Chương 475: Chuyện xưa của Einstein: Người không nên tồn tại
Chương 475: Chuyện xưa của Einstein: Người không nên tồn tạiChương 475: Chuyện xưa của Einstein: Người không nên tồn tại
Chương 475: Chuyện xưa của Einstein: Người không nên tồn tại
"Lâm Huyền?”
Einstein nhìn tên người gửi ở trên phong thư kia rồi lộ ra vẻ nghi hoặc.
"Lâm Huyền... Nghe giống tên của một người Trung Quốc."
Nhưng sau khi suy nghĩ đi suy nghĩ lại thì ông ta không tìm được bất kỳ nhà khoa học Trung Quốc nào ông ta biết có tên Lâm Huyền cả, ít nhất là tất cả những nhà khoa học Trung Quốc hay có gốc Trung hắn từng gặp đều không có người nào tên Lâm Huyền.
Tuy nhiên đây không phải trọng điểm.
Trọng điểm ở đây là thời gian gửi thư: (Ngày gửi: ngày 10 tháng 6 năm 2021)
Năm 2021.
Đây là tương lai mà?
Einstein nhìn lại cuốn lịch trên tay mình, quả nhiên ông ta vẫn tỉnh táo, hiện tại vẫn là năm 1949.
"Chắc chắn là một trò đùa quái đản nào đó rồi... Muốn chọc cho ta vui hơn lên một chút à?"
Einstein cười cười một cách miễn cưỡng.
"Nhưng mà..."
"Để ta xem nội dung của trò đùa này là gì."
Einstein nghiên cứu Vật Lý Học cả đời nên chắc chắn ông ta sẽ muốn nghiên cứu về việc Thời Không Xuyên Việt.
Mặc dù dựa trên Thuyết Tương Đối thì việc xuyên về quá khứ là một chuyện bất khả thi... Nhưng đó dù sao cũng chỉ là kiến giải vụng về của bản thân, dù đi tới một bước này
Sau đó Einstein vẫn bóc lá thư ra một cách đầy hứng thú. Coi đây là một trò đùa quái đản cũng được.
Ông ta hứng thú nếu thật sự có một phong thư đến từ tương lai thì nó sẽ nói gì với bản thân?
Einstein mở lá thư ra với một tâm thái tò mò.
Dòng đầu tiên là (Kính gửi Einstein các hạ)
(Chào ngài)
(Cảm ơn ngài vì những cống hiến của ngài đối với nhân loại, ta tên là Lâm Huyền, đến từ ngày 10 tháng 6 năm 2021. Trung Quốc. ) (Tại năm ngài sinh sống thì câu đố thế kỷ Poincare conjecture vẫn chưa được chứng minh, nhưng ở năm 2006 thì nó đã được một Nhà Toán Học tên là Perelman giải được, quy trình suy luận như sau. )
Khi nhìn thấy nội dung trong lá thư thì Einstein trở nên hứng thú vô cùng!
"Đây là một người rất thông minh, hắn dùng cách đơn giản nhất, hữu hiệu nhất để thuyết phục ta tin hắn là người đến từ tương lai."
Poincare conjecture, câu đố này được Nhà Toán Học Henri Poincare đưa ra vào năm 1904.
Đến nay đã qua hơn bốn mươi năm nhưng vẫn chưa có ai chứng minh được nó, ngay cả bản thân của Henri Poincare cũng không thể.
Từ xưa tới nay Toán Lý là một.
Căn bản Toán Học của Einstein cũng cực kỳ vững chắc, dù sao toán học cũng là căn cơ của vật lý.
Đối với Poincare conjecture thì Einstein cũng đã từng cố giải qua.
Tuy nhiên dù cố gắng hơn hai năm nhưng hắn vẫn không thể chứng minh được, cuối cùng vẫn phải từ bỏ trong tiếc nuối.
"Thú vị, để ta xem thử nội dung trong này liệu có đúng hay không!" Nhất thời Einstein quên đi ưu thương trong lòng mình.
Hắn mở đèn, lấy giấy bút rồi bắt đầu dựa theo nội dung trong thư để chứng minh.
Nếu như cho ngươi một đề bài rồi bắt ngươi đi tính thì rất khó.
Nhưng nếu cho ngươi đáp án để bắt ngươi suy luận lại xem đáp án đó có chính xác hay không thì dễ dàng hơn nhiều!
