Chương 522: Phong vân đột biến! Lôi Hạo Long sống lại! Chiếc Ferrari 488 quen thuộc!
Chương 522: Phong vân đột biến! Lôi Hạo Long sống lại! Chiếc Ferrari 488 quen thuộc!Chương 522: Phong vân đột biến! Lôi Hạo Long sống lại! Chiếc Ferrari 488 quen thuộc!
Chương 522: Phong vân đột biến! Lôi Hạo Long sống lại! Chiếc Ferrari 488 quen thuộc!
"Aiz... không thể hiểu được ý nghĩa thực sự của 42, quả thực thật phiền phức", Lâm Huyền gãi gãi đầu.
Nhưng một con số bình thường, căn bản không thể nói lên bất cứ điều gì.
Hơn nữa...
42 còn không nhất định chính xác.
Việc này càng thêm gánh nặng vào suy luận của Lâm Huyền.
"Nhưng... vẫn là muốn cảm ơn mọi người, có gợi ý còn tốt hơn không có gợi ý, chỗ nào được gợi ý nhiều, thì chỗ đó nhất định là có vấn đềI"
"Phẫn Nộ', người này, mình nhất định phải xử lý triệt để. Vậy thì... Phải xem câu hỏi thứ ba rồi.
"Rõ ràng Einstein không được hỏa táng trong nhà hỏa táng, tại sao vẫn có tro cốt của ông ở dưới lòng đất nhà hỏa táng?"
Đây là điều khó thể tưởng tượng nhất! Trước sau mâu thuẫn!
Lâm Huyền cau mày suy nghĩ: "Theo lý mà nói, nếu có tro cốt của Einstein xuất hiện, thì có nghĩa là ông ấy nhất định đã được hỏa táng!"
"Chỉ có áp suất nhiệt độ cao trong lò thiêu, mới có thể biến xương cốt đốt thành tro bụi. Nhưng... Điều này mâu thuẫn với lời nói của ông .John."
"Ông .John khẳng định rằng, Einstein không được hỏa táng ở đây. Hơn nữa cũng không có cử hành nghỉ lễ tiễn biệt của công chúng và gia quyến, điều này quả thực trái với lẽ thường."
"Chẳng lẽ... thật sự là ông .John nhớ nhầm””"...
Lâm Huyền suy nghĩ một lúc lâu.
Nhưng cuối cùng vẫn không thể nghĩ ra một lời giải thích hợp lý. Bởi vì...
Sự việc này ... nói như thế nào cũng không thông được!
Nếu như Einstein thực sự được hỏa táng tại nhà hỏa táng, cho dù không có hồ sơ giấy tờ, thì quần chúng, báo chí và các phương tiện truyên thông nhất định sẽ có các báo cáo liên quan.
Suy cho cùng, Einstein thực sự là một vĩ nhân của thế kỷ! Sự quan tâm này chắc chắn phải có!
Vậy thì, nếu như không có bất cứ chứng cứ nào như trên, vậy thì có nghĩa là Einstein thực sự không được hỏa táng tại nhà hỏa táng. Như vậy lại quay lại từ đầu rồi.
Như một vòng luẩn quẩn
Nếu không được hỏa táng ở đây, vậy tại sao lại có tro cốt trong lòng đất?
"Aal Đau đầu!"
Bởi vì bất ngờ dùng lực.
Nên đầu bút chì trong tay Lâm Huyền đã bị gãy.
"Bực bội..."
Lâm Huyền điều chỉnh trạng thái, ném cây bút chì trong tay đi, chuẩn bị lấy một cây bút chì mới.
Tuy nhiên
Chính vào lúc Lâm Huyền lấy ra hộp bút chì mới từ trong ngăn kéo, dị biến đã phát sinhI... âm... âm...
Mọi thứ trong thư phòng đột nhiên bắt đầu rung chuyển!
"Động... động đất!?"
Điều đầu tiên Lâm Huyền nghĩ đến là động đất! Âm ầm, ào ào, ầm ầmI
Vì không được giữ chắc, nên cả hộp bút chì trong tay rơi xuống đất, lăn ra khắp nơi!
Lâm Huyền vội vàng đứng dậy.
Chuẩn bị chạy xuống lầu dưới thoát thân.
Nhưng khoảnh khắc cúi đầu tìm đôi dép ... hắn sững sờI"Đây. .. Đây là. . "
SUPERB — WRITER — 4200HB, SUPERB — WRITER — 4200HB, SUPERB—WRITER — 4200HB, SUPERB — WRITER — 4200HB, SUPERB — WRITER — 4200HB, SUPERB — WRITER — 4200HB
Bút chì rơi xuống đất, lăn khắp nơi.
Lúc này, tất cả các mặt in chữ hướng lên trên!
Lâm Huyền cúi đầu nhìn xuống.
Mặt đất toàn là 42!
Mặc dù căn phòng đang rung chuyển, Lâm Huyền vẫn mở to mắt đứng nguyên tại chỗ.
