Ta Dám Nói Mình Chỉ Là Đang Chơi Trò Chơi Ngươi Có Dám Tin Không?

Chương 180

.

Minh bằng mắt thường, quan sát cây đũa phép trong tay mình lúc này, toàn thân trắng muốt, chất liệu cảm giác vừa như gỗ vừa như đá, phần tay cầm có hơi to hơn rồi từ từ càng đi tới đầu lại càng thuôn.

Lại thêm có 4 đường cuộn xoắn, xoay tròn từ đầu tay cầm cho đến ngọn đũa phép.

Lạ lùng là ở phần cuối ngọn đũa phép có 2 xoáy tròn, như những đường vân gỗ dung hợp lại cùng nhau.

Hai điểm xoáy này chính là lúc nãy cậu truyền hết 200 điểm nguyên tố lực vào ‘cây gậy gỗ’ trực tiếp làm nó tụ hội lại trên thân, sau khi ánh sáng năng lượng tan đi thì để lại dấu vết này.

Minh đoán chừng là có liên quan đến tu vi Nguyên Tố Thần Đàn Nhị Tinh của cậu.

Nhìn qua cây đũa phép này rất đặc biệt, khác hẳn đũa phép cùng loại, mà cũng tuyệt đẹp vô cùng.

Cầm nó trong tay, cảm giác huyết mạch tương liên, như thể nó là một phần của cậu vậy.

Đứng đối diện Minh, ông cụ đã không kìm chế được sự rung động của mình, đôi mắt hoen đỏ, còn Lam Thảo ở một bên cũng cảm giác kinh ngạc không thôi, vì ban đầu chính cô lựa chọn đũa phép cũng không huyền ảo đến mức độ này.

“Ta, ta.. có thể xem cây đũa phép trong tay cậu được không?”

Ông cụ giọng run rẩy, có phần nài nỉ, thỉnh cầu nói ra với Minh.

Cậu nhìn đôi mắt nhiễm đầy nước mắt của ông cụ, cũng không thể từ chối, liền nhẹ nhàng đưa cho ông.

Ông cụ nhận cây đũa từ Minh bằng cả hai tay, run lẩy bẩy, mở to đôi mắt, chăm chú quan sát cây đũa, không hề chớp mắt.

Vừa mân mê cây đũa như bảo vật, vừa nói, giống như thể tự mình lẩm bẩm hơn.

“Gỗ tuyết tùng cổ thụ hóa thạch, ôi, làm sao có thể dùng chất liệu này để làm ra đũa phép được cơ chứ, quá khó, quá khó, không thể nào tin được..”


“Dài 12 inch, những đường xoắn ốc chạy dài suốt thân đũa phép, cùng với hoa văn nơi đầu đũa, vô cùng hoàn hảo..”

“Ôi ma pháp vĩ đại ơi, đũa phép có tận bốn lõi, gân tim rồng bạo lực nổi loạn, lông đuôi bạch kỳ mã hiền hòa yên bình; hai yếu tố trái ngược này làm sao có thể dùng chung với nhau?”

“Đã vậy, còn có lông đuôi phượng hoàng, niết bàn tái sinh; cùng với lông đuôi vong mã, sứ giả của cái chết; làm sao có thể kết hợp hoàn mỹ với nhau như vậy?”

“Hai cặp lõi đã đối nghịch như thế, vậy 4 lõi này làm thế nào có thể sắp chung cùng nhau, mà không tạo ra một sự phản chấn, xung đột gì???”

“Quá hoàn mỹ, quá ma pháp rồi..”

Minh cùng Lam Thảo yên lặng, dõi theo ông cụ, lúc này đang thao thao bất tuyệt tự nói với mình, mãi một lúc sau, sau khi đã bình tĩnh lại, ông cụ mới cẩn trọng dùng hai tay trao lại cây đũa phép cho Minh, bắt đầu kể lại, giọng nói mang theo sự tưởng nhớ xa xăm.

“Từ ngày ta còn bé mãi cho tới khi cha ta Ngài Gervaise Ollivander qua đời, ta luôn đều được ông nhắc nhở về lịch sử gia đình.”

