Ta Dám Nói Mình Chỉ Là Đang Chơi Trò Chơi Ngươi Có Dám Tin Không?

Chương 167

.

Lam Thảo đang thao thao bất tuyệt nói về Ma Pháp Văn với niềm say mê vô hạn, thì đột ngột phát hiện nội đan ở trong tay Minh đang bay lên không trung trước mặt, sáng lên lấp lánh ánh sáng 4 màu nguyên tố.

Cô liền không giảng giải nữa, mà lập tức hướng dẫn Minh sử dụng.

“Dụng thần thức bao trọn lấy Ma Pháp Văn rồi kéo vào không gian thần thức của mình, bởi vì độ rộng không gian thần thức của ma pháp sư chịu ảnh hưởng bởi Thần Đàn, cho nên không còn khoảng trống bên ngoài, nên phải dùng ý chí kết hợp với thần thức và nguyên tố lực, kéo Ma Pháp Văn dung nhập vào thành của vòng tròn bên ngoài Thần Đàn, khiến nó cắm ở đó, hình thành Ma Pháp Bia..”

“Ma Văn Pháp Sư khác ma pháp sư thông thường ở chỗ, vì đã tạc Ma Pháp Văn vào thần thức, trở thành Ma Pháp Bia, mà chỉ cần ý nghĩ liền có thể câu thông với Ma Pháp Văn, khiến bộc phát ra sức mạnh tức thời, tương ứng với Ma Pháp Văn được ghi trên bia đó..”

“Đây chính là điểm mà tu Tiên giả sợ hãi Ma Văn pháp sư, không cần đọc chú ngữ khi ra chiêu như ma pháp sư; khoảnh khắc tức thời, chiêu thức liền xuất hiện, lại mạnh mẽ hơn thuật pháp của ma pháp sư không có Ma Pháp Văn rất rất nhiều lần..”

“Chỉ có điều là do phạm vi Thần Đàn có hạn, cho nên ma pháp sư cấp thấp, số lượng Ma Pháp Bia không thể quá nhiều, do không đủ vị trí để cắm lên, cho nên cũng cần lựa chọn thật sự cẩn thận. Nhưng mà Ma Pháp Văn không dễ dàng có được, nên đây chỉ là điểm cân nhắc của những người ở gia tộc cổ mà thôi..”

Minh một bên nghe Lam Thảo hướng dẫn, một phần lại lâm vào trầm tư suy nghĩ.

Bởi lẽ lúc nội đan kia được truyền 4 màu nguyên tố lực của cậu vào, khi sáng lên, qua âm dương nhãn thấy xuất hiện những chữ ngoằn ngoèo kỳ lạ, mà lần đầu tiên cậu được trông thấy; chỉ là không hiểu sao lại trong cảm giác thì ‘thấy’ có phần quen thuộc, thân quen vô cùng.

Minh không chậm mà dụng thần thức của mình xem nó, qua thần thức chia sẻ cùng Cấu Trúc, cậu bất ngờ phát hiện, thì ra cảm giác quen thuộc là do; qua khả năng ‘thấy’ của thần thức, cậu nhận rõ những chữ sáng lên ở hạch tâm những vết ngoằn ngoèo như những con rắn kia là những chữ cổ văn.

Chữ cổ văn ở hạch tâm là ‘Che Giấu’ được bao bọc ở bên ngoài bởi chữ cổ văn khác, mà chữ cổ văn này vừa quen vừa lạ.

Chữ cổ văn này chính là chữ ‘Cổ Văn’.

Lạ là bởi cậu chưa thấy bao giờ, quen bởi vì vừa nhìn vào đã hiểu ngay nó là chữ Cổ Văn, vô cùng quái lạ.


Ngay khi cậu nhận ra được chữ ‘Cổ Văn’ bao bên ngoài của chữ ‘Che Giấu’, thì lập tức nghe được giọng Cấu Trúc.



