Chương 312: Sự quật cường của Lưu Lộ!
Chương 312: Sự quật cường của Lưu Lộ!Chương 312: Sự quật cường của Lưu Lộ!
Chương 312: Sự quật cường của Lưu Lộ!
Căn cứ vào tính toán phương trình khối lượng - năng lượng của Einstein.
Chỉ vỏn vẹn 10 gram Deuteri, năng lượng từ phản ứng nhiệt hạch hoàn toàn, có thể thỏa mãn lượng điện dùng một năm tròn cho toàn bộ người dân trên thế giới!
Khủng bố như thết
Chỉ 10 gram Deuteri thôi!
Cũng chỉ nhiều cỡ một muỗng canh muối!
Đồng thời, hàng không vũ trụ cũng sẽ tiến vào giai đoạn hoàn toàn mới, nhân loại sẽ lợi dụng nguồn năng lượng vô tận này để tiến quân ra khỏi hệ Mặt Trời!
Thời đại hiện nay, quốc gia nào năm giữ năng lượng hợp hạch trước thì sẽ đại diện cho việc nắm giữ toàn thể nhân loại sau này!
Vốn dĩ Lâm Huyền mãi không chịu lấy bản thảo ra, nguyên nhân chỉ có một, hắn không muốn để Lưu Lộ phân tâm.
Ở giai đoạn hiện tại, hắn chỉ muốn nhanh chóng biết được 42 đại diện cho cái gì, sớm ngày nào hay ngày ấy.
"Bản thảo "Phương trình năng lượng hợp hạch" này... Rốt cuộc có nên xuất hiện lúc này hay không đây?"
Lâm Huyền gãi đầu.
Nói thật... Hắn đang rất do dự.
Thứ này mà bị lấy ra, toàn bộ thế giới sẽ tiến vào giai đoạn phát triển hoàn toàn mới.
Nhân loại sẽ tiến vào đợt cách mạng công nghiệp kế tiếp.
Kế hoạch khoa học kỹ thuật nhảy vọt một bước lớn! Thế giới tiến bộ một khoản lớn!
Ai cũng không thể đoán trước được việc nhảy vọt này liệu có thể phát triển đến tình trạng ra sao.
Đương nhiên...
Trong lòng Lâm Huyền đã quyết, hắn có một nguyên tắc:
Lý thuyết và vận dụng liên quan đến "Năng lương hợp hạch”, tuyệt đối không giao cho nước ngoài!
Đừng nói đến vấn đề có để nước ngoài dùng hay không.
Dù ngươi có lấy tiền ra mua, ông đây cũng sẽ không bán cho ngươi!"Khoa học là không có biên giới... Ha ha, đó là chuyện của nhà khoa học." "Ở chỗ này của tam không chỉ khoa học có biên giới, bất kỳ hứ gì cũng đều có biên giới!"
Có lẽ sau này sách lịch sử nước ngoài sẽ đánh giá Lâm Huyền là một kẻ ích kỷ, tầm nhìn hẹp, tội nhân gây ảnh hưởng đến sự phát triển của nhân loại, gây trở ngại cho phồn vinh của thế giới.
Nhưng chẳng sao hết.
Dù đám người ngoại quốc các ngươi có dùng uy quyền lợi ích dụ dỗ cưỡng ép, bại khuyển gào ghét ra Sao.
"Năng lương hợp hạch" là thứ các ngươi chỉ có thể nhìn, không thể dùng được! Tức chết các ngươi!
"Quân tử báo thù, mười năm không muộn." Lâm Huyền hiểu rất rõ.
Trong tay hắn đang nắm giữ chìa khóa quan trọng giúp Trung Quốc có thể thật sự bay lên.
Nhưng hắn cứ luôn có cảm giác...
Bây giờ mà lấy tuyệt chiêu lớn thế này ra vẫn còn quá sớm.
"Thế lực của mình vẫn chưa đủ lớn... Bản đồ thương nghiệp cũng chưa triển khai toàn diện xong. Thế cục "Năng lượng hợp hạch' hiện giờ đúng là còn hơi sớm..."
Nhưng nhìn từ một mặt khác... Lâm Huyền cũng biết rõ.
Trung Quốc hiện tại có như cầu cấp bách thăng được "Cuộc thi thượng đỉnh khoa học kỹ thuật nhân loại" này, chứng minh hùng sư vùng dậy đến toàn thế giới!
Dùng cuộc thi này làm bước đệm, gia cố vững chắc địa vị và sức ảnh hưởng của Trung Quốc lên lĩnh vực khoa học kỹ thuật thể giới.
Bản thảo trong tay hắn.
Có thể giúp hắn nhẹ nhàng dẫn dắt Trung Quốc thắng được trận này.
"Chuyện này... Có hơi mâu thuẫn."
Đúng thế.
