Ta Dám Nói Mình Chỉ Là Đang Chơi Trò Chơi Ngươi Có Dám Tin Không?

Chương 156

.

Minh khi nghe đến đoạn khi tham gia vào đội, trở thành người Hội Đồng, thông tin cá nhân cùng người thân sẽ được bảo hộ, cậu đã không thể từ chối được rồi. Lại nghe người thanh niên nói mình sẽ được tiếp xúc một hệ thống ma pháp đầy đủ, lại càng làm cậu vô cùng tò mò.

Lúc này, người thanh niên lại bồi tiếp.

“Sau khi cậu hoàn thành tốt vai trò của mình, tất nhiên là vô cùng dễ dàng, tôi nhấn mạnh lại là rất nhàn nhã, không cần phải chiến đấu, cũng không có nguy hiểm gì, chỉ là tốn thời gian mà thôi..”

“Cậu sẽ nhận được điểm cống hiến tương xứng, mà phải nói trước số điểm cống hiến vô cùng khổng lồ, cậu sẽ không thể tưởng tượng được nổi, chưa kể là chuyến đi này, cậu sẽ được tiếp xúc một sự mở rộng vô cùng, sẽ là hành trang tăng trưởng kinh nghiệm khôn cùng cho cậu mãi về sau này.”

“Tôi hoàn toàn chân thành, đề nghị cậu tham gia nhiệm vụ lần này.”

Minh lúc này làm sao có thể nói hai tiếng ‘từ chối’; đứng từ mọi góc độ, đều đáp ứng đầy đủ, thỏa mãn những điều còn băn khoăn lo lắng trong lòng.

Người thanh niên im lặng nhìn Minh, chỉ thông qua ánh mắt cậu, anh ta cũng đủ hiểu, cậu hoàn toàn đồng ý tham gia rồi.

Ngay lập tức, anh ta mỉm cười, lấy từ trong túi không gian của mình ra một chiếc áo khoác đen dài, kiểu dáng cùng chất liệu trông y hệt như áo mà anh cùng 2 người đồng đội mình mặc lúc tham gia ‘dọn dẹp’, đưa cho Minh, lại vui vẻ nói.

“Đây là đồng phục đặc biệt của đội dọn dẹp, chỉ cần mặc nó, đồng nghĩa với việc cậu đang tham gia vào công việc của Hội Động, cũng đồng thời được hưởng đầy đủ quyền lợi, cùng sự ưu tiên của tất cả những tổ chức lệ thuộc vào Hội Đồng..”

“Không chỉ vậy, chiếc áo làm bằng chất liệu đặc biệt, có thể truyền năng lượng vào, trở thành một bộ giáp đặc biệt, có thể gánh chịu một kích toàn lực của đối thủ trên cậu một đại cảnh giới; ví dụ cậu đang tu vi Luyện Khí tầng 9 viên mãn, truyền đầy đủ năng lượng, cậu sẽ cản được một chiêu mạnh nhất của tu sĩ Trúc Cơ tầng 9 viên mãn; tất nhiên là sau đó, chiếc áo sẽ hư tổn, hư hại hoàn toàn, nhưng nó có thể xem như bảo vệ cậu một mạng.”

“Ngoài ra nó còn có một chức năng che giấu khí tức đặc biệt, chỉ cần truyền năng lượng vào nó, kích hoạt chức năng này, cũng tương tự chức năng bảo vệ, cậu có thể che giấu khí tức mình trong một đại cảnh giới.”


Minh cầm chiếc áo khoác, vừa xem xét nó, vừa nghe người thanh niên giải thích, cũng thấy khó tưởng tượng nổi, hèn gì ai cũng sợ người của Hội Đồng; chỉ riêng chiếc áo này thôi, đã là vật báu khó cưỡng đối với tu sĩ bình thường rồi.

Cậu chạm bàn tay vào lớp bề mặt mát lạnh, không biết làm bằng chất liệu gì, nhưng cảm giác được nó không hề tầm thường, lại có chút giống với chất liệu chiếc túi đeo hông của cậu mà Nhật tặng.

Thấy Minh nâng niu chiếc áo khoác trong tay, người thanh niên nói, giọng nghiêm trọng.

“Cậu cần phải giữ gìn cẩn thận chiếc áo này, vì nó là biểu tượng đặc trưng của Hội Đồng, đừng làm vấy bẩn nó với những hành vi bẩn thỉu, bị phủ che mờ lý trí bởi những tham vọng thường tình.”

Nói xong, người thanh niên bước lên, chìa tay ra với Minh, mỉm cười nói.

“Tôi chưa tự giới thiệu chính thức với cậu lần nào, tôi là Trọng Sơn, đội trưởng của ‘đội dọn dẹp’ Dạ Lang, tiêu chí duy nhất của đội là chân thành, chỉ cần chân thành đối đãi giữa thành viên với nhau là đủ; điểm này, tôi nghĩ cậu hoàn toàn phù hợp với đội.”

Minh lúc này cũng đưa tay ra, bắt lấy tay người thanh niên cơ bắp.

Tiếp sau đó, cô gái đằng sau anh ta cũng tiến lên bắt tay cùng Minh, cũng tự giới thiệu.

“Tôi là Lam Thảo, rất vui có thêm một ma pháp sư như cậu trong đội.”

Người thanh niên trẻ tuổi cũng tiến lên, dùng cả hai tay để nắm lấy tay Minh, nói với một giọng tươi vui hơn hẳn mọi lần.

