Chương 262: Vạch trần bí ẩn của kẻ địch
Chương 262: Vạch trần bí ẩn của kẻ địchChương 262: Vạch trần bí ẩn của kẻ địch
Sau khi viết xong, Lâm Huyền lại kiểm tra một lần, cảm thấy đã viết rất rõ ràng. Dù sao cũng là mình viết thư cho bản thân, có thể đọc hiểu là được. Huống hồ hắn đã nói rất rõ:
Lâm Huyền của ngày hôm qua phụ trách đi giải cứu đứa trẻ, một lưới bắt hết bọn buôn người.
Lâm Huyền của ngày hôm nay phụ trách viết thư.
Lâm Huyền của ngày mai tỉnh dậy, phụ trách đi cục cảnh sát, tự mình thẩm vấn bọn buôn người, moi ra tình báo về Einstein, về tụ hội của Hội hỗ trợ tiếc nuối! Lâm Huyền có tự tin này.
Rốt cuộc, hắn có thể giả mạo thân phận Đố Ky của Lôi Hạo Long, đạt được sự tin tưởng tuyệt đối của kẻ buôn người Lười Biếng!
"Chờ ta moi được tin tức xong... Chính là lúc Lười Biếng ngươi phải nhận cái chết..."
Lâm Huyền một bên gấp giấy viết thư, một bên nghĩ.
Nếu... Hội hỗ trợ tiếc nuối thật sự chỉ có bảy thành viên, như vậy sau ngày mai, Lâm Huyền cũng đã giết chết hai người.
"Nếu thành viên của tổ chức này đều là loại cặn bã xã hội này, vậy thì giết sạch cũng tốt."
Nói đến vì dân trừ hại, Lâm Huyền tuyệt không nương tay.
Bây giờ nghĩ lại, thật không biết Lôi Hạo Long đã âm thâm cùng với những người kia thực hiện bao nhiêu hoạt động xấu xa bẩn thỉu.
"Chết cũng không oan."
Lâm Huyền dán kín phong thư, dán tem, sau đó viết lên mặt trước:
"Người nhận: Lâm Huyền."
"Địa chỉ: Số 802 tòa 4 dãy 3 khu dân cư Tân Hồ Loan, thành phố Đông Hải." "Thời gian nhận: Ngày 17 tháng 7 năm 2021”
Sau đó lấy Hòm thư thời không từ trong ngăn tủ ra, vung tay ném vào trong hòm thư.
"Như vậy... Chờ ngày hôm qua, cũng chính là sáng ngày 17 tháng 7..."
Ta tỉnh lại trong thư phòng sẽ phát hiện bức thư trên bàn này.
Xem tin xong, ta của ngày hôm qua sẽ cùng Liễu Y Y, Đới Sở Thiền đi trung tâm thương mại mua sắm, bắt kẻ buôn người.
"Sau đó... Chờ ta ngày mai rời giường..."
Lâm Huyền nắm chặt nắm đấm.
Một loại nắm giữ vận mệnh trong lòng bàn tay lâu rồi không thấy, lại lân nữa bốc lên! "Chính là thời khắc thực hiện Vô Gian Đạo, thẩm vấn bọn buôn người! Vạch trần bí ẩn của kẻ địch!"
Sau khi Lâm Huyền đút bức thư đã viết xong vào hộp thư. Liền cất hộp thư thời không trở lại tủ.
Sau đó giấu chìa khóa đi.
Hàng loạt thao tác này, Lâm Huyền đã quá quen thuộc. Hết cách.
Để bảo vệ Liễu Y Y, những thứ càng ngày càng nguy hiểm này, tạm thời vẫn không thể tiết lộ.
Sau đó, Lâm Huyền vào phòng tắm rửa mặt, rồi về phòng ngủ, chìm vào giấc ngủ. Ngày hôm sau...
Đinh linh linh đỉnh linh linh đinh linh linh -đinh linh linh đinh linh linh 06:43 đồng hồ báo thức đúng giờ reo lên...
Liễu Y Y khẽ cau mày, quay lại.
Lâm Huyền giơ tay phải lên, vỗ về phía bàn ở đầu giường! bụp!
Hoàn hảo làm đồng hồ báo thức dừng lại.
"Ừm... Xem ra, không có chuyện gì quá lớn xảy ra vào ngày hôm qua."
Theo cách lí giải của Lâm Huyền, hôm qua thực hiện hành động lớn như vậy, bắt tên buôn người, đến nhà của Lôi Hạo Long dò tìm khám phá bí mật, nếu như gặp phải một vài sai sót, thì hôm nay hắn đã không thể thức dậy ở nhà mình. Nếu tỉnh dậy ở nhà mình.
Điều đó có nghĩa là mọi thứ ngày hôm qua đã diễn ra thuận lợi, Liễu Y Y vẫn còn đang trong giấc ngủ sâu.
Lâm Huyền cũng dụi dụi mắt, tiếp tục ngủ...
Ngày chủ nhật hiếm hoi, không cần phải dậy sớm như vậy.
Hơn nữa.
Ký ức về lịch sử sau khi thay đổi vào ngày hôm qua, cần đến ban đêm mới được dung hợp xong, dậy sớm như vậy cũng không để làm gì.
Cả hai tiếp tục ngủ đến tận 9 rưỡi sáng. Mới lững thững tỉnh dậy.
Sau khi Liễu Y Y đánh răng rửa mặt xong, thì vào bếp chuẩn bị bữa sáng cho hai người. Còn Lâm Huyền thì vừa đánh răng rửa mặt, vừa trò chuyện với Liễu Y Y.
Liễu Y Y tâm trạng rất tốt!
Không ngừng tường thuật với Lâm Huyền về tình tiết bắt giữ những tên buôn người ngày hôm qua: "Aiz ya - Thật không ngờ mình cũng có ngày trở thành anh hùng! Mặc dù ngày hôm qua chúng ta không làm được gì nhiều, nhưng cũng bởi vì do chúng ta đã báo tin cho phục vụ quầy, phong tỏa hiện trường, nếu không, những tên buôn người đó đã chạy rồi!"
Lâm Huyền đang đánh răng, không nói gì. Bởi vì hiện tại trí nhớ còn chưa khôi phục hoàn toàn, nên tốt hơn là để Liễu Y Y nói nhiều chút.
Nàng ấy nói càng nhiều.
Ta càng biết rõ hơn ngày hôm qua đã xảy ra những gì.
"Phải nói rằng, quả thật đúng là cha của Sở Thiền lợi hại. Hoàng đế trên đất Đông Hải không phải là hư danh! Không ngờ thanh tra Lưu XX cũng phải nể mặt ông như vậy. Nếu không thì... có lẽ người ta vẫn không tin chúng ta! Và có thể những tên buôn người thật sự đã chạy mất!"
Lâm Huyền súc miệng, ghi nhớ cái tên này trong lòng.
Thanh tra Lưu XX... Thanh tra Lưu, nếu ta đoán không sai, chắc là chánh thanh tra của thành phố Đông Hải.
Lâm Huyền đối với cái tên này, có ấn tượng. Thường xuyên xuất hiện trên ti vi.
Hắn từ khi còn trẻ đã luôn đi theo Lão Tống làm việc.
Sau khi Lão Tống được điều động đến thành phố Đông Hải, cũng đưa hắn đến đây.
Con người này, là một trong những người thân tín của Lão Tống, tuyệt đối là một người đáng tin cậy.