Chương 549: Ác Quỷ thức tỉnh! Nhẹ nhàng giết chết Phẫn Nội!
Chương 549: Ác Quỷ thức tỉnh! Nhẹ nhàng giết chết Phẫn Nội!Chương 549: Ác Quỷ thức tỉnh! Nhẹ nhàng giết chết Phẫn Nội!
Chương 549: Ác Quỷ thức tỉnh! Nhẹ nhàng giết chết Phẫn Nội!
00:42
Khoảnh khắc nhìn lên màn hình điện thoại. Lâm Huyền sững sờ tại chỗ.
Tay chân lạnh toát... không hay rồi!
Trong đoạn độc thoại của "Phẫn Nộ' vừa rồi-, lượng thông tin cực kỳ lớn!
Khi Lâm Huyền phân tích ra được ai là "Ác Quỷ" từ trong những lời đó, thì đã quá muộn rồi.
Ai có thể ngờ răng có hai đứa trẻ sơ sinh đầu to được giấu trong cái bệnh viện nát này? Ai có thể ngờ rằng Einstein, bằng cách nào đó đã phát triển ngược thời gian? Ai có thể ngờ rằng...
Đứa trẻ sơ sinh có kích thước bằng quả bóng chuyền, tay và chân yếu ớt nhỏ như chiếc đũa, vậy mà lại là "Ác Quỷ" hủy diệt thế giới?
Tất cả đều quá hư ảo.
Khi Lâm Huyền suy ra được kết quả, thời gian đã qua 00:42 ngày 17 tháng 8.
Đây là một sai sót lớn của bản thân! Lâm Huyền tức đến nghiến răng nghiến lợi!
Lúc trước, rõ ràng hắn có cơ hội dùng một con dao giết chết đứa trẻ này.
Thậm chí còn không cần dùng tới dao.
Chỉ cần dùng lực bóp mạnh, là có thể bóp chết đứa trẻ yếu ớt này.
Nhưng...
Aiz... việc này cũng không thể trách bản thân mình được.
Khoảng khắc nhìn thấy đứa trẻ, ai có thể nghĩ đến việc đó là "Ác Quỷ" phá hủy thế giới? Điều này quá vô lý rồi!
"Phù."
Lâm Huyền thả lỏng cơ thể.
Bình tĩnh lại.
Sự việc đã đến nước này, liệu việc được như Gia Cát Lượng thì còn nói gì nữa. Thà rằng tìm một cơ hội khác.
Xem có thể giết chết được "Ác Quỷ" không!
"Đã có nhiều Lâm Huyền trong tương lai, đến "Ác Quỷ" là ai, còn tìm không ra, ta của hiện tại, đã đi được đến phía trước của đội hình, tất nhiên nếu không giết chết được "Ác Quỷ" cũng là chuyện bình thường!" - ¬
Lâm Huyền bình tĩnh lại. Cất điện thoại đi. Bắt đầu sắp xếp lại suy nghĩ.
Dựa theo suy luận trước đây ...
Sau khi "Ác Quỷ" được sinh ra, đã có thể nắm trong tay "Vũ khí luật nhân quả", không một ai có thể giết chết nó.
Vì vậy, nếu muốn ngăn chặn "Ác Quỷ", thì chỉ có thể hạ thủ trước 00:42 ngày 17 tháng 8.
Nhưng lý thuyết này có nhất định chính xác không? Lâm Huyền cho rằng không hẳn như vậy.
"Có rất nhiều Lâm Huyền của các thời không trước, đều không biết "Ác Quỷ" là ai, cũng chưa từng chiến đấu trực diện với "Ác Quỷ". Chỉ là dựa vào suy luận cho rằng "Ác Quỷ" không thể bị đánh bại."
"Nhưng ta cảm thấy... rất đáng để thử! Xem ra trước mắt,
"Ác Quỷ" chỉ là một đứa trẻ sơ sinh không có chút sức mạnh, nếu tìm được cơ hội thích hợp, một đấm là có thể đập nát nó!
"Cho đến lúc này, điều duy nhất ta không thể hiểu được đó là..."Vũ khí luật nhân quả" của đứa trẻ này rốt cuộc là thứ gì?"
Cho đến lúc này, đây cũng là yếu tố lớn nhất ngăn cản Lâm Huyền ra tay. Dựa theo tình hình và vị trí hiện tại.
Hắn tự tin có thể, trực tiếp lao tới, một đạp đá bay "Phẫn Nộ' ra xa, sau đó xé xác đứa trẻ trong vòng vài giây!
Nó chỉ là một đứa trẻ sinh non mà thôi...
Cầm đầu và chân giật mạnh một cái, chắc chăn có thể làm đầu và thân tách rời.
Nhưng cũng bởi vì điều lo lắng bên trên.