[ Chúc mừng ký chủ tìm thấy được chữ vô cùng quan trọng là ‘Cổ Văn’, khiến cho chức năng ‘Sổ Nghiên Cứu Của Nhà Ngôn Ngữ’ trực tiếp được nâng cấp thành thành ‘Cổ Văn Thư Tịch’ ]

[ Ký chủ được nhận 100 điểm vào quỹ tích, cũng được cộng 100 điểm vào Sinh Mệnh, Thần Thức và Năng Lượng Cấu Trúc ]

Minh hoàn toàn bất ngờ, chưa bao giờ nhận được tới 100 điểm như này, cũng ẩn ẩn cảm nhận được chức năng mới được cập nhật hẳn là phải rất quan trọng.

Liền gọi lên chức năng ‘cổ văn thư tịch’, thì thấy một quyển sách cổ hiện lên, bên ngoài bìa có ghi 2 chữ ‘Cổ Văn’, tất nhiên là bằng loại ngôn ngữ đặc biệt, bên dưới có một chữ ‘cổ văn’ viết phiên dịch lại thành chữ mà cậu có thể hiểu được.

Dùng thần thức lật mở từng trang bên trong, thì thấy thông tin ghi chép cũng không khác gì chức năng cũ là ‘Sổ nghiên cứu của Nhà Ngôn Ngữ’, có chăng là chỉ thay đổi ngoại hình của sách bên ngoài mà thôi.

Cậu có chút khó hiểu, liền hỏi Cấu Trúc.

“Ta dường như thấy chức năng ‘Cổ Văn Thư Tịch’ mới này cũng không có gì đặc biệt hơn so với chức năng ‘Sổ nghiên cứu của nhà Ngôn Ngữ’ cũ trước đó?”

[ Ký chủ thử theo lời cô gái bên ngoài lôi kéo cái mà cô ta gọi là Ma Pháp Văn vào không gian thần thức liền biết ] – Giọng Cấu Trúc ngay lập tức trả lời.

Minh trong sự tò mò, liền làm theo hướng dẫn của Lam Thảo, dùng thần thức kéo chữ đồ hình ngoằn ngoèo vừa phát sáng lên từ nội đan kia vào không gian thần thức mình.

Trong suốt quá trình tự nãy giờ, thể hiện bên ngoài là trạng thái cậu ngơ ngác nhìn Ma Pháp Văn, vì do đang mải xem xét trong thần thức, nhưng cũng không làm Lam Thảo nghi ngờ gì.


Vì cô gái quá rõ ràng chính bản thân mình lần đầu được tiếp xúc Ma Pháp Văn cũng càng kích động và hoang mang hơn Minh lúc này nhiều.

Ma Pháp Văn vừa bay vào trong không gian thần thức Minh, thì điều kỳ ảo liền xảy ra.

Có một loại năng lượng kỳ lạ từ không gian bên ngoài, đi vào trong không gian thần thức, bao quanh lấy Ma Pháp Văn, chỉ tích tắc biến đổi nó.

Chữ ‘Cổ Văn’ ngay lập tức hiển hóa thành hình dạng bia đá, bao bọc lấy chữ cổ văn ‘Che Giấu’ được khắc lên bia, phát ra ánh sáng lấp lánh 4 màu.

Trôi nổi giữa không gian thần thức.

Theo lời Lam Thảo thì quá trình tạo thành Ma Pháp Bia phải làm theo bí pháp riêng biệt, loại bí pháp này là báu vật tư ẩn của dòng truyền thừa ma pháp văn, không dễ dàng ngoại truyền.

Cho nên cô gái cũng không hướng dẫn Minh, chỉ vì bởi lẽ Ma Pháp Văn trong nội đan của thuộc tính thú là được bóc tách ra từ một vị Nguyên Thạch Thần Đàn, cho nên mang sẵn đặc tính Ma Pháp Bia mà không cần phải qua bước tạo ra Ma Pháp Bia.

Chỉ là theo lời cô gái nói, thì Ma Pháp Bia nó vẫn mang hình thái Ma Pháp Văn; nhưng có điều là Ma Pháp Bia trong thần thức Minh lúc này không mang theo hình thái chữ Ma Pháp Văn chút nào cả, phải gọi nó là Cổ Văn Bia mới đúng.

