Chương 486: Quá khứ của Einstein: Lại trầm cảm! Ngày tử vong!
Chương 486: Quá khứ của Einstein: Lại trầm cảm! Ngày tử vong!Chương 486: Quá khứ của Einstein: Lại trầm cảm! Ngày tử vong!
Chương 486: Quá khứ của Einstein: Lại trầm cảm! Ngày tử vong!
Einstein tổng cộng có hai con trai.
Edward Einstein, và Hans Einstein.
Con trai cả, Edward Einstein đi theo ông đến nước Mỹ phát triển.
Con trai út, Hans-Einstein, vì vấn đề sức khỏe, vẫn đang ở Đức.
Việc "gửi thư đến tương lai" này, phải tuyệt đối bảo mật.
Einstein không còn tin vào người Mỹ nữa.
Vì vậy...
Ông quyết định quay trở lại Đức một chuyến, giao trọng trách này cho người con trai út, Hans-Einstein.
Sau khi sắp xếp xong hành lý, đốt hết tất cả các tài liệu nghiên cứu, Einstein nhanh chóng lên đường.
Ông ấy không có gì trong tay đi đến nước Đức.
Những kiến thức và công thức quan trọng... đêu đã ở trong đầu ông ấy!
"Cha, đã lâu không gặp... Oh trời ạ!"
Einstein vừa ra khỏi xe, đã thấy cậu con trai út đến đón mình.
Con trai út Hans trên mặt tràn đầy kinh ngạc: "Cha! Nhiều năm không gặp như vậy! Làm sao cha lại trở nên trẻ như vậy?"
Einstein sờ khuông mặt của mình: "Có sao? Hình như chúng ta quả thực đã nhiều năm không gặp, ngươi đã quên cha ngươi bộ dạng trông như thế nào rồi."
Hans lắc đầu: "Không, không, không... Cha, con không nói đùa! Cha thực sự đã trở nên trẻ hơn!"
"Những người bên cạnh cha nhìn thấy cha mỗi ngày, có lẽ không nhìn ra được. Nhưng con với cha nhiều năm như vậy không gặp... liếc qua là đã nhìn ral"
"Cha đã uống thuốc cải lão hoàn đồng gì sao? Việc này quá thần kỳ rồi!" Nói xong.
Hans bắt đầu nhìn trước nhìn sau để quan sát cha mình.
"Được rồi nhóc con, đừng có làm phiền-"
Gặp lại sau một thời gian dài, Einstein cười phá lên, chỉ nghĩ rằng con trai đang đùa giỡn với mình.
"Dừng lại cha! Đừng nhúc nhích!"
Tiếng kêu kinh ngạc của Hans khiến Einstein giật mình. Ông đứng yên tại chỗ. ¬¬
Không di chuyển.
Ông cảm giác được...
Hans đưa tay vào trong mái tóc của mình, giật lấy một sợi tóc/Aiz yol"
Hans nhổ lấy một sợi tóc!
"Thăng con bất hiếu! Không thấy ta "tóc trắng đầy đầu" rồi sao? Mày muốn cha biến thành người hói đầu à?"
Hans vẻ mặt hoảng hốt...
Hắn bước đến trước mặt Einstein, run rẩy mở lòng bàn tay ra. Trong lòng bàn tay...
Có một sợi tóc đen bóng đang nằm trên đói. /.
Nhìn vào sợi tóc đen không nên xuất hiện trên đầu mình. Hai người nhìn nhau.
"Ảo thuật?"
Hans, đây là ảo thuật con mới học được hả?
"Không không không cha! Con thực sự bị nhổ ra từ đầu của cha! Thật thần kỳ rồi, cha đang cải lão hoàn đồng sao? Tại sao lại có sợi tóc đen vậy?"
Mái tóc của Einstein đã bạc trắng toàn bộ cách đây 10 năm rồi.
Nhưng chân tóc vẫn rất khỏe.
Màu trắng quý phái, rất hiếm khi rụng.
Trong mái tóc trắng, bỗng nhiên xuất hiện một sợi tóc màu đen, khỏi nói nó rất dễ thấy!
Do đó, Hans vừa nhìn đã nhận ra.
Einstein vê sợi tóc đen này, nhìn nghi hoặc hồi lâu...
Ông đột nhiên cảm thấy...
Từ sau khi mình tính hằng số vũ trụ 42.
Những chuyện kỳ lạ xung quanh càng ngày càng nhiều.
Tóc ta đã bạc trắng cách đây 10 năm rồi.
