Ta Dám Nói Mình Chỉ Là Đang Chơi Trò Chơi Ngươi Có Dám Tin Không?

Chương 184

.

Minh xoa xoa ấn đường, thông tin cậu vừa tiếp xúc cũng quá nhiều đi, cảm thấy bản thân mình cũng nên thư giãn một chút, nhưng bây giờ cậu cũng không buồn ngủ, nên liền đi ra ngoài khoảng vườn bên ngoài, luyện chút bộ pháp cùng kiếm thế.

Tất nhiên là cậu không có sử dụng phi kiếm để tập, mà lấy luôn cây đũa phép làm kiếm, với chiều dài khoảng hơn 30 cm một chút của nó, cũng có thể xem như một thanh kiếm siêu ngắn rồi.

Sở dĩ làm vậy vì không muốn nội tại bản thân bị nhiều người phát hiện, ở trong cổng không gian tuy đã bị Trọng Sơn nhìn thấy, nhưng càng ít người biết càng tốt..

Luyện Kiếm Bộ một hồi, cả người cũng đầy mồ hôi, nhưng cảm giác lại thấy thoải mái vô cùng.

Cậu đó giờ vẫn giữ thói quen luyện tập vào buổi sáng, thậm chí lúc trong cổng không gian 5 ngày cậu cũng không bỏ lỡ buổi nào; chỉ duy có mấy hôm trở về, lại lo lắng xem ba và mẹ dùng thuốc trường thọ, với bận rộn chuẩn bị ‘kế hoạch’ của mình, mà cậu mới không luyện tập mà thôi..

Luyện xong thì mặt trời cũng đã lên cao, cậu vào trong tắm qua, thay quần áo rồi xuống dưới nhà, như mọi khi đã thấy Lam Thảo ngồi ở phòng khách uống trà.

Minh cũng lên tiếng chào hỏi, rồi đi lại chỗ cô, ngồi xuống.

Cả hai cũng trò chuyện đôi chút, cùng ăn trưa, rồi Minh lại lên phòng mình, cậu muốn tiếp tục học hỏi kiến thức ma pháp, cũng nghe Lam Thảo nhắc nhở nhớ đừng quá sức.

Về lại phòng, Minh nhanh tay vớ lấy quyển ‘Căn Bản Ma Chú (lớp 1) viết bởi Miranda Goshawk’, mở ra đọc..

Hơn hai tiếng sau, Minh chậm rãi khép lại quyển sách, đặt xuống giường, trầm tư suy nghĩ, rồi rất nhanh lại cầm lên quyển ‘Hướng Dẫn Biến Hình Dành Cho Người Nhập Môn của tác giả Emeric Switch’ đọc.


Lại qua một khoảng thời gian, cậu khép lại sách, khuôn mặt có chút mê man, không tin tà, lại tiếp tục lấy quyển ‘Những Lực Lượng Hắc Ám – Hướng Dẫn Tự Vệ của Quentin Tremble’ ra đọc.

Cứ như thế từ khi mặt trời còn treo cao, tận mãi đến khi lặn xuống, rồi đêm tối muộn, Minh cũng lần lượt đọc qua hết các sách của năm học thứ nhất, bao gồm cả ba quyển là ‘Sinh Vật Huyền Bí Và Nơi Tìm Ra Chúng của Newt Scamander’, ‘Đề Cương Ma Pháp Và Ma Dược của Arsenius Jigger’ và thậm chí là quyển ‘Một Ngàn Thảo Dược Và Nấm Có Ma Pháp của Phyllida Spore’.

Tất nhiên thời gian đọc nhanh như vậy, cũng do các quyển sách này không dày, lượng thông tin không quá nhiều, chỉ có mỗi quyển ‘sinh vật huyền bí’ và ‘các loại thảo dược’ là cậu mất thời gian nhiều nhất mà thôi, vì bên trong liệt kê rất chi tiết các sinh vật và các loại thảo dược.

Khép lại quyển sách thảo dược cuối cùng, trời cũng đã khuya, thức ăn người làm để trên bàn nguội lạnh từ lâu, Minh cũng không chú ý mà bắt đầu ăn, vừa ăn vừa xâu chuỗi lại những thông tin mà mình đọc được cả ngày nay, cũng là có chút thất vọng trong lòng.

Bởi lẽ đúng như cậu nghĩ, trong sách đều chỉ là viết rất chi tiết về lý thuyết ma pháp, lấy rất nhiều thông tin từ quyển ‘Lý Luận Ma Pháp’ nhưng tuyệt nhiên không có dính líu mật thiết một chút nào đến hướng dẫn thực hành.

Từ đầu quyển sách nhập môn ma chú, đã ghi một câu cảnh báo, ‘Tự thực hành ma pháp với một ma pháp sư nhỏ tuổi là một hành vi nguy hiểm, có thể tự làm hại bản thân mình’.

Cho nên trong quyển sách ma chú lớp một, nhồi nhét rất nhiều thông tin lý luận ma pháp, cùng phân tích ra các loại rẽ nhánh của ma chú; nhưng quyển sách này, chỉ dạy toàn bộ đều là dạng ma chú tích cực, gồm rất nhiều loại ma chú mê hoặc.

Sách giảng giải vô cùng chi tiết cách phát âm, ý nghĩa từng từ một giải thích từ tiếng la tinh, cùng tác dụng của ma chú; nhưng tuyệt nhiên không có kèm hướng dẫn vung đũa và phần quan trọng nhất là ‘ý chí’ lúc thi pháp là như thế nào.

Đó là lý lo mà Minh phải liên tục đọc những quyển sách còn lại.