Sự trùng hợp này?
Đây rõ ràng không phải là ngẫu nhiên!
Trên đời làm sao có chuyện trùng hợp đến như vậy! Trong một hộp bút chì có mười cây bút chì.
Vừa rồi chúng rơi lộn xộn xuống đất, lăn đi lung tung.
Nhưng khi chúng dừng lại. Tất cả lại đều hướng mặt in có số 42 lên trên!
Trực tiếp làm cho da đầu ngứa râm ranI
Gần như là một phản xạ có điều kiện, Lâm Huyền quay đầu nhìn sang chiếc đồng hồ điện tử trên bàn, 00:42.
"ĐMI"
Dưới tình hình cấp bách, Lâm Huyền không kìm được chửi ra khỏi miệng!
Thật là, mãi vẫn không chịu dừng lại!
Hơn nữa nó càng ngày càng trở nên tồi tệ!
Nhưng lúc này, đang trong cơn động đất, không có thời gian để nghĩ nhiều như vậy, chạy thoát thân là cấp bách!
Lâm Huyền xỏ dép lê xong, không cầm bất cứ thứ gì, trực tiếp lao ra khỏi cửa. Mở cửa phòng ra.
Toàn bộ hành lang đã đầy những tiếng ồn! Tất cả những người hàng xóm đều đang chạy để thoát thân!
"Chạy nhanh! Nhanh chóng xuống lầu! Có động đất! Có động đất!"
"Cả tòa nhà đang rung chuyển! Mọi người nhanh chóng đi đến nơi trống trải!"
"Đừng đi thang máy! Tất cả đi thang bội"
"Wa wa wa wa wal Wa wa wal Mẹ, con sợi!"
"Aaaaa a a! Chúng ta đều sắp chết rồi!"
Các loại tiếng la hét, kêu gọi, gần như xuyên thủng màng nhĩ của Lâm Huyền; tòa nhà vẫn tiếp tục rung chuyển.
Lâm Huyền lập tức đóng cửa phòng, chạy như bay đến cầu thang! Trong một trận động đất hay hỏa hoạn, tuyệt đối không được đi thang máy.
Nếu như có bất kỳ sự cố nào trong thang máy, thì cái mạng này coi như đã bỏ.
Vì vậy, đi thang bộ chính là cách an toàn nhất!
Giữa những tiếng ồn ào, Lâm Huyền nhảy bước dài trên cầu thang! Đúng là... Tại thời điểm cần thoát thân này, bắt buộc phải nhảy rồi! 8 tầng.
16 đoạn cầu thang dài.
Chưa dùng hết một phút, Lâm Huyền đã đi xuống lầu dưới!
"Thoát được rồi!!"
Sau khi Lâm Huyền lao ra khỏi lối vào hành lang của tòa nhà, liền chạy về phía cổng của tiểu khu. Trong tiểu khu sớm đã hỗn loạn.
Các nhân viên bảo vệ tận tụy đang hướng dẫn đám đông, cầm theo chiếc loa và hét lớn: "Chạy ra khỏi tiểu khu! Đi đến khu vực trống trải! Đi đến công viên bên kia đường! Tránh xa các tòa nhà cao tầng!"
"Chạy ra khỏi tiểu khu! Đi đến khu vực trống trải! Đi đến công viên bên kia đường! Tránh xa các tòa nhà cao tầng!"
Lâm Huyền thở hổn hển chạy ra khỏi tiểu khu.
Trái tim đang treo lơ lửng cũng đã được buông xuống.
"Phù... phù."
"Đông Hải nơi này, đã mấy trăm năm chưa từng có động đất, tại sao đột nhiên lại như vậy?"
Trong công viên, mọi người đứng ở khắp nơi, tất cả đều rất căng thẳng.
Rất nhiều người vừa mới bị đánh thức từ trong giấc ngủ, quần áo luộm thuộm, la hét gọi nhau.
Sau khi bình tĩnh lại.
Lâm Huyền mới phát hiện ra, sự rung chuyển của mặt đất đã dừng lại.
Xem ra...
Đó chỉ là một trận động đất nhỏ.
Chỉ rung lắc vài cái.
Nhưng không ai dám quay trở lại tòa nhà.
Ai biết được sau đó sẽ có những cơn dư chấn mạnh hơn?
Lâm Huyền đi đến bên đường, nhìn những tòa nhà và mặt đường ở phía xa.
Vẫn may.
Không có bất cứ sự sụp đổ hay vết nứt nào.
Người dân thành phố Đông Hải có lẽ đều là lần đầu tiên tiếp xúc với động đất, nên chắc chắn sẽ lo lắng quá mức.
Vì vậy, mới rung chuyển vài cái, đã dọa sợ tất cả mọi người. Nhưng vào thời khắc này, lo lắng một chút là điều chính xác. Ai dám lấy mạng ra đùa?