Ta Có Thể Viết Thư Cho Quá Khứ (Dịch Full)

Chương 417 - Chương 417: Không Cần Hoài Niệm Chúng Ta, Các Ngươi Chính Là Chúng Ta

Chương 417: Không cần hoài niệm chúng ta, các ngươi chính là chúng ta Chương 417: Không cần hoài niệm chúng ta, các ngươi chính là chúng taChương 417: Không cần hoài niệm chúng ta, các ngươi chính là chúng ta

Chương 417: Không cần hoài niệm chúng ta, các ngươi chính là chúng ta

"Mẹ nó! Cái này quá điên cuồng rồi! Làm sao có được sự cho phép chứ?"

Lâm Huyền không khỏi gãi gãi đầu.

Cái này rất hiển nhiên là phạm pháp...

"Nhưng mà... Nói như thế nào chứ..."

Lâm Huyền cười khổ lắc đầu. Dưới loại trạng thái trước mắt này.

Khó phân khó giải, cũng khó phân khó bỏ.

Có lẽ chỉ có 'ta tất cả đều muốn mới là đáp án duy nhất có thể giải quyết vấn đề.

Vừa rồi nghe suy nghĩ của Liễu Y Y.

Nàng cho rằng, cách 'cứu vớt thế giới, ' giết chết ác ma' nhanh gọn nhất, chính là bảo Lâm Huyền 18 tuổi không được đến bữa tiệc sinh nhật của Liễu Y Y, tiến tới lại để cho Liễu Y Y cùng ác ma cùng chết ở trong Đại Kịch Viện.

"Nhưng mà... Phương pháp này cho dù hiện tại có áp dụng... Còn kịp không?" Lâm Huyền bắt đầu tưởng tượng.

Hôm nay, lịch sử đã triệt để thay đổi.

Lịch sử sự thật trước khi gửi thư đã biến mất, sự thật sau nhận thư để lại.

Vào buổi sáng hôm đó ngày 8 tháng 6 năm 2015. phong "Thư do Văn linh viết" kia chắc chắn sẽ xuất hiện ở trên bàn sách của mình...

Như vậy, việc ngăn cản mình đi tham gia bữa tiệc sinh nhật của Liễu Y Y, còn có thể thực hiện sao?... Suy nghĩ mấy phút.

Lâm Huyền mở to mắt.

"Thật ra... nếu thật sự muốn ngăn cản, vẫn có cách."

Hắn nhớ lại.

Lúc ấy bản thân 18 tuổi sau khi xem xong thư vô cùng cẩn thận.

Cũng không có tin tưởng những lời nói trên thư.

Chỉ cho rằng là một trò đùa quái đản thôi.

Lúc ấy phản ứng đầu tiên của mình, chính là liên lạc với Văn Linh tiến hành chứng thực.

Đương nhiên. Lúc ấy Văn Linh đã trốn ra nước Mỹ, mình không liên lạc được.

Cho nên tính chân thật của phong thư này mới trở nên không thể nào khảo chứng."Bởi vậy, nếu như muốn ngăn cản ta đi tham gia bữa tiệc sinh nhật của Liễu Y Y, có thể xuất phát từ trên người của Văn Linh."

"Ta chỉ cần nghĩ cách, ngăn cản Văn Linh chạy trốn, hoặc là khích lệ người của nhà nàng tự thú, thậm chí viết thư cho quá khứ sớm hơn, để cho Văn Linh không được tham vào chuyện phạm pháp của cha mẹ, có thể đảm bảo ta của ngày đó, có thể đúng hẹn liên hệ với Văn Linhl"

Mạch suy nghĩ của Lâm Huyền, thoáng cái liền mở ra.

Thông qua việc viết thư cho quá khứ.

Hắn có một vạn loại phương pháp có thể bảo vệ Văn Linh, khiến cho nàng không có động cơ trốn ra nước ngoài.

Nói như vậy, bản thân của quá khứ vào ngày 8 tháng 6 có thể được như nguyện liên hệ với Văn Linh.

"Alo? Văn Linh, ngươi có phải đã viết một phong thư cho ta hay không?"

"Ta khinh! Lâm Huyền ngươi có phải bị bệnh tâm thần hay không! Ta viết thư cho ngươi làm cái gì!?2"

OK.

Cuộc gọi này kết nối.

Tiểu Lâm Huyền thông minh tự nhiên biết phong thư này là giả mạo.

Hắn sẽ ném phong thư này vào thùng rác, có mắt không tròng, giống như lúc trước không tham gia bữa tiệc sinh nhật của Liễu Y Y.

"Quả thực..."

Lâm Huyền vuốt ve chiếc nhẫn trên tay, lẩm bẩm một mình: "Cái này không hề nghi ngờ, là cách tốt nhất để giải quyết [ ác ma] . Bỏ qua thời cơ này, có thể chúng ta sẽ không thấy (ác ma] được nữa"

"Nhưng mà..."

