Chương 473: Chống cự
Chương 473: Chống cự Chương 473: Chống cự
Chương 473: Chống cự [Phẫnnộ] cùng [ngạo mạn] vốn là không có hy vọng gì... Bọn hắn cũng cảm thấy mạch suy nghĩ chọn lựa thành viên này thật sự là quá hoang đường, quá tùy tiện, quá không có ý nghĩa gì rồi. Bởi vậy... Ngay cả bản thân [ ngạo mạn] cũng không rõ ràng lắm, tại sao thành viên của [ hội tiếc nuối hội giúp nhau] lại là những người này. Bởi vì đây không phải là hắn lựa chọn. Đây hoàn toàn là 42 chọn ra, là thân chọn ra! Ngay từ đầu, bọn hắn cũng chỉ là ôm tâm thái tùy tiện chơi, tìm thú vui như vậy thôi. Nhưng mà... Theo với từng thành viên một gia nhập... Bọn hắn chấn kinh rồi! Chuyện hoang đường đã xuất hiện! Chuyện độc nhất vô nhị đã xuất hiện! [ từng thành viên 'ngẫu nhiên bị chọn trúng, vậy mà tất cả đều là người Trung Quốc! Kết quả này quá khiến cho người ra chấn kinh rồi... Bởi vì vô số bằng chứng cho thấy. Cái người viết thư cho Einstein kia, tên làLinxiarr, cũng là một người Trung Quốc! Chẳng lẽ... Tất cả những điều này đều là trùng hợp ư? Thật sự có thể trùng hợp như vậy ư?'Không... Tuyệt đối không thểi" Trong khoảnh khắc này... [ ngạo mạn] mới tin tưởng câu nói mà Einstein đã nói ra trong lúc điện giật và mê huyền kia. "Trên đời này, căn bản không có ngẫu nhiên..." "Ngẫu nhiên, chẳng qua là tất nhiên của tất nhiên!" Sau khi ý thức được chuyện này thì nhân sinh của Ngạo Mạn cùng Phẫn Nộ lập tức thay đổi, bọn hắn xác định ba mục tiêu của Hội Hỗ Trợ Tiếc Nuối. Đầu tiên là tìm cách để lịch sử về lại trạng thái vốn có. Mục tiêu này là do Phẫn Nộ nói ra, hắn nghĩ rằng người nằm giữ lực thay đổi thời không kia chắc chăn vô cùng cường đại, đồng thời y vẫn còn đang ở chỗ tối, bọn hắn không có bất kỳ ưu thế nào. Thế nên bọn hăn phải tìm cách để năm lại quyền chủ động, nhất định phải khiến cho lịch sử trở lại như ban đầu.
Làm như vậy có hai chỗ tốt.
Đầu tiên là có thể bức được người cải biến lịch sử kia ra.
Hai là khi lịch sử trở về như ban đầu thì Tương Lai Mô Bản mà Einstein cung cấp sẽ trở nên chính xác, bọn hắn có được ưu thế về mặt tin tức.
Tiếp theo là mục tiêu thứ hai.
Mục tiêu thứ hai là tận dụng sức mạnh của tất cả thành viên của Hội Hỗ Trợ Tiếc Nuối để tìm biện pháp bắt tên gây ra nhiễu loạn lịch sử kia.
Mặc dù không biết 42 có ý nghĩa gì nhưng trong lời nói đứt quãng của Einstein ta có thể thấy nhiều thứ liên quan tới 42.
Thành viên của Thất Tông Tội trong Hội Hỗ Trợ Tiếc Nuối đều được tuyển từ trong 42, thậm chí tất cả còn đều là người Trung Quốc.
Điều này cho thấy chắc chắn nó không phải là một chuyện ngấu nhiên.
"Ha ha, nếu như những thành viên này là được Thần chọn ra thì chắc chắn bọn hắn phải có một ý nghĩa đặc thù nào đó."
"Hiện tại ta cũng không biết rõ nên để bọn hắn làm gì... Vậy trước tiên điều động bọn hắn giúp lịch sử quy vị vậy!"
"Ta tin rằng chỉ cần làm theo lựa chọn của Thần thì tên người nhiễu loạn lịch sử kia chắc chắn sẽ bị chúng ta tìm ra! Hoặc có thể nói chắc chắn hắn sẽ xuất hiện.
