Chương 559: Liễu Y Y sắp xếp ký ức, làm rõ sự thật về sự uất ức của Đới Sở Thiền!
Chương 559: Liễu Y Y sắp xếp ký ức, làm rõ sự thật về sự uất ức của Đới Sở Thiền!Chương 559: Liễu Y Y sắp xếp ký ức, làm rõ sự thật về sự uất ức của Đới Sở Thiền!
Chương 559: Liễu Y Y sắp xếp ký ức, làm rõ sự thật về sự uất ức của Đới Sở Thiền!
Chỉ có kẻ ngốc mới tin.
Không phải là Liễu Y Y đang suy diễn, nhưng trong lòng nàng nhận định rằng, mặc dù không biết Lôi Hạo Long có mục đích gì, nhưng tuyệt đối việc này không phải là một sự trùng hợp đơn giản.
Chỉ là...
Nhà hát lại không phải là nhà riêng của mình, ai có vé, thì ghế ngồi là của họ.
Cho nên Lôi Hạo Long ngồi ở chỗ này cũng không có gì sai, Liễu Y Y cũng không nói thêm gì nữa.
Hai năm không gặp.
Quả thực các phương diện của Lôi Hạo Long đã trở nên bình thường hơn rất nhiều, ít nhất là không còn nụ cười kinh người kia nữa.
Sau khi vở opera mở màn không lâu.
Một nhóm khủng bố đeo mặt nạ xông ra, bắt đầu xả súng.
Vị trí ngồi của Liễu Y Y và Lôi Hạo Long khá gần sân khấu, vì vậy gần như không có cơ hội phản ứng, lập tức đã bị trúng đạn, ngã xuống đất mà chất.
Đoạn ký ức này chính là như vậy.
Nhưng Liễu Y Y vẫn không thể hiểu được.
"Nếu như... ta đã chết trong vụ xả súng năm 2015. vậy thì bây giờ ta là ai?"
"Không đúng! Hướng suy nghĩ này không đúng."
Liễu Y Y đột nhiên nhận ra rằng, hai ký ức này, rất có thể không phải là một "dòng thời gian".
Bởi vì ngoài ký ức này ra, còn có một ký ức chân thật khác :
Tại bữa tiệc sinh nhật lần thứ 18, Lâm Huyền đến như đã hẹn, hai người trở thành người yêu của nhau.
Người đi học ở Chicago không phải là mình, mà là Vương Hạo.
Vương Hạo là một đại nam sinh, tự nhiên không có hứng thú với opera, cho nên sẽ không đến nhà hát lớn xem opera.
Vậy thì...
Nếu như Lôi Hạo Long thực sự chỉ vì muốn có cơ hội tình cờ gặp mình, mới tìm mua vé của người khác, vậy thì tự nhiên hắn cũng có thể thoát chết. "Hai ký ức này đều là thật... -
"Giống như đồng thời cùng tồn tại..."
Liễu Y Y không thể hiểu được.
Đồng thời, nàng còn phát hiện ra, trong hai dòng ký ức khác nhau đó không phải chỉ có một đoạn mà còn có rất nhiều đoạn ký ức "mâu thuẫn với nhau":
"Đứa trẻ được giải cứu trong trung tâm mua sắm, nhưng trong dòng ký ức vừa tràn vào tâm trí, lại bị bọn buôn người bắt cóc đi."
"Lâm Huyền rõ ràng không gọi điện hỏi về cha mẹ Lý Tĩnh, nhưng trong ký ức vừa xuất hiện, quả thực có đoạn như vậy."
"Có rất nhiều chuyện... đều khác với ký ức nguyên bản của ta, thậm chí còn mâu thuẫn."
"Nhưng ta chắc chắn, chúng đều xảy ra rất chân thực trong cuộc đời, nhưng tất cả những điều này, rốt cuộc nguyên nhân là gì? Chẳng lẽ... thực sự tồn tại một thế giới song song?"
"Hay là...
"Thế giới duy nhất này, đã từng qua vô số lần sửa đổi?"