Tại sao bây giờ có một sợi tóc đen mọc ra?
"Có thể... Là thời gian gần đây ta đã bồi bổ có chút mạnh tay rồi, hiệu quả của thuốc trung y quả nhiên mạnh thật!"
Cuối cùng... Hai cha con đã đẩy hết công lao vào thuốc bắc.
Hans cũng rất hứng thú với rượu rắn của cha mình, và nói rằng hắn cũng sẽ làm một hũ để bồi bổ.
Sau đó.
Hai người đã về tới nhà của Hans.
Hans sống một cuộc sống hết sức bình thường, không nghèo không giàu, nhưng lại rất tự do tự tại.
Hiện tại hai đứa con của hắn đã khôn lớn.
Các con cũng không đi đâu xa, ở bên hắn lo việc đồng áng.
Einstein gật gật đầu...
Sống bình thường thật tốt.
Càng bình thường càng tốt.
Sau khi thu xếp xong mọi việc, ông ấy bắt đầu tiến hành kế hoạch của mình.
Đầu tiên, ông tìm một thợ thủ công nổi tiếng, chỉ một số tiền lớn chế tạo một chiếc két sắt theo ý mình.
Chiếc két sắt này, không gian lưu trữ bên trong rất nhỏ.
Toàn bộ xung quanh được bao bởi axit sunfuric nồng độ cao, một khi dùng bạo lực để tháo rời cơ quan, một lượng lớn axit sunfuric đậm đặc có thể trực tiếp phá hủy bức thư bằng giấy bên trong.
Đồng thời.
Két sắt này chỉ có thể thử 999 lần.
Vượt quá số lần này, chương trình tự hủy sẽ tự động được thực hiện.
Tất cả những thiết kế tinh vi này đều là thông qua cơ giới hoàn thành, không hề liên quan đến điện, có thể đảm bảo hoạt động ổn định hơn một trăm năm.
Chiếc két sắt đặt chế này tiêu tốn của Einstein không ít tiền. Nhưng đối với ông ấy mà nói đó là chuyện nhỏ.
Sau khi chứng trâm cảm được Lâm Huyền chữa khỏi, ông ấy bắt đầu kinh doanh các bằng sáng chế của mình, hiện giờ đã là một tỉ phú.
Hơn nữa những bằng sáng chế đó, vẫn đang không ngừng kiếm tiền cho ông ấy.
Từ sau khi có dự định gửi một lá thư đến tương lai, Einstein đã luôn điều hành quỹ tài trợ của mình, tại thời điểm này, sự hữu ích của nó cuối cùng đã tới.
"Hans... Đây là nhiệm vụ duy nhất ta giao cho con. Bức thư này, vào năm 2006 hãy mở ra, để đời sau khi đó của con đi thực hiện nhiệm vụ trên." "Đương nhiên, các con cần chuẩn bị trước, bắt đầu từ bây giờ cả nhà phải cùng nhau học tiếng Trung, nhất định phải thông thạo thứ ngôn ngữ này."
"Ta sẽ không để cho các con làm việc không công, trong thời gian con giữ bí mật cho ta, gia đình của con và đời sau, mỗi tháng có thể nhận được 50. 000 bảng sinh hoạt phí từ quỹ của ta, cho đến năm 2006. sau khi thư này được mở ra."
Hải
Hans trực tiếp đứng dậy!
"Thật hả cha!? Con có thể nhận được 50. 000 bảng mỗi tháng sao!?"
Phải biết rằng!
Thu nhập cả năm của gia đình Hans, cũng chỉ là 50. 000 bảng mà thôi! Mỗi tháng có thể nhận được 50. 000 bảng.
Cuộc sống xa hoa như vậy, có nằm mơ Hans cũng không dám làm mơ tới!
Einstein gật đầu khẳng định: "Nhưng điều con phải làm... chính là phải bảo mật tuyệt đối chuyện này, không được nói cho người thứ hai biết. Và bức thư này, nhất định phải đến năm 2006 mới được mở ra, mà người mở ra, nhất định phải là đời sau của con. Nếu không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn... thì chắc phải là cháu của con."
"Nếu không làm được như vậy... Ta đã thỏa thuận rõ với quỹ tài trợ bên đó rồi, nếu như bất kỳ bước nào xảy ra sai sót, những sinh hoạt phí này sẽ bị hủy bỏ."
Hans cực kỳ kích động!
Trực tiếp thê với Chúa: "Yên tâm đi cha! Con nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ!"