Phương pháp này là phương pháp đơn giản nhất!
Vị người đến từ tương lai này có trình độ toán học không phải quá cao, thậm chí có thể nói...
Người này hoàn toàn không hiểu gì về toán học!
Những nội dung chứng minh mà hắn sao chép giống như là... Trích đại ra vậy.
Thiếu cái này thiếu cái kia, không liên kết gì với nhau, hoàn toàn không giống một Nhà Toán Học gì cả.
Nhưng nó cũng làm tăng lên độ xác thực của lá thư này.
"Có lẽ nhân vật đến từ tương lai này chỉ chọn những cái hắn cho là công thức trọng yếu để sao chép mà thôi."
"Khi nấy hắn đã từng nói qua, nếu đúng như những gì hắn nói thì giả thuyết này được chứng minh ở năm 2006. mà phong thư này lại đến từ năm 2021."
"Thôi kệ, đây không còn là trọng điểm nữa, ta biết rõ ở thời kỳ này thì không có ai đủ khả năng chứng minh được giả thuyết Poincare conjecture cả, nếu như nội dung trong này là thật sự là lá thư này đúng là đến từ tương lai."
Einstein trở nên hưng phấn.
Mặc dù việc Lâm Huyền chép không đầy đủ khiến cho Einstein hơi khó trong việc chứng minh nhưng cuối cùng ông ta vẫn hoàn thiện được toàn bộ công thức.
Bốn tiếng trôi qua.
Mặt trời đã lên giữa trời.
Dưới khu phố đã bắt đầu xuất hiện xe ngựa rộn ràng.
Quá trình suy luận của Einstein cũng bắt đầu đến tới bước cuối cùng.
Einstein vỗ bàn một cách thật mạnh rồi đứng phắt dậy.
"Trời ạ OMGI Thật, đây là thật sự!"
Ông ta không thể tin được!
Một nan đề khiến cho toàn bộ thế giới khốn nhiễu trong bốn mươi năm lại được ta chứng minh trong bốn tiếng!
"Trình độ này thật sự là quá cao... Lại còn có thể sử dụng giải pháp lợi hại như thế! Chắc chăn người này không có mặt ở thời đại này! Thời đại này không có Nhà Toán Học nào thiên tài như vậy."
Einstein rất xác định.
Bởi vì với thân phận của ông ta thì ông ta biết tất cả Nhà Toán Học nổi danh trên thế giới, thậm chí có thể nói là ông ta đã gặp mặt những người này thường xuyên trong các hội nghị.
"Nhưng cũng lâu rồi chưa có hội nghị nào tập hợp tất cả một cách đông đủ..."
Từ khi bệnh trâm cảm của bản thân trở nên nghiêm trọng thi Einstein không tham gia vào bất kỳ hội nghị nào nữa, ông ta chỉ muốn sinh hoạt trong phòng mà thôi.
Thứ duy nhất có thể làm bạn với ông ta chỉ có một cây Violin cùng với ác mộng vô tận.
"Nếu thế thì có thể chứng minh được phong thư này đến từ tương lai rồi, rốt cuộc Lâm Huyền tiên sinh đến từ tương lai này muốn nói gì với bản thân đây?"
Hiện tại Einstein đã hoàn toàn tin phong thư này đến từ tương lai, vì thế nên ông ta tò mò nội dung ở phía sau.
(Einstein các hạ không cần sám hối về tội ác của bản thân nữa, phương trình mà ngài đưa ra là một phát minh vĩ đại, hai quả bom hạt nhân được thả chính là hai quả bom hạt nhân cuối cùng được sử dụng trong chiến tranh, những giả tưởng về chiến tranh thế giới thứ ba hoặc chiến tranh hạt nhân hoàn toàn không tồn tại trong tương lai. ) (Thậm chí ở tương lai do sức mạnh phá hoại của bom hạt nhân quá lớn nên những quốc gia mạnh mẽ đều kiềm chế lẫn nhau, nhân loại đón nhận một niên đại hòa bình trước tới nay chưa từng có, tới năm chín mươi của thế kỷ hai mươi tất cả quốc gia đều ký hiệp định cấm thử nghiệm vũ khí hạt nhân cùng lập ra công ước quốc tế, tất cả đều phát triển theo chiều hướng tốt..."