Liễu Y Y ngây người ngồi ở trên ghế, suy nghĩ nửa canh giờ, cũng không nghĩ ra được là vì sao.
Nhưng nàng lại nghĩ đến một người!
Một người... cũng có hồi ức của "cuộc đời trong kiếp trước"... và nghĩ rằng đó là một giấc mơ, Đới Sở Thiền!
Lúc trước Liễu Y Y luôn cảm thấy rằng, khi Đới Sở Thiền kể về những giấc mơ của mình, có nhiều lúc nói rất ngập ngừng...
Đặc biệt là khi nói đến "vị anh hùng trong giấc mơ đó".
Đới Sở Thiền luôn thận trọng, khiến cho Liêu Y Y có cảm giác ...
Đới Sở Thiền biết rất rõ vị hùng đó là ai, nhưng lại không dám nói tên của hắn. Liễu Y Y cũng không phải là một kẻ ngốc.
Về sau nàng cũng nhận ra, người anh hùng trong giấc mơ của Đới Sở Thiền, người anh hùng mà nàng đã vì hắn phất cờ đỏ, chính là bạn trai của mình, Lâm Huyền!
Ban đầu, Liễu Y Y chỉ coi đó là tình yêu đơn phương của Đới Sở Thiền, không có quá để ý.
Dù sao thì, Lâm Huyền đã là bạn trai của mình rồi.
Mình không cho phép Đới Sở Thiền vượt quá giới hạn, nhưng người ta nghĩ gì trong giấc mơ, suy cho cùng cũng không có gì sai cả, đúng không?
Nhưng dựa trên tình hình hiện tại... e rằng sự tình không chỉ đơn giản như vậy! "Nếu như những "ký ức trong thời không khác" vừa hiện lên trong tâm trí ta đều là thật..."
"Điều đó chẳng phải có nghĩa là!"Giấc mơ" của Sở Thiền muội muội, cũng đều là những sự việc thực sự đã từng xảy ra sao!?"
"Cũng có nghĩ là... vào thời điểm khi ta đã chết vào năm 2015"
Trong không gian đó, Sở Thiền muội muội đã luôn chăm sóc Lâm Huyền, hẹn hò với Lâm Huyền, vì Lâm Huyền đi ra nước ngoài giương lá cờ đỏ...
Khoảnh khắc này.
Liễu Y Y gần như đã hoàn toàn hiểu ra.
Trước đây nàng không thể hiểu được, làm sao có thể có người, chỉ vì tình yêu sét đánh đơn thuần, mà có thể yêu đến mức độ giống như con thiêu thân lao vào lửa như vậy?
Tình yêumón đồ" này.
Nếu như không có sự quản lý của cộng đồng, sự trói buộc lẫn nhau, sẽ không thể sâu đậm đến như vậy
"Thì ra... là như vậy..."
"Trong thời không ta đã chết đó, Đới Sở Thiền mới là bạn gái của Lâm Huyền. Người đã dành rất nhiều thời gian bên hắn, chăm sóc thật tốt cho hắn."
"Nhưng sau đó, vì một lý do nào đó, có thể bởi vì hòm thư màu đỏ này, ta đã sống lại ... Ta lập tức thay thế Sở Thiền muội muội, trở thành bạn gái của Lâm Huyền"
Nhưng... Sở Thiền muội muội lại không có phát ra lời oán trách nào, đem tất cả những uất ức và tình yêu giấu kín ở trong lòng, cam tâm làm một người xa lạ..."
"Sở Thiền muội muội..."
Liễu Y Y là một người biết lý lẽ.
Khoảnh khắc này cảm giác tội lỗi đến bất ngờ, đã bóp nát trái tim 'công bằng chính trực' của nàng.
"Xin lỗi..."
Nhớ lại vô số giọt nước mắt mà Đới Sở Thiền đã rơi trước mắt mình.
Khoảnh khắc này Liễu Y Y cũng òa khóc: "Nếu như... tình yêu thực sự phải phân rõ ai đến trước ai đến sau..."
"Vậy thì người chen ngang... phải là ta mới đúng!". /.