Lâm Huyền rất mâu thuẫn.
Cuối cùng, hắn lắc đầu, đặt phần bản thảo này của Einstein về lại trong ngăn tủ trước.
"Thuận theo tự nhiên đi. Ta tin tưởng vào tổ quốc chúng ta."
"Nếu chính phủ đã cứng rắn ứng chiến như thế, vậy nhất định đã nắm chắc phần thắng! Hậu tích bạc phát nhiều năm như thế, dù không dựa được vào bản thảo "Năng lương hợp hạch' này, Trung Quốc vẫn có thể thăng Mỹ!"
Lâm Huyền tràn trề lòng tin vào tổ quốc của mình!"Tắt đèn đi ngủ!"
Ngày hôm sau. Reng reng reng.
Trong lúc Lâm Huyền đang làm bữa sáng, điện thoại di động vang lên.
Hắn cầm điện thoại lên xem một chút, là một dãy số xa lạ, thuộc "Đế Đô" Trung Quốc?
Lâm Huyền bắt đầu suy đoán...
Trong thời không này, người quen của mình tại Đế Đô... Hình như cũng chỉ có Ngô quán trưởng, Lư Cường Đông, Lưu Lộ.
Sẽ không có ai xa lạ gọi điện thoại đến cho hắn.
Lâm Huyền ấn nút nhận cuộc gọi nghe máy.
"AIlo?"
Giọng nói bên đầu dây kia trầm ổn mà còn có phần uy nghiêm. Cùng với đó...
Lâm Huyền nghe được, cảm giác hơi hoài niệm. Là một người quen cũ.
"Xin chào, Lâm Huyền tiên sinh, tùy tiện quấy rầy, mong ngươi thông cảm."
Lâm Huyền mỉm cười.
Trong lòng thì ấm áp một hồi: "Đinh lão khách sáo rồi, có việc gì cứ nói thẳng."
Bên kia điện thoại, giáo sư Đinh Nghỉ sửng sốt!
Trong chớp mắt, sự ổn trọng uy nghiêm liền biến mất
Thế này là sao? Mình còn chưa kịp tự giới thiệu kia mà?
Làm sao đối phương lại biết tên mình? Đinh Nghi trái lo phải nghĩ, nghĩ mãi mà không hiểu...
Rõ ràng ông không quen biết gì Lâm Huyền, chưa từng gặp nhau...
Nhưng tại sao đối phương lại xưng hô với ông là Đinh lão, cùng với đó, giọng điệu còn rất thân thiết nữa? Cứ như là...
Hai người vốn đã là bạn bè!
Chuyện bất ngờ ngoài ý muốn này lập tức khiến giáo sư Đinh Nghỉ rối tung rối mù.
Ông ho khan hai tiếng, tiếp tục làm như theo ý muốn của mình: "Lâm tiên sinh, xin chào. Quên tự giới thiệu, tại hạ Đinh Nghị, là một giáo sư tại Viện khoa học Trung Quốc."
Giọng điệu Lâm Huyền vẫn là vẻ thân thiết như cũ: "Giáo sư Đinh Nghi, ngưỡng mộ đã lâu, sao hôm nay lại nhớ ra gọi điện thoại cho ta vậy."
Đinh Nghỉ bị giọng điệu "quan hệ rất tốt" thế này đánh bại hoàn toàn.
Mặc dù không biết tại sao Lâm Huyền tiên sinh lại khách sáo, thân thiết với mình như thế, nhưng tóm lại đó không phải là chuyện xấu. Bản thân lớn tuổi hơn, vậy bước xuống bậc thang này trước vậy!
Thế là Đinh Nghi nói thẳng: "Lâm Huyền tiền sinh, ta gọi điện thoại cho ngươi... Vì mong ngươi có thể khuyên nhủ Lưu Lộ."
"Lưu Lộ làm sao vậy?"
Vừa nghe đến tên Lưu Lộ, Lâm Huyền liền ngồi thẳng người dậy.
Đinh Nghỉ ở bên kia thở dài, chậm rãi nói: "Lâm tiên sinh, cuộc thi thượng đỉnh khoa học kỹ thuật nhân loại sắp khai mạc, nước ta vô cùng cần đến thành quả nghiên cứu của Lưu Lộ, để làm hạng mục áp chót đem đi thi đấu!"
"Nhưng... Nhưng mà, mặc kệ chúng ta có khuyên thế nào đi nữa! Lưu Lộ vẫn kiên quyết từ chối chia sẻ kết quả nghiên cứu với chúng ta! Thái độ vô cùng cố chấp! Đó vốn dĩ không phải là Lưu Lộ mà ta quen biết trước đây!"
"Lâm tiên sinh! Lưu Lộ nói... Hắn chỉ nghe theo chỉ thị của một mình ngươi!"