Minh cũng thầm suy đoán, có lẽ đây là đặc tính từ chức năng mới của ‘Cổ Văn Thư Tịch’, cũng hiểu ra cách sử dụng, cùng thầm cảm thán ‘khả năng’ của Cấu Trúc..

Rất nhanh lấy lại tinh thần, nhớ lại lời Lam Thảo, Minh chỉ cần cắm nó vào trong Thần Đàn là được.

Nhưng cậu phát hiện bây giờ không gian thần thức của mình vô cùng lớn, gần 800 mét; mà Thần Đàn bên trong chỉ có 200 mét mà thôi, hoàn toàn chỉ chiếm một phần ở trung tâm.

Minh cũng không rề rà, liền thử điều khiển ‘bản ngã hình chiếu’ đi tới nắm lấy Cổ Văn Bia, cảm giác rõ ràng như đụng chạm đồ vật thật; rồi không dừng lại, mà cắm nó vào không gian thần thức, kế bên Thần Đàn.


Ngạc nhiên là khi bản ngã hình chiếu chạm vào Cổ Văn Bia liền có thể ngay lập tức kết nối với nó, dễ dàng điều khiển để liên kết nó cùng không gian thần thức.

Ngay khi Cổ Văn Bia được cắm vào, nằm vững chắc kế bên Thần Đàn, Minh liền cảm nhận được cổ văn Che Giấu tồn tại, lúc này chỉ cần một ý nghĩ của cậu, liền có thể phát động chữ cổ văn này, chứ không cần phải mất thời gian vẽ chữ cổ văn bằng năng lượng nữa.

Không hiểu sao cậu lại có một chút cảm giác, từa tựa như sử dụng Cấu Trúc vậy, cùng có một suy nghĩ vô cùng lớn mật, nhưng mà chưa có nhiều dữ kiện, với thời điểm lúc này cũng không thích hợp nên là tạm gác lại.

Đúng lúc này, Cấu Trúc cũng thông báo cậu được cộng một điểm vào thần thức, cũng rõ ràng thần thức mở rộng hơn thêm 1 mét.

Ở bên ngoài, ngay khi Cổ Văn Bia được cắm vào không gian thần thức Minh thì một nguồn năng lượng mạnh mẽ được hình thành, tản ra từ trán cậu; cũng làm Lam Thảo đoán được là cậu đã thành công, nên liền nói.

“Em đã thành công cắm vào Ma Pháp Bia, từ bây giờ đã có thể che giấu lại thần thức, khiến người khác khó mà thăm dò không gian thần thức của em. Chỉ có điều là năng lượng của vị của Nguyên Tố Thần Đàn cũng có thời hạn, khi năng lượng này bị cạn đi, thì em có thể dùng năng lượng mình thay thế vào, nhưng sẽ không thể mang tác dụng mạnh mẽ như lúc này được..”

“Ma Pháp Bia này cũng xem như là một trong những phần thưởng đưa trước cho em, chí ít em có thể sử dụng năng lượng của vị ma pháp sư này trong nhiều năm, cũng không cần lo lắng bại lộ thân phận.”

Minh bị giọng nói của Lam Thảo cắt ngang suy nghĩ, cũng tỉnh lại, tập trung nghe cô giải thích.

Càng nghe càng tò mò về nhiệm vụ lần này của cậu, rõ ràng để chuẩn bị cho nhiệm vụ này, Hội Đồng đã bỏ ra rất nhiều thứ, cũng vô cùng nghiêm ngặt ở khâu chuẩn bị, nhất là để tránh cho thân phận của cậu bị lộ ra.

Lúc này thấy Minh đã tỉnh táo, cô gái tiếp tục, vừa nói vừa ra hiệu cậu đi theo cùng.

“Khâu chuẩn bị đã xong, hiện chưa thể nói gì nhiều cho em biết, đợi đến địa điểm xác định sẽ nói thêm thông tin cụ thể..”

truyện siêu hay :
Bình Luận (0)
Comment