Ta Có Thể Xoát Thuộc Tính

Chương 2

Editor: ๖ۣۜVân๖ۣۜ Khinh๖ۣۜVô๖ۣۜTà

Phòng 201. Sau khi trải qua trò hề ban sáng, một mình Vương Bình ngồi trong phòng khách, rơi vào trầm tư.

Mới vừa rồi hắn đã cự tuyệt ý tốt muốn hắn chuyển qua một phòng đàng hoàng hơn của bà chủ nhà, quyết định tiếp tục ở lại phòng 201.

Nguyên nhân có liên quan tới bảng hệ thống hiện lên trước mắt, chỉ có bản thân hắn mới có thể nhìn thấy.

Kí chủ: Vương Bình

Tuổi tác: 24

Thể lực: 10 (+) (người bình thường là 10)

Khí huyết: 8 (+) (người bình thường là 10)

Tinh thần: 9 (+) (người bình thường là 10)

Kỹ năng: Không

Đạo cụ: Không

Điểm thuộc tính: 4 điểm

Nhìn bảng, Vương Bình hồi tưởng những chuyện đã phát sinh đêm qua.

Hệ Thống Người Chơi Quỷ xuất hiện. Dường như chỉ cần mình khiến tâm tình quỷ chập chờn, mình liền có thể thu được điểm thuộc tính.

Hắn thử dùng tư tưởng để nghĩ tới chuyện nhấn vào dấu cộng trên bảng hệ thống.

Điểm thể lực từ 10 biến thành 11, điểm thuộc tính -1.

Đồng thời, Vương Bình có thể cảm thụ được lực lượng của mình đã gia tăng.

Thông qua màn thí nghiệm ngắn ngủi này, Vương Bình quyết định tiếp tục ở lại phòng 201.

Đối với một người sống hai mươi tư năm, từ nhỏ đã đọc tiểu thuyết như Vương Bình, sau khi hệ thống và quỷ xuất hiện, hết khiếp sợ, hắn lập tức cảm thấy hưng phấn.

Hắn quyết định lợi dụng phòng quỷ 201 này để quét điểm thuộc tính cho mình.

Về phần quỷ phòng 201 có thể giết mình hay không, hoặc có tạo thành thương tổn gì với mình hay không, Vương Bình không lo lắng.

Đêm qua quỷ xuất hiện, nếu như quỷ thật muốn hại mình, bản thân mình đã chết.

Kết hợp với những khách từng tới trọ trong phòng 201 trước đây, Vương Bình cho rằng, dường như con quỷ này không tổn thương người, nhiều lắm cũng chỉ dọa người một chút thôi.

...

Màn đêm buông xuống, phòng 201 lâm vào u ám, yên tĩnh đáng sợ.

Một mình Vương Bình lẳng lặng nằm trên giường, tựa như đang ngủ.

Tích tắc!

Ngay khi đồng hồ điện tử bên cạnh giường chuyển sang mười hai giờ.

Một tiếng ma sát rất nhỏ như có vô số côn trùng đang bò truyền đến từ dưới giường, phảng phất như có đồ vật gì đó đang bò trườn dưới giường.

Thanh âm không lớn, nhưng đủ để kinh động khiến người tỉnh lại từ trong giấc ngủ.

Vương Bình mở hai mắt ra, nhìn chung quanh mờ tối… Rất vắng vẻ, trừ mình ra không còn bất cứ người nào.

Vậy mà tiếng ma sát kia lại không ngừng, có vẻ rất khủng bố, mơ hồ giống như có người đang dùng móng tay cạo sàn gỗ, tiếng xoẹt xoẹt rất chói tai.

Dường như có đồ vật gì đó muốn bò ra từ dưới giường.

Vương Bình từ trên giường chậm rãi cúi người nhìn xuống dưới giường.

Bên dưới giường tối om có một gương mặt quỷ trắng bệch dính đầy máu tươi, trong mắt vằn vện tia máu, tóc dài rối tung xõa trước mặt.

Lúc này, Vương Bình và mặt quỷ kia bốn mắt nhìn nhau!

Mặt quỷ nhìn về phía Vương Bình đang sửng sốt, lộ ra dáng tươi cười khiếp người, hàm răng trắng lóa dính tơ máu như đã ăn máu người thịt, lưu lại cặn.

Giữa lúc mặt quỷ muốn bò về phía Vương Bình.

Đột nhiên!

Vương Bình rút đầu về, sau đó hắn nhanh chóng đứng dậy xuống giường, cúi đầu nằm trên mặt đất, hai mắt nhìn thẳng vào mặt quỷ.

Hắn nhìn mặt quỷ dưới giường, trên mặt hiện lên một nụ cười.

"Quỷ tiểu thư, trên mặt đất lạnh lắm, đừng để bị lạnh, chúng ta lên giường rồi trò chuyện, thế nào?"

Mặt quỷ vốn lộ ra ý cười khủng bố, đột nhiên nụ cười im bặt mà dừng.

"Keng! Quỷ nhà trọ kinh ngạc, điểm thuộc tính +1 "

Mặt quỷ ngơ ngác, trong lòng cực kỳ cổ quái.

Nhân loại này bị gì vậy, hắn không sợ quỷ sao?

