Ta Dám Nói Mình Chỉ Là Đang Chơi Trò Chơi Ngươi Có Dám Tin Không?

Chương 225

.

Minh lại giải thích.

“Ví như nãy nói là Matheus, cậu hoàn toàn không thể tìm thấy một thứ gọi là bản ngã hay cái tôi của cậu bên trong hay bên ngoài cậu; cũng không thể nói thân thể này là cậu được, vì nó thay đổi luôn luôn.”

“Không chỉ là cái thân thể này thay đổi luôn luôn, mà cả tình cảm, cảm xúc hay tâm tình của cậu nữa, tất nhiên là cái gọi bản ngã kia cũng vậy.”

“Giống như cậu có từng ghét một thứ gì đó, về sau lại đột ngột thích nó; hay ngược lại, mới đầu cậu có vẻ thích nó, nhưng về sau lại chán ghét vô cùng.”

“Tâm tư, tình cảm, cảm xúc, bản ngã, tất cả đều thay đổi luôn luôn, cậu không thể tìm thấy nó tồn tại ở đâu, nhưng cậu có thể cảm nhận được nó tồn tại, thông qua việc cậu khi tiếp xúc tới một thứ cậu không ưa, bản tâm sẽ nảy sinh ra tình cảm chán ghét.”

“Giống như cậu không thể nào nhìn thấy gió, nhưng qua việc gió thổi qua người cậu, cảm thấy mát, hay thấy những ngọn cỏ đung đưa, cậu liền nhận ngay ra có gió thổi đến.”

“Bản ngã, tâm tư tình cảm của cậu cũng vậy, nó thật không phải làm cho cậu ưa thích, hay chán ghét, mà nó thông qua trải nghiệm của cậu với thế giới, chính ‘cậu