“Gia tộc Ollivander từ khu vực địa trung hải, theo người La Mã đến đây lập nghiệp từ năm 382 trước công nguyên. Chỉ là trong giai đoạn Trung Cổ, kéo dài từ thế kỷ thứ 5 đến thế kỷ thứ 15, thì giai đoạn đầu khoảng thế kỷ thứ 5 đến thế kỷ thứ 10 là thời kỳ đen tối của thế giới ma pháp; toàn bộ sách và ghi chép thời điểm ấy đã không được tìm thấy, chỉ còn lưu lại rất ít thông tin..”

“Phải từ khoảng thế kỷ thứ 10 trở đi, thế giới ma pháp phục hưng trở lại, mới được nhắc nhở nhiều và ghi chép tới ngày nay.”

“Ta kể điều này, vì có liên quan mật thiết đến bí mật gia tộc Ollivander..”

Nói đến đây, ông cụ dừng lại, như nhận ra được vẻ thắc mắc trên mặt Minh cùng Lam Thảo, ông cười hiền hòa, cắt nghĩa.

“Ta đoán chừng huyết thống của gia tộc chảy trong người cậu, phải vô cùng đặc biệt, ắt hẳn có liên quan đến bí mật của gia tộc Ollivander ta, cho nên ta có thể nói ra, cũng không làm trái với di huấn tổ tiên..”

Minh nghe đến liền kinh ngạc không thôi, cũng vô cùng không hiểu được, vì cậu chỉ mới đến Giới này hôm qua, mà ông cụ lại nói huyết thống của mình lại liên quan đến bí mật gia tộc của ông, làm cậu không sao thông suốt được.

Ông cụ nhìn ra được sự kinh ngạc của Minh, liền tiếp tục giải thích.


“Cha ta kể rằng, từ cha của cha ta, tức là ông nội ta, đến ông cố, ông cố tổ, nối dài tổ tiên, đều truyền lại một câu chuyện rằng..”

“Từ thời xưa, không rõ là thời đại nào, phù thủy và pháp sư lúc ấy không hề có ma lực thiên hướng một phía nào, mà tất cả đều mang một sự cân bằng đến đáng kinh ngạc. Lại có thể không cần đũa phép, không cần niệm chú mà thi pháp, vũ khí họ cầm trên tay được miêu tả là một thứ trông lớn hơn rất nhiều đũa phép ngày nay, tác dụng là gì thì cũng không rõ ràng..”

“Chỉ không biết là lý do gì, có sự phân hóa xảy ra, rồi dẫn đến yếu hóa trong huyết thống, khiến cho phù thủy và pháp sư càng lúc càng khó khăn trong việc thi triển phép thuật, phải cần nương tựa vào đũa phép cùng niệm chú để thi pháp.”

Nói đến đây, ông lại chỉ vào cây đũa phép trong tay Minh, nói.

“Chính cây ‘gậy gỗ’ treo trên bảng hiệu cổ của gia đình ta lúc nãy, theo lời cha ta kể, là một ‘vũ khí’ của người xưa; cha ta kể rằng nó có thể thay đổi hình dạng khi gặp chủ nhân của mình, người mang huyết thống của phù thủy và pháp sư cổ..”

“Trong quá khứ, ta đã không biết bao nhiêu lần nghiên cứu nó, đều không có kết quả gì, nó chỉ như một khúc cây bình thường, làm cho ta cứ đinh ninh câu chuyện mà cha ta kể, chỉ là một câu chuyện truyền thuyết để ru ngủ những đứa trẻ vào mỗi đêm..”

“Chỉ là..”

“Chỉ là cho đến khi gặp được cậu, thấy được ma lực ‘cân bằng’ của cậu, ta liền nghĩ đến nó..”

“Nhất là khi nãy, khi cậu có thể kích hoạt được nó, ta liền hiểu, tất cả những gì cha ta kể, về bí mật gia tộc Ollivander, tất cả, tất cả đều là sự thật.”

Ông cụ vừa nói xong, Minh liền nghe Cấu Trúc thông báo cậu nhận được 5% vào tiến độ mở khóa chức nghiệp Xuyên Giới Giả.

