Ta Dám Nói Mình Chỉ Là Đang Chơi Trò Chơi Ngươi Có Dám Tin Không?

Chương 121

.

Từng đường tàn ảnh của phi kiếm bay ngang dọc khắp cả vùng rìa khu trung tâm của lồng chụp, kèm theo đó là từng tiếng đâm xuyên qua, cùng âm thanh vỡ vụn.

Cả vùng hắc lâm, những thân cây tán lá cũng bị ảnh hưởng, bị phi kiếm quét qua, đứt lìa toàn bộ, vết cắt đâm cũng bén ngọt vô cùng.

Vật lộn cả buổi, chủ yếu là vừa di chuyển tìm không gian thú, vừa rút ra nguyên tố lực, nguyên lực cùng linh lực, để tạo thành thanh phi kiếm thứ hai.

Lúc này, cậu đã thành công tạo ra thanh thứ hai, sau lần đầu tiên, thì lúc này cậu đã quen thuộc hơn nhiều.

Như nghĩ ra điều gì, Minh rút thanh kiếm gỗ sau lưng mình ra, rồi dùng năng lượng còn lại, vẽ đồ hình phong ấn, phong ấn thanh phi kiếm năng lượng mới tạo thành vào bên trong thanh kiếm gỗ.

Quá trình thuận lợi ngoài suy đoán của Minh, vì vốn dĩ kỹ năng Phong Ấn có tác dụng phong ấn năng lượng vào đồ vật quyền năng, mà thanh phi kiếm dẫu là cậu có thể chạm vào được thật, nhưng nó vẫn là một loại năng lượng.

Đúng như cậu nghĩ, cậu đã thành công.

Thanh Diễn Luyện Kiếm bằng gỗ đào của thầy ông lão, lúc này sau khi dung nhập phi kiếm năng lượng vào, bỗng toát ra một sức mạnh kinh khủng hơn trước nhiều, cả thanh kiếm gỗ phát ra ánh sáng 4 màu rực rỡ, rồi sau mới từ từ ẩn chìm vào thân gỗ đào bên trong.

Tuy mới nhìn qua thì không thấy gì đặc biệt, cũng chỉ là thanh kiếm gỗ như trước, nhưng lúc này, nó lại mang theo một phần đặc tính của thanh phi kiếm năng lượng, sự sắc bén, tốc độ, cùng lực phá hoại tuy không bằng thanh phi kiếm nguyên tố, nhưng mà đã hơn thanh kiếm gỗ trước đây rất nhiều lần.

Minh nhìn qua một lượt, thử dùng thần thức phát động, bây giờ nó cũng đã có thể phiêu phù bay ra tấn công như là thanh phi kiếm, Minh hài lòng cắm lại thanh kiếm gỗ vào trong hộp tròn đựng kiếm đằng sau lưng.

Ngay sau khi hoàn thành, năng lượng cùng thần thức cậu đã xuống mức thấp, liền ngồi xuống, tập trung đọc nửa đoạn Bát Nhã Thanh Tĩnh Tâm Kinh để khôi phục.

Thời gian dần trôi qua..


Lúc này thời gian bên trong cổng không gian đã trôi qua hơn 2 tiếng rưỡi, Minh cũng đã khôi phục lại đầy đủ.

Điểm tích lũy sau từ nãy giờ dùng phi kiếm tiêu diệt không gian miêu thú trên đường đi, đã là 38%, điểm cống hiến 461 điểm.

Số điểm này đến từ việc nhân đôi điểm diệt sát 3 con cấp 9, 1 con cấp 8, 6 con cấp 7, cùng 6 con cấp 6.

Minh vừa đứng dậy, bỗng nghe tiếng chiến đấu từ xa vang vọng lại, quét hình thần thức thì thấy rõ những nhóm bên ngoài cũng đang dần tiến vào bên trong vị trí trung tâm.

Không thể chờ đợi thêm nữa, cậu liền đổi hướng di chuyển, không đi vòng ngoài rìa nữa, mà trực tiếp tiến thẳng vào vị trí trọng điểm của hắc lâm, theo như người đàn ông cơ bắp nói, ở đó có một con miêu thú vừa mới kết ‘tinh thể không gian’, tương tự Trúc Cơ tầng 1, nhưng có phần mạnh hơn.

Minh xem chừng bản thân sau những chuẩn bị của mình, có thể ứng phó được, cùng với cũng muốn thử nghiệm ‘khả năng’ mà bản thân vừa nghĩ ra.

Đi xuyên qua hắc lâm mờ tối, chỉ ánh lên chút sáng ảm đạm từ những đường ánh sáng trên những cây rừng đen đúa.

Đi một hồi, rõ ràng Minh đã không thấy có nhóm không gian miêu thú nào nữa, cả mảnh rừng im lặng tịch mịch, chỉ lâu lâu từ đằng sau còn có những âm thanh nổ vang, do chiến đấu còn đang tiếp diễn của nhóm tu sĩ tham gia cùng những con miêu thú.

Cậu nhớ lại lời người thanh niên cơ bắp hướng dẫn, rằng ở trung tâm của mỗi vùng không gian lồng chụp này, sẽ có một con không gian thú được xem là con đầu đàn, trấn giữ, nó ra lệnh cho những con không gian thú cấp thấp hơn lao ra ngoài kiếm năng lượng về cho nó hấp thụ.

