyền cắn một miếng sandwich.

Không nói gì.

Xem ra... Chính phủ và bệnh viện đã đạt thành ý kiến nhất trí.

Bởi vì thật sự không làm rõ được nguyên nhân tử vong mà không thể đối ngoại công bố là sự kiện thân quái.

Cho nên...

Cũng chỉ có thể tránh nặng tìm nhẹ, nói là chết trong tai nạn xe cộ.

Đến nỗi bị cắt đứt đầu...

Cũng chỉ có thể giải thích là lúc đưa đến bệnh viện cũng chỉ còn dư lại một tầng da bên ngoài, còn xương cốt bên trong đã bị chặt đứt từ trước!

Mặc kệ nói như thế nào, người đã chết rồi, hơn nữa vẫn là chết vào ngoài ý muốn, loại trừ khả năng bị kẻ khác giết chết thì cũng chỉ có thể đưa tin như vậy.

Lâm Huyền hô Liễu Y Y một tiếng, nói: "Y Y, tối chúng ta đến nhà Lôi Hạo Long thăm Lý Tĩnh đi, chắc chắn hiện tại cảm xúc của nàng sẽ không được ổn định." Liễu Y Y khẽ cau mày.

Nhưng ngẫm nghĩ một lúc vẫn là gật đầu.

Nàng cảm thấy cũng nên làm như vậy.

Tuy rằng Lôi Hạo Long rất đáng ghét, nhưng dù sao Lý Tĩnh cũng là bạn học của hai người, tính tình cũng không tồi, không nên ghét lây sang nàng.

Huống hồ... Nên tôn trọng người đã chết.

Lúc này Lý Tĩnh còn đang mang thai, quả thật rất cần người khác an ủi vỗ về.'Được, như thế cũng tốt. Vốn dĩ ta và Sở Thiền muội muội định đi dạo khu trung tâm thương mại và chợ đêm, vậy thì không đi chợ đêm nữa, đi dạo trung tâm thương mại xong thì tài xế của Sở Thiền muội muội tới đón muội ấy, chúng ta đi an ủi Lý Tĩnh"

Lâm Huyền và Đới Sở Thiền gật đầu.

Đã xác định lịch trình xong.

Ăn cơm rồi dọn dẹp xong, ba người xuống lầu gọi taxi, đi tới khu trung tâm mua sớm nhất nhất thành phố Đông Hải.

Đến nỗi tại sao phải đánh xe...

Không có cách nào, chiếc xe Rolls Royce Sweptail duy nhất toàn cầu của Lâm Huyền kia khác với những chiếc xe Rolls Royce khác, nó chỉ có hai chỗ ngồi! Không sai... Nghiêm khắc mà nói thì, chiếc Rolls Royce Sweptail này cũng không xem như một chiếc xe thương mại.

Bởi vì nó chỉ có hai cửa hai chỗ ngồi.

Ba người Lâm Huyền chỉ có thể gọi taxi để đi...

Con gái đi dạo phố, đa phần đều chỉ đi dạo mà không mua...

Lâm Huyền đi theo sau hai người, giúp hai người cầm túi xách, cầm đồ uống, chờ các nàng vào phòng thử đồ thử quần áo...

Hai cô gái hoạt bát tràn đầy sức sống, chạy lên chạy xuống khiến Lâm Huyền đuổi theo mệt không kịp thởi

Lâm Huyền không khỏi cảm khái... May mà xã hội hiện đại tuân thủ chế độ một vợ một chồng... Căn bản là để bảo hộ đàn ông mài

Cùng hai cô gái đi dạo phố đã mệt mỏi như thế...

Nếu là năm thê tứ thiếp...

Phỏng chừng sẽ tuổi xuân chết sớm!

Nhưng mà...

Lâm Huyền cảm thấy mình không hổ là có vận mệnh vai chính.

Tuy rằng không giống vị thám tử tiểu học nào đó đi đến đâu là nơi đó có án mạng, nhưng chờ khi ba người bọn họ đi dạo tới cửa hàng chuyên doanh của Burberry thì cũng xảy ra chuyện lớn!

"AI Con của ta đâu! Con của ta đâu rồi!"

Một người phụ nữ đi ra từ trong phòng thử đồ đột ngột lớn tiếng hô to!

Chuyện liên quan tới trẻ con, vô cùng nghiêm trọng!

Cả đám nhân viên phục vụ đều bị dọa sợi

Mọi người sôi nổi tụ lại: "Vừa mới còn đang chơi đùa trong cánh cửa, chúng ta đều nhìn thấy!"

"Đứa trẻ còn nhỏ, sẽ không chạy chơi rất xa, ngài không cần lo lắng! Chúng ta lập tức đi tìm giúp ngài!"

"Lưu cửa hàng trưởng mau xem lại camera theo dõi! Nhìn xem đứa trẻ chạy đi đâu!"

Các nhân viên phục vụ của cửa hàng trong nháy mắt loạn hết cả lên.

Lâm Huyền vẫn đang ngồi chờ ở trên ghế.

Vừa rồi hắn quả thật nhìn thấy một đứa bé chừng 3,4 tuổi quẩn quanh chơi đùa ở đây...

Nhưng là... Dù sao cũng là trẻ con, vừa nghịch ngợm vừa ham chơi, lại có thể lực sung túc, chạy tới chạy lui một hồi, Lâm Huyền cũng không để ý nhiều.

Chỉ trong chớp mắt, thế mà không thấy đứa bé đâu nữa!

"Chắc là... Không thể nào..."

Tuy rằng đã từng nhìn thấy vô số lần trên thời sự về những vụ bọn buôn người bắt cóc trẻ con, nhưng Lâm Huyền vẫn không muốn tin tưởng loại sự tình này lại xảy ra ngay trước mắt hắn!
Bình Luận (0)
Comment