Trước niềm vui bất ngờ này, lại là những khúc mắc vô cùng.

Tất nhiên là cậu cũng hiểu, ông cụ không nói hết bí mật gia tộc mình, nhưng mà đã gọi là bí mật thì làm sao dễ dàng chia sẻ được, vừa nãy nghe được những điều kia đã là hy hữu lắm rồi.

Minh hiện có rất nhiều thắc mắc trong lòng, liền quay qua hỏi ông cụ.

“Ông lúc nãy nói phù thủy cùng pháp sư ngày càng thiên hướng về một phía là thế nào ạ?”


Ông cụ nhìn Minh, nhẹ nhàng giải thích, từ sau khi cậu kích hoạt được ‘cây đũa phép’ của gia đình ông để lại, thái độ ông với cậu đã hoàn toàn khác xưa.

“Ta cũng không nói được chính xác là gì, điểm ngày ‘Cục nghiên cứu ma thuật’ cũng không thể làm rõ, chỉ có thể giải thích sơ bộ là. Mỗi một pháp sư hay phù thủy ngày nay, ma pháp trong cơ thể bị ảnh hưởng một một loại yếu tố cảm xúc nào đó, cũng làm cho sức mạnh nghiên về phương hướng đó nhiều hơn..”

“Ví dụ cụ thể nhất là 4 người sáng lập trường Hogwarts, đồng thời thành lập 4 nhà, cũng mang tiêu chí đặc trưng tính cách của từng người.”

“Gryffindor mạnh mẽ, táo bạo, nóng nảy, gan dạ, dũng cảm, thích phiêu lưu mạo hiểm; cực kỳ thích hợp với ma chú chiến đấu các loại.”

“Ravenclaw tự do, bay bổng, trí tuệ, sáng tạo, thích nghiên cứu học thuật, nội tâm sâu sắc, suy nghĩ sâu xa; nghiên cứu ma pháp, biến hình ma chú đều là hạng nhất.”

“Hufflepuff thiện lương, nhân hậu, hiền hòa, thích giúp đỡ, tôn trọng người khác, trung thành, yêu thương cùng công bằng; các loại về thảo dược, y thuật, ma chú bảo hộ không ai hơn được.”

“Slytherin cực đoan, kiên định, lý tưởng, ý chí lãnh đạo, tham vọng, làm tất cả để đạt được điều mình muốn; ma chú nguyền rủa, các loại nghiên cứu lãnh vực hắc ám, yêu thích tìm hiểu giới hạn của ma pháp, cùng vượt hơn tất cả.”

Cậu lại vừa nhận được 2% mở khóa tiến độ, nhờ sự giải thích của ông cụ.

Cậu lúc này cũng nghe ra được trong lời nói ông, rằng thế giới này không có khái niệm nguyên tố, cũng không thể xem được thuộc tính nguyên tố của từng người, mà thay vào đó họ gọi là thiên hướng về một mặt nào đó.

Cậu nhận ra điều này, vì từ khi ở trong tiệm Cái Vạc Lủng, đến khi ra tới Hẻm Xéo, cậu đều chăm chú quan sát những con người ở đây, xem thanh trạng thái của họ.

Rõ ràng tất cả đều có 4 loại thuộc tính Đất, Nước, Khí và Lửa; nhưng không có ai có một sự cân bằng nguyên tố giống cậu, mà tất cả đều sẽ nghiên về một loại nào đó trong 4 nguyên tố, nhiều hơn những nguyên tố còn lại.

Đến đây thì cậu đã có chút hiểu, lại hỏi, vừa hỏi vừa hơi hơi nhìn sang Lam Thảo đang im lặng đứng ở một bên.

“Lúc nãy ông nói chị cháu từa tựa như ‘pháo lép’, lại đặc biệt là sao ạ?”

Đa thể loại, đa vũ trụ, diễn biến nhẹ nhàng, nhân vật chính phát triển chậm rãi về sau mới buff bẩn, có vui có buồn, truyện hậu cung ai dị ứng tránh hộ
Bình Luận (0)
Comment