Trừ phi có người xâm phạm gần phạm vi lãnh địa của nó, nó mới phát động tấn công, hoặc khi bọn không gian thú đi quá lâu không trở về, mà nó lại đói khát muốn hấp thu năng lượng, nó mới di chuyển đi săn.

Minh cẩn trọng từng chút, mở rộng hết mức phạm vi quét hình thần thức, thanh phi kiếm tạo ra đầu tiên vẫn vòng vòng chung quanh người cậu, như ra đa vệ tinh, cũng tiện vừa bảo vệ, vừa tấn công được hiệu quả.

Lần lần di chuyển, càng đi vào trung tâm, cây cối hắc ám dần thưa thớt, trong phạm vi quét hình Minh rõ ràng phát hiện một khối năng lượng to lớn hơn những con không gian thú bên ngoài rìa kia rất nhiều.

Cậu liền zoom vào, một con quái thú không nhỏ như mèo rừng nữa, mà hình thể đã to gần 2, 3 lần con sư tử trưởng thành, đang nằm phơi mình giữa xung quanh bao la là rừng cây vây thành hình cung tròn.



Trên trán nó còn có một khối kết tinh ánh sáng như đá quý, sáng lấp lánh, tràn ngập năng lượng, rõ ràng chính là ‘tinh thể không gian’.

Xem chừng qua thanh năng lượng của nó, đúng là mạnh hơn tu sĩ Trúc Cơ không ít..

Nó không phát hiện ra Minh, cậu liền nhè nhẹ bước tới, không đi nhanh, vừa đến khoảng cách nhất định, cậu đột ngột phát động thần thức, phóng phi kiếm lao với tốc độ không nhìn thấy nổi, xé gió bắn tới chỗ đầu con miêu thú khổng lồ kìa.

“Chíuuuuu”

Phát hiện ra nguy cơ, con quái thú thình lình mở mắt, cũng vận dụng hết tốc độ của bản thân, đứng lên né qua một bên.

“Phập”

Tiếng đâm vào của thanh kiếm vang lên rõ mồn một, trong thần thức Minh liền phát hiện phi kiếm của cậu không thể bắn qua đầu nó, vì nó né quá nhanh, nên thanh kiếm đã cắm vào một bên vai của nó và bị nó giữ chặt.

Con miêu thú Trúc Cơ tầng 1 kia, gầm lên dữ dội, dường như cũng phát hiện từ hướng Minh tấn công nó, nên ngay lập tức lao đến, trên vai vẫn găm thanh phi kiếm của cậu.

Tốc độ nó rất nhanh, thoáng chốc đã qua nửa chặng đường khoảng cách giữa 2 bên, Minh cũng nhanh lùi lại phía sau.

Kế hoạch của cậu lúc này mới bắt đầu.

Trong lúc lui lại giữ khoảng cách, Minh cũng dùng thần thức kết nối với thanh phi kiếm phá bỏ đi phong ấn linh lực và phong ấn nguyên lực bên trong thanh kiếm, mà cậu đã cố công để vào từ lúc đầu.

Một sự tác động đột ngột xảy ra, do không còn phong ấn để chia cắt, 2 nguồn linh lực và nguyên lực đầy ắp mà cậu đã truyền vào từ đầu, bắt đầu va chạm nhau, thanh phi kiếm rung lắc dữ dội, cũng làm con quái thú đau đớn, gào rú liên hồi, kèm theo truyền năng lượng để ổn định và giữ chặt vết thương, khóa lại thanh kiếm.


Chỉ trong tích tắc thời gian, thanh phi kiếm càng rung chuyển nhanh hơn, thoáng đó chỉ còn là tàn ảnh, cũng cùng lúc phát ra ánh sáng chói mắt.

Con miêu thú khổng lồ, như cảm nhận được nguy cơ cái chết rình rập, nó liều mình thả lỏng vết thương, muốn nhổ ra thanh kiếm.

Minh đâu dễ để nó đạt được ý nguyện, cậu điều khiển thanh kiếm tiếp tục cắm sâu vào, không cho nó rút ra.

“Uuuuu”

“UUUUUU”

Những âm vang kỳ quái tần số rung động cao phát ra theo tốc độ rung lắc của thanh phi kiếm, bên trong nó 2 nguồn năng lượng đã quấn vào nhau, tạo ra một sự sụp đổ từ bên trong.

Miêu tả lâu, nhưng diễn ra chỉ trong tích tắc thời gian.

“ẦMMMMMMMMMMMMM”

Tiếng nổ như thiên lôi cuồng nộ đánh vào mặt đất.

Hai nguồn năng lượng không dung hòa vào nhau được, lại kích phát tạo ra vụ nổ năng lượng, làm cho phong ấn nguyên tố Nước nổ trước tiên, lại kéo theo nguyên tố Khí của đồ hình Kim Kiếm tạo ra toàn bộ thanh kiếm cũng được dẫn nổ, lan ra đến nguyên tố Đất Linh Lực Kiếm Thể bên ngoài, sau cuối là nguyên tố Lửa của đồ hình Cắt Đứt ngoài cùng.

Bốn loại năng lượng càng bổ sung chất xúc tác phụ thêm cho vụ nổ, đẩy nó lên một tầm cao, một lĩnh vực mới..

Đa thể loại, đa vũ trụ, diễn biến nhẹ nhàng, nhân vật chính phát triển chậm rãi về sau mới buff bẩn, có vui có buồn, truyện hậu cung ai dị ứng tránh hộ
Bình Luận (0)
Comment