Chương 435: Bí mật của Văn Linh Chương 435: Bí mật của Văn Linh
Chương 435: Bí mật của Văn Linh Chương 435: Bí mật của Văn LinhChương 435: Bí mật của Văn Linh Chương 435: Bí mật của Văn Linh
[ đầu tiên, sau khi ngươi thẩm vấn xong Vương Hạo như bình thường, ngươi phải nói với Lưu tuần tra: "Người này cần giam giữ thêm hai ngày nữa, cũng không cần thẩm vấn cái gì, cứ giam giữ hắn, hoặc là đưa đi học tập giáo dục cũng được. Ta cũng cần thời gian vài ngày để ra ngoài thu hoạch chứng cứ liên quan"]
[ Lưu tuần tra vô cùng tín nhiệm ngươi, sớm đã tôn sùng ngươi như thám tử lừng danh Kudo Shinichi, cho nên lời của ngươi hắn nhất định sẽ nghe. Tóm lại, nhất định phải khiến cho Vương Hạo tạm giam thêm vài ngày! Lúc nào thả hắn ra, để cho Lưu tuần tra chờ hồi âm của chúng ta. ]
[ Sau khi bước đầu tiên hoàn thành, ngươi chỉ cần chờ đợi điện thoại của Văn Linh là được rồi. ]
[ Điện thoại của Văn Linh, đại khái sẽ gọi tới lúc hơn 4 giờ sáng. Lúc ấy ngươi đang thức đêm suy nghĩ vấn đề, điện thoại của nàng khiến ngươi rất bất ngờ. ]
[ Cuộc gọi này rất quan trọng, ngươi nhất định phải lừa gạt Văn LinhI
Ngươi phải lừa gạt Văn Linh nói: "Tình huống của Vương Hạo bên kia rất không tốt, hắn và hội tiếc nuối giúp nhau liên lụy quá nhiều, làm không tốt còn phải chịu hình phạt ngồi tù!"]
[ Những lời khác không cần nói quá nhiều, giao tình cá nhân của hai người này sâu hơn nhiều so với chúng ta nghĩ. Văn Linh nhất định sẽ rất lo lắng cho Vương Hạo, nàng tuyệt đối không muốn để cho Vương Hạo ngồi tù. Lúc này, ngươi cứ thuận theo lời của Văn Linh là được rồi, không ngừng cường điệu tình thế nghiêm trọng của Vương Hạo bên kia. Sau đó... Chúng ta phải hẹn Văn Linh gặp mặt nói chuyện! ]
[ Chỉ có gặp mặt nói chuyện, chúng ta mới có thể từ trong ngôn ngữ và hành vi của nàng tìm ra được dấu vết để lại, để phán đoán nàng nói thật hay giả. Cho nên, khi Văn Linh muốn ở trong điện thoại nói một chút tin tức, ngươi cứ dùng lý do nói chuyện qua điện thoại không an toàn, hẹn nàng vào ngày mồng 4 tháng 8 đến thành phố Đông Hải gặp mặt!]
[ Chuyện còn lại... Ngươi tự nhiên biết rõ phải làm như thế nào. Tóm lại, xin bắt buộc phải đảm bảo Vương Hạo không ra tù sớm, đồng thời đảm bảo Văn Linh vào ngày 4 tháng 8 sẽ đến Đông Hải, gặp mặt nói chuyện với chúng ta! ]
[ Mong chúng ta sớm ngày tìm được ác ma, cứu sống người mang tin tức đã chết đi, cứu vớt thế giới tương lai! ]
[ Ký tên: ngươi của ngày mai ] .
Sau khi viết xong. Lâm Huyền lại kiểm tra một lượt, không có lỗi sai logic gì, cũng không tiết lộ tin tức mấu chốt gì. Thông minh như mình, nhất định có thể xử lý tốt chuyện này. "Được rồi, cứ như vậy đi. Bản thân chúng ta, cho tới bây giờ vẫn chưa từng khiến ta thất vọng, luôn có thể hoàn thành nhiệm vụ một cách hoàn mỹ" Lâm Huyền gấp giấy viết thư lại, bỏ vào bên trong hộp thư, sau đó dán tem lên. Ở chính diện của phong thư viết lên: [ Người nhận thư: Lâm Huyền] [ Địa chỉ: phòng đơn 802, lầu 4 khu chung cư số 3 Vịnh Tân Hồ, thành phố Đông Hải ] [ Thời gian gửi tới: ngày 2 tháng 8 năm 2021] Sau đó đưa tay ném vào hòm thư thời không. Bịch. Âm thanh một tiếng bụp rơi xuống, phong thư này xem như hoàn thành rồi. Đợi buổi tối lúc ngủ, phong thư này sẽ biến mất khỏi hòm thư thời không, cũng đúng giờ xuất hiện vào buổi sáng ngày 2 tháng 8, trên bàn thư phòng. Lâm Huyền nhìn xuống đồng hồ. Hiện tại đã là 10 giờ tối ngày 3 tháng 8, phải chuẩn bị để đi ngủ thôi. "Ta để ta của quá khứ, hẹn gặp mặt nói chuyện với Văn Linh vào ngày 4 tháng 8." "Nếu tất cả thuận lợi... Ta vừa thức dậy, Văn Linh có thể đã bay đến sân bay Đồng Hải rồi!" "Bí mật trên người của Văn Linh... Ta lập tức sắp mở ra rồi!" Lâm Huyền dọn dẹp xong đồ đạc, sau khi xử lý xong trang giấy, tắt đèn thư phòng, thấy sau bức màn không có vật gì... "Sắp rồi, ta sắp tìm đi ra được [ác ma] rồi!" "Y Y... Sở Thiền... Còn có ta của tương lai, phiền các ngươi đợi ta thêm một chút nữa thôi, ta sẽ không để cho các ngươi hi sinh vô ích!" Ngày hôm sau. Ngày 4 tháng 8. Tiếng chuông đồng hồ báo thức quen thuộc cũng không vang lên. Lâm Huyền thức dậy tự nhiên, không hiểu sao lại mất đi cảm giác an toàn. "Làm cái gì vậy... Loại cảm giác suy tính thiệt hơn này, ta vẫn là triệu hồi đồng hồ báo thức đến đây đi" Ngày hôm qua vì ngủ nướng đã huỷ bỏ đồng hồ báo thức. Nhưng thói quen của con người là một thứ rất kinh khủng.
Thói quen, cuộc sống ổn định ngày ngày lặp lại là nơi phát ra cảm giác an toàn chủ yếu của nhân loại.
Một khi sinh hoạt cùng những chuyện tập mãi thành thói quen sinh ra biến hóa, nhân loại sẽ trở nên sợ hãi, căng thẳng và lo lắng.
Cho nên nói...
Hôm nay, Lâm Huyền mặc dù ngủ thẳng giấc tới lúc thức dậy tự nhiên.
Nhưng có một loại cảm giác hư ảo không chân thực...
"Không bị đồng hồ báo thức đánh thức, ta luôn cảm giác giống như đang nằm mơi" Lâm Huyền cầm lấy điện thoại, đem đồng hồ báo thức 06:43 quen thuộc thiết lập lại thời gian đẹp mắt một chút, vậy mà đã là 9 giờ.
Vào mấy phút trước, một tin nhắn Wechat chưa đọc đã gửi đến.
Lâm Huyền ấn mở nhìn xem...
Nở nụ cười.
"Không sai! Xem ra ta của quá khứ... Lại một lần lần nữa hoàn thành nhiệm vụ viên mãn rồi!"
Tin nhắn Wechat kia là Văn Linh gửi tới.
Văn Linh: Lâm Huyền, ta đang ngồi trên máy bay, dự tính hai giờ nữa sẽ đến sân bay Đông Hải, chúng ta gặp mặt ở nơi nào đây?
Lâm Huyền xoa xoa con mắt.
Trực tiếp trả lời:
Lâm Huyền: ta đến sân bay đón ngươi, xuống máy bay thì liên lạc với ta.
CHÍU U UI Theo với tin tức này gửi đi, Lâm Huyền cũng để điện thoại di động xuống, mang dép lê vào, đi vào phòng tắm rửa mặt.
'Rầm Ào Àơ.
Vòi nước mở ra.
Lâm Huyền vừa rửa mặt, vừa thử nhớ lại chuyện đã xảy ra ngày hôm qua...