“Trước đây, mọi thứ chỉ là hiểu lầm, cũng mong cậu không để bụng, tôi là Phi Tuấn, hy vọng sau này có thể trở thành bạn của nhau.”

Minh cũng nhận ra lời người thanh niên này nói, không mang chút dối trá nào; có thể ở trong đội của Trọng Sơn, ắt hẳn không phải là một người xấu.



Cậu cũng không để bụng chuyện xưa, vì lúc trước cậu thấy người thanh niên nhỏ tuổi này chỉ là có chút độc miệng, chứ tính cách thì không khác gì đứa trẻ, cũng không ghi hận gì trong lòng.

Nên cũng thoải mái, nói lại với cả ba người.

“Tôi tên là Minh, Duy Minh, hy vọng sau này được mọi người giúp đỡ.”

Cả ba cũng vui vẻ đáp lời cậu, không khí cũng trở nên vui vẻ, thoải mái, cùng thân tình hơn nhiều.

Tiếp theo, người thanh niên cơ bắp tiến lên, nói với Minh, giọng nói có phần nghiêm trang hơn lúc nãy nhiều.

“Chỉ cần cậu dùng Đạo Tâm của mình tuyên thệ tôn chỉ của Hội Đồng, thiết luật duy nhất rằng ‘Thề Nguyện Bảo Vệ Cùng Giữ Gìn Cho Sự An Toàn Của Phàm Nhân Giới’, chỉ một điều như vậy, là đủ.”

Minh nghe lời người thanh niên, cũng suy ngẫm một lúc; rõ ràng, điều thệ nguyện này không hại cậu, mà lại cũng hợp với tâm ý của Minh cho nên rất nhanh thông suốt, quyết định.

Cậu trịnh trọng nói.

“Tôi Dùng Đạo Tâm Của Mình Thệ Nguyện Bảo Vệ Cùng Giữ Gìn Cho Sự An Toàn Của Phàm Nhân Giới.”

Lời nói vừa xong, bỗng nhiên có một chấn động trong lòng, cũng cùng lúc bầu trời không một gợn mây phía trên, thình lình vang lên tiếng sấm, lớn vô cùng, cũng làm Minh bất ngờ, ngạc nhiên, quay đầu nhìn lên.

Cả ba người còn lại kia, cũng thấy được diễn biến bất ngờ này, cùng ngước lên bầu trời trong xanh, nhìn một lượt.


Tuy không ai rõ ràng chuyện gì xảy ra, mà mặc dù lúc trước đây khi mỗi người bọn họ thệ nguyện cũng không thấy có dấu hiệu kỳ lạ này, mà cũng chưa từng nghe nói xảy ra việc tương tự; nhưng bọn họ cũng đều vững tin rằng, có lẽ điều thề nguyện của Minh đã được minh chứng.

Lúc này người thanh niên cơ bắp rất vui mừng, vỗ vai Minh liên tiếp, vừa vỗ, vừa nói.

“Tốt, tốt, tốt lắm, kể từ lúc này trở về sau cậu đã trở thành người của Hội Đồng, cũng là thành viên chính thức của đội dọn dẹp chúng ta.”

Nói xong lại lấy ra một chiếc điện thoại đưa cho Minh.

“Đây là điện thoại bảo mật được Hội Đồng chế tạo riêng cho thành viên của đội dọn dẹp, bên trong có lưu sẵn số điện thoại của tôi, cả sư muội cùng sư đệ. Điện thoại này kết nối vệ tinh, có toàn quyền truy cập tất cả hệ thống internet trên thế giới, cũng được cung cấp đường truyền internet cùng tín hiệu riêng biệt, có thể sử dụng được ở bất kỳ nơi đâu có tồn tại Hội Đồng; chống va đập, chống nước, chống cả những nguyên nhân thời tiết thất thường, chỉ cần truyền năng lượng của mình vào, liền có thể cung cấp pin cho nó sử dụng.”

“Trong đây đã thiết lập sẵn mẫu vân tay, cùng khuôn mặt, và giọng nói của cậu, chỉ mình cậu sử dụng được, tài khoản trong trang giao dịch của cậu cũng đã được nâng cấp, cùng bảo mật tối đa, cũng được tích hợp vào điện thoại, bên trong cũng kèm sách hướng dẫn, cậu có thể đọc, không hiểu gì cũng có thể hỏi tôi hay sư muội cùng sư đệ.”

Minh nhận lấy chiếc điện thoại thông minh, trông như một chiếc điện thoại tân tiến nhất trên thị trường, một màn hình lớn, tràn viền, lại làm bằng một loại hợp kim cứng chắc vô cùng, ngay cả màn hình cũng như làm bằng chất liệu đặc biệt, sờ vào thấy vô cùng chắc chắn.

Theo lời người thanh niên nói, Minh đưa điện thoại lên nhìn vào camera, lập tức điện thoại được mở khóa, giao diện bên trong có những ô chức năng được sắp xếp cẩn thận, mà lúc này Minh cũng không vội tìm hiểu, liền cất vào trong túi.

Lại nghe người thanh niên nói.

“Hiện đã là ngày 29, cậu có thời gian cho đến ngày 31 để chuẩn bị cho chuyến đi của mình, đến sáng sớm đầu ngày tháng 2, cậu cần phải có mặt ở tại căn cứ này, sau đó sư muội sẽ trực tiếp lãnh nhiệm vụ hướng dẫn cho cậu, vì sư muội cũng cùng tham gia vào nhiệm vụ lần này cùng cậu..”

truyện siêu hay :
Bình Luận (0)
Comment