"Vũ khí luật nhân quả" rốt cuộc là thứ gì? Lâm Huyền gãi đầu.
Đối với hắn mà nói, đây là một khái niệm hoàn toàn xa lạ.
Nếu như không làm rõ điều này, vội vàng lao ra ngoài, rất có thể sẽ bị sự thông minh của mình phản lại...
"Ôi, Tiểu bảo bối... Einstein... ngươi tỉnh rồi sao?"
"Trời ạ! Ngươi thực sự tỉnh lại rồi!"
Cách đó 2 mét.
Tiếng hoan hồ vui mừng của "Phẫn Nộ" làm gián đoạn suy nghĩ của Lâm Huyền. Xem ra...
Lời trong bức thư nói không sai. "ÁC Quỷ" quả thực bị đánh thức đúng vào lúc 00:42. Âm...
Âm...
Bi li ba la! Bùm! ! Bang Bang! ! Đột nhiên!
Giống như một trận động đất!
Mọi thứ xung quanh đều rung chuyển dữ dội!
Những chiếc chai lọ ở đằng lập tức lăn xuống đất, vỡ thành nhiều mảnh! Lâm Huyền giữ chặt hơi thở, không cho phép mình phát ra âm thanh.
Sau đó dùng tay chân cố định mình lên đồ vật cứng bên cạnh để ổn định cơ thể.
Lần đầu tiên trải qua động đất, nếu như nói không hoảng sợ thì là giả dối! Nhưng với hoàn cảnh của mình lúc này...
Chỉ có thể kiên cường giữ bình tĩnh!
"Động... Động đất!? Tại sao đột nhiên xảy ra động đất?"
Cách đó 2 mét, được ngăn cách bởi một thiết bị/Phẫn Nộ' rõ ràng cũng rất bất ngờ. Princeton nằm ở giữa đại bình nguyên của nước Mỹ.
Đã mấy trăm năm lịch sử không có động đất, tại sao đột nhiên lại có động đất?
"Không sao... không cần lo lăng, tiểu bảo bối, phòng thí nghiệm ở đây được thiết kế dựa theo tiêu chuẩn hầm phòng không, có thể chịu được động đất 8 độ Richter."
Lâm Huyền nghe được những lời này, trái tim đang treo lơ lửng đã được hạ xuống.
Quá tốt rồi.
Ít nhất không cần lo lắng về việc sẽ bị chôn sống rồi.
Nhân cơ hội khắp nơi đều đang vang lên âm thanh bỉ li ba la, Lâm Huyền duỗõi thân điều chỉnh lại tư thế.
Lật cơ thể lại.
Để khuôn mặt của mình năm giữa khoảng trống của thiết bị.
Như vậy, có thể nhìn qua khe hẹp này, xem tình hình ở phía bên kia.
Biết địch biết ta, trăm trận trăm thắng.
Hiện tại đã là những phút cuối cùng của trận quyết chiến ...
Chỉ cần mình tìm được cơ hội giết chết đứa trẻ kia, thì hoàn toàn có thể cứu được thế giới!
Cho nền... nhất định phải cẩn thận, cẩn thận, và cẩn thận! Trân trọng cơ hội khó có được này!
Ẩm. Âm... Xung quanh rung động dần dần yếu đi.
Toàn bộ phòng thí nghiệm trở lại trạng thái yên lặng không một tiếng động như lúc đầu.
Xem ra... Đây chỉ là một chấn động nhỏ, cũng chỉ kéo dài khoảng 1 phút. Qua khe hẹp ở giữa thiết bị này.
Lâm Huyền đã nhìn thấy, cảnh tượng ở phía bên kia của "bức tường". Chỉ thấy biểu cảm của "Phẫn Nộ'" cực kỳ phấn khích.
Mặt ông ta gần như sắp dán vào bên trong nôi.
Nhìn bộ dạng ông ta như vậy, không khó để đoán ra, đứa bé bên trong chắc chăn đã tỉnh lại, như vậy xem ra, ca phẫu thuật ghép não đã thành công.
Quả đúng là phép màu của y học!
"Tiểu bảo bối... nhìn ta này... rốt cuộc ngươi là ai? Nói cho ta biết... ngươi có phải là Einstein không? Ngươi có trí nhớ không?"
"Phẫn Nộ' xoa xoa hai tay, nhìn vào chiếc nôi với vẻ hạnh phúc.
Chỉ cần tiểu tử này tỉnh lại, thì có nghĩa là ca mổ đã thành công! Cho dù ý thức của đứa trẻ này thuộc về ai.
Thì chung quy, trí nhớ của Einstein đã được bảo tồn, sau này ta vẫn có thể tiếp tục ép hỏi hăn!
"Cha... cha... ?"
Trong nôi, đột nhiên phát ra âm thanh của trẻ con ... còn dùng bằng tiếng Trung Quốc!