Hắn biết ta là quỷ, vì sao không sợ ta?

Còn mời ta lên giường nói chuyện phiếm??

Không để mặt quỷ có cơ hội suy tính, dưới ánh mắt kinh hãi của mặt quỷ, Vương Bình chủ động đích thân vươn tay nắm lấy tay mặt quỷ, kéo mặt quỷ ra khỏi gầm giường.

"Quỷ tiểu thư đừng sợ, đến đây, đến đây, chúng ta tâm sự. Đây là lần đầu tiên tôi gặp quỷ, quá thần kỳ! Đến đây, chúng ta tâm sự, đến mau, đến mau."

Mấy lời mời liên tiếp khiến mặt quỷ ngơ ngác, thậm chí trên mặt quỷ đã lộ ra vẻ kinh hoảng.

Lúc này Vương Bình khiến người ta cảm thấy như mình vừa đi ngang qua hẻm nhỏ, đột nhiên một cô gái mại dâm lao từ trong ngõ nhỏ ra, mạnh mẽ lôi kéo mình vào tiêu phí.

Thứ khiến mặt quỷ hoảng sợ không phải mấy lời Vương Bình nói, mà là ánh mắt Vương Bình.

Ánh mắt Vương Bình tỏa sáng, một bộ tràn đầy phấn khởi, phấn khởi tới không thể phấn khởi hơn.

Mặt quỷ sợ hãi, rốt cuộc nhân loại này muốn làm gì? Vì sao ánh mắt hắn nhìn mình lại quái dị như vậy.

Thật giống như hắn muốn cưỡng gian mình vậy.

Trời ạ! Thật đáng sợ!

Nhân loại này muốn làm gì mình? Thật sự chỉ muốn nói chuyện phiếm thôi sao!

Quỷ luống cuống, vô cùng sợ hãi.

Bởi vì bộ dạng Vương Bình quá dọa người, vô cùng hiếu khách, vô cùng kích động.

Nếu là người bình thường, có lẽ chỉ cho rằng Vương Bình là người hiếu khách, thế nhưng mình không phải người bình thường, mình là quỷ!

Hiếu khách với quỷ?

"Ừm? Quỷ tiểu thư, cô làm sao vậy, mau ra đây đi."

Vương Bình gắt gao túm lấy tay mặt quỷ, vẻ hưng phấn trên mặt càng thêm đậm hơn.

Mặt quỷ càng nhìn càng sợ hãi, thân thể vốn muốn trườn ra ngoài nay một tay gắt gao túm lấy sàn nhà, không dám ra.

Rốt cuộc nhân loại này bị gì vậy? Không phải hắn muốn cưỡng gian mình thật đó chứ?

Trong lúc nhất thời, một người một quỷ rơi vào giằng co.

Dưới giường, tay quỷ gắt gao túm lấy sàn nhà, chết sống không ra ngoài, trên mặt tràn ngập kinh hoảng.

Thanh niên cạnh giường lại nhìn chằm chằm con quỷ, trên mặt tràn đầy ý cười, hai mắt phát sáng, trong miệng liên tục phát ra tiếng tới mau, tới mau.

Con quỷ này không biết, trong đầu Vương Bình đang không ngừng vang lên tiếng nhắc nhở của hệ thống.

"Keng! Quỷ nhà trọ ngơ ngác, điểm thuộc tính +1 "

"Keng! Quỷ nhà trọ sợ hãi, điểm thuộc tính +1 "

"Keng! Quỷ nhà trọ khủng hoảng, điểm thuộc tính +1 "

"Keng! Quỷ nhà trọ cực độ sợ hãi, điểm thuộc tính +1 "

"Keng! Quỷ nhà trọ cực độ khủng hoảng, điểm thuộc tính +1 "

"..."

Theo tiếng nhắc nhở của hệ thống không ngừng vang lên trong đầu, dáng tươi cười trên mặt Vương Bình càng thêm sâu hơn, miệng đã sắp ngoác đến mang tai, cười đến không thể khép miệng.

Mặt quỷ không rõ chân tướng, chỉ thấy thân thể mình bị Vương Bình dùng sức lực vô cùng lớn túm ra từng chút một, đồng thời nó cũng nhìn thấy dáng tươi cười trên mặt Vương Bình càng lúc càng tăng thêm…

Quỷ sợ muốn chết, đã sắp sợ tới phát khóc.

Trong nội tâm quỷ, suy đoán nhân loại này muốn cưỡng gian mình lại càng thêm mãnh liệt!

Mẹ! Con muốn về nhà! Không! Con muốn quay về địa ngục đầu thai, con không muốn thành quỷ nữa!

Trong lòng quỷ đã muốn khóc.

"Keng! Quỷ nhà trọ bị hù dọa đến muốn khóc, điểm thuộc tính +1 "

Khi quỷ bị Vương Bình túm ra, quỷ đâu còn dáng tươi cười dọa người… Gương mặt trắng nhợt đầy máu của cô ấy tràn ngập kinh hoảng, run giọng nói.

"Ngươi... Ngươi muốn làm gì... Người quỷ khác đường... Ngươi không thể..."

...
Bình Luận (0)
Comment