Ở quyển hướng dẫn biến hình, thì ngoài nhắc lại lý luận ma pháp, cũng giảng giải rõ khác biệt của ma chú biến hình với ma chú mê hoặc; ở chỗ ma chú mê hoặc tác dụng bổ sung một số thuộc tính cho đồ vật hoặc sinh vật, trong khi ma chú biến hình sẽ thay đổi đối tượng thành một thứ hoàn toàn khác nó.


Cũng giải thích chi tiết về việc tại sao phải đọc rõ ma chú, cùng tầm quan trọng của vung đũa cho chính xác, cũng nói lên việc đặc biệt nhất là phải chú ý tập trung tinh thần quán tưởng khi thi pháp.

Trong sách cũng ghi một vài ma chú biến hình, nhưng cũng như quyển ma chú căn bản, quyển hướng dẫn biến hình này cũng không ghi một chút xíu nào về vung đũa, ‘ý chí’ và quán tưởng chi tiết cho từng câu ma chú ra sao.

Các quyển sách còn lại cũng không khác gì, tuy là trong lúc đọc có thấy nhắc tới những câu ma chú thuộc những loại khác, đặc biệt là trong quyển ‘hướng dẫn tự vệ’ và quyển ‘sinh vật huyền bí’ nhưng mà chỉ ghi vô cùng sơ sài, không rõ ràng gì cả.

Trong quá trình đọc, Minh cũng có thử nghiệm cầm đũa phép cố gắng thi pháp, nhưng cậu không thực hiện được; dẫu ma chú đơn giản nhất là ma chú thắp sáng, cậu cũng không thành công thi triển được.

Không có cách vung đũa chính xác, mặc dầu Minh đã cố thử nghiệm làm ra các loại ý nghĩ về thắp sáng, nhưng mà rõ cũng không có tác dụng nào.

Dường như có một sự không thông suốt trong năng lượng của chính bản thân mình, mặc dù điểm thần thức của cậu vô cùng cao, nhưng cũng không thể điều động năng lượng bên ngoài đất trời được.

Vừa cảm giác tới đây, liền nghĩ đến lúc ở Hẻm Xéo, bản thân cậu quan sát được những ma pháp sư nhỏ tuổi, trên người chúng năng lượng đều là Pháp Nguyên, mà hiện cậu chỉ có dạng năng lượng Nguyên Lực, cùng Nguyên Tố Lực mà thôi; có lẽ đây là điểm mấu chốt khiến cậu thấy trúc trắc khi cố thi pháp không có vung đũa mà chỉ thử bằng các loại ý nghĩ, cùng cảm xúc..

Kết luận đến đây, lại gây ra cho cậu rất nhiều thắc mắc, bởi vì cậu có cảm giác là mình có thể thi pháp ma chú được, cũng là nếu không thì tại sao được hai món đồ vật ma pháp ở Hogwarts ghi tên vào học cơ chứ, nhưng lúc thử thi pháp thì lại hoàn toàn cảm thấy không thuận, hẳn là phải có lý do gì đấy?

Chỉ là cậu không hiểu được, nguyên do ở đây là gì mà thôi, hỏi Cấu Trúc chỉ nhận được câu nói là cậu phải tự tìm hiểu, cũng làm cậu nghĩ mãi, nhưng vẫn không có cách nào lý giải, đành tạm gác qua một bên, để khi vào học sẽ thực chứng sau..

Sau đó cậu lại tiếp tục suy đoán về việc những quyển sách không hề hướng dẫn chi tiết thực hành.


Mất một lúc tổng kết lại sau khi suy luận, Minh cũng ngầm hiểu ra là việc không hướng dẫn thực hành này cũng là hợp lý.

Bởi lẽ nếu ghi tất cả, thì thứ nhất sẽ đem lại nguy hiểm không biết trước đối với thế giới này.

Chỉ cần mua sách tự học là được, không nói đến tự nguy hiểm khi gặp phải, nhưng mà rõ ràng khi thành công, sẽ xuất hiện ma pháp sư không được đăng ký thông tin, cũng ngoài tầm kiểm soát, nếu người này dùng ma pháp vào việc xấu ác thì đúng là mối nguy hiểm to lớn.

Thêm nữa là, nếu mua sách tự học được, thì còn cần đến trường làm gì? Các trường ma pháp sẽ biến mất? Các giáo sư ra sao?..

Không chỉ thế, cậu cũng tự nghĩ rằng, đến trường, ngoài mặt dạy ma pháp, cũng là để học sinh chính là các ma pháp sư nhỏ tuổi học quen dần với quy định, phép tắc, cũng là sau này khi trưởng thành, bớt đi những thành phần ngoài vòng pháp luật, gây ra những hiểm nguy khôn lường.

Có lẽ đây mới là trọng điểm của việc này.

Vì phải biết, ma pháp là một loại sức mạnh, mà chính người ở thế giới này chưa rõ ràng được hết, nó như con dao hai lưỡi, biết cách sử dụng thì mang lại lợi ích, dùng cho mục đích sai lạc thì sẽ dẫn đến hậu quả là tai họa nghiêm trọng..

Vừa ăn thức ăn, vừa tự mình kết luận như vậy, không biết chính xác không, nhưng mà ít ra trong lòng Minh cũng đã có sự thay đổi một chút cho kế hoạch sắp tới.

Nhưng mà chí ít cũng không phải là không có thu hoạch, bởi vì đọc xong số sách của năm học đầu, cậu cũng được cộng thêm 8% vào thanh tiến độ mở khóa chức nghiệp.

Đa thể loại, đa vũ trụ, diễn biến nhẹ nhàng, nhân vật chính phát triển chậm rãi về sau mới buff bẩn, có vui có buồn, truyện hậu cung ai dị ứng tránh hộ
Bình Luận (0)
Comment