"Cái thế giới mà ta cứu được này, ai sẽ tới cứu Liễu Y Y chứ?"

Trong đôi mắt mở ra của Lâm Huyền, thiêu đốt lên hỏa diễm.

Bắt đầu từ thời khắc có được hòm thư thời không này.

Lâm Huyền đã định ra được mục tiêu cuộc sống.

[ Nhân sinh của ta, không cần tiếc nuối! ]

Liễu Y Y khuyên mình, nhân sinh luôn không hoàn mỹ, ngươi cũng nên nắm tay giảng hoà với tiếc nuối của mình.

Nhưng Lâm Huyền không muốn như vậy. Trốn tránh, là sự lựa chọn của kẻ nhu nhược!

Lâm Huyền của tương lai, mặc dù không nhìn thấy chút hy vọng cứu thế nào, cũng không lựa chọn lại lần nữa tự tay giết chết Liêu Y Y.

Như vậy...

Mình cũng tuyệt đối sẽ không lựa chọn con đường này!...

"Bỏ đi, trước tiên không cần nghĩ đến cái này, vẫn là đọc xong Í phong thư cuối cùng] trước đi"

Lâm Huyền tin tưởng vững chắc.

Bên trong Í phong thư cuối cùng] quan trọng nhất này, nhất định viết rất nhiều manh mối mấu chốt.

Mặc kệ những thứ manh mối này là chính xác, hay là sai lầm. Tóm lại là có ích đối với tình cảnh của mình trước mắt. Lâm Huyền tin tưởng vào tính cẩn thận của Lâm Huyền trung niên tương lai.

Hắn có thể tin chắc răng.

Ít nhất trên xe buýt số 42, hai câu nói mà hắn nói với mình kia nhất định là chính xác [ Ngươi đang cứu sống Liễu Y Y đồng thời... Cũng thức tỉnh một ác ma. Một ác ma... vốn dĩ cũng nên chết ở trong đại nhạc kịch Chicago. ]

[42... Cũng không nhất định chính xác, ngươi cần học cách tự mình phán đoán. ]_ Mình trung niên của tương lai, rõ ràng có thời gian rất dài đối thoại với mình. Nhưng hắn vẫn tích chữ như vàng, một chữ cũng không đề cập đến.

Điều này cho thấy rõ hắn không muốn khiến cho ý nghĩ của hắn ảnh hưởng đến mình của hiện tại, dù sao mình đi theo con đường cũ của hắn, sẽ giãm lên vết xe đổ.

Có thể chính là lo lắng về điều này.

Hắn vẫn hai câu [ kết luận] ở trở.

Xem ra, Lâm Huyền tương lai, cũng không sợ hai [ kết luận] này dẫn sai lối, vậy nói rõ hai cái [ kết luận] này, nhất định là chính xác!

"Bây giờ tốt rồi, vấn đề lại vòng trở về nguyên điểm."

[ác ma] nhất định có liên quan đến vụ xả súng ở nhà hát lớn Chicago! Chỉ tiếc... Ta hiện tại chỉ có danh sách tử vong của vụ xả súng sau khi lịch sử thay đổi, cũng không có danh sách tử vong trước khi lịch sử thay đổi.

Trước khi lịch sử thay đổi, vụ xả súng ở Chicago đã chết 37 người. Sau khi lịch sử thay đổi, vụ xả súng ở Chicago đã chết 35 người.

Có hai người chạy thoát khỏi lưỡi hái của tử thần.

Một người trong đó là Liễu Y Y. Một người còn lại... Chính là mấu chốt tìm ra [ ác ma] !

Lâm Huyền lúc trước suy đoán, ngươi may mắn còn sống sót kia chính là Lôi Hạo Long.

Nhưng hiện tại...

Đáp án này lại trở nên có chút khó bề phân biệt.

Rốt cuộc có phải Lôi Hạo Long hay không chứ?

"Haizz."

Lâm Huyền thở dài. Hiện tại đầu rất chóng mặt.

Rõ ràng bây giờ cách suy đoán ra [ ác ma] là ai, gân kề chỉ kém một bước nữa thôi, nhưng bất lực cắt ngang mạch suy nghĩ.

Hắn xoay người nhặt [ phong thư cuối cùng] trên mặt đất kia lên. Trên phong thư viết [ Người nhận thư: Lâm Huyền. ]

[ Địa chỉ: phòng đơn 802 lầu 4 khu chung cư số 3 vịnh Tân Hồ thành phố Đông Hải. ] [ Thời gian

gửi tới: Ngày 16 tháng 8 năm 2021. ]

Rốt cục.

Sắp chính thức nhận tin tức của tương lai, tiến vào quyết chiến cuối cùng rồi!

Xoet xoẹt

Lâm Huyền xé phong thư ral
Bình Luận (0)
Comment