Về phần mục tiêu thứ ba, cũng là mục tiêu cuối cùng nhất.
(3, Giết chết người nhiễu loạn lịch sử kia, đoạt lấy năng lực của hắn, trở thành một vị Thần chân chính có thể khống chế thời không!)
Mục tiêu này là mục tiêu cuối cùng và cũng là mục tiêu quan trọng nhất. Tiền đề lớn nhất là phải tìm cho ra người kia mới được.
Lúc đó thì tất cả mọi chuyện mới có ý nghĩa.
Chỉ là...
Giữa một tỷ bốn dân của Trung Hoa thì muốn tìm ra một người thật sự không khác nào mò kim đáy bể.
Thậm chí còn có một khả năng nữa.
Đó chính là người kia không sống ở thời đại này, hắn sinh sống ở một tương lai xa xôi hơn, hiện tại hắn còn chưa xuất sinh ra đời. Thế nên Thời Gian Tọa Độ của người kia là thứ quan trọng nhất hiện tại, nhưng tình báo này thì chỉ có bản thân Einstein mới biết.
“Oalll Oalll OaaaallII"
Hài nhi phát ra tiếng kêu góc to lớn.
Nhưng Phẫn Nộ rất bình tĩnh, trong lòng hắn không có bất kỳ chập chờn nào.
Tiếng la như thế này hắn đã nghe mấy thập niên rồi, đã miễn dịch từ lâu.
Thời gian dần dần trôi qua.
Tác dụng của chất gây ảo giác cũng dần dân mãnh liệt hơn.
Đứa bé lúc này đã hoàn toàn mất đi thần trí, thậm chí y muốn khóc cũng không thể khóc được, chỉ có thể run rẩy một cách rất bản năng.
Phẫn Nộ đi đến cạnh giường của đứa nhỏ rồi nhỏ giọng nói "Einstein... Nói cho ta biết, tin tức được gửi tới từ đâu."
“Trung... Trung... Oa oa oa..."
Không ngờ đứa bé kia lại nói ra được một từ tiếng Hán, không thể không nói đây chắc chắn là đứa bé thông minh nhất thế giới.
Phẫn Nộ không cảm thấy kinh ngạc trước chuyện này.
Vì để hiểu được lời Einstein nói hắn cùng với Ngạo Mạn đã chuyên môn đi học tiếng Trung, thế nên hiện tại cả hai đã khá thạo thứ ngôn ngữ này rồi.
"Đúng... Đúng rồi Einstein... Tiếp tục đi... Thư kia được gửi tới từ niên đại nào?"
"Thư? Thư... Đông Hải!"
"Đúng rồi, Đúng rồi! Trời ạ, Đông Hải, Đông Hải của Trung Quốc, cụ thể nào chỗ nào?"
Phân Nộ hưng phấn tới mức suýt nữa nhảy dựng lên! Đông Hải! Đây chính là đột phá lớn nhất trong những năm gần đây của hắn.
Trước đây hắn đã ép hỏi nhiều lần rồi, nhưng không hề thu được bất kỳ tin tức có giá trị nào chứ đừng nói là một vị trí như Đông Hải.
Lá thư này được gửi tới từ thành phố Đông Hải của Trung Quốc.
"Einstein... Nhanh lên! Lá thư này được gửi tới từ chỗ nào của Đông Hải!"
"8... 802... 802“
II Lại một tin tức quan trọng nữa!
Phẫn Nộ ý thức được có vẻ dưới trạng thái con nít thì ý thức đề kháng sẽ yếu hơn! Có thể dễ dàng moi ra tình báo hữu dụng hơn!
Đương nhiên cũng có thể là do hắn tăng lớn lượng thuốc gây ảo giác lên.
802.
Số này hẳn là ứng với số phòng hay địa chỉ gì đấy nhỉ?
Chỉ cần biết rõ địa chỉ cụ thể thì việc tìm được là không khó.
"Quá tuyệt với Einstein! Tiếp tục đi... Nói cho ta biết... 802 ở chỗ nào! 802 của cư xá nào? Là nhà trọ đúng không?"
"Là... Là... II"
Đứa bé bỗng mở to mắt sau đó cắn vào môi của mình.
Y không có răng, chỉ có nướu nhưng nhiêu đó cũng đủ đau đớn để y lấy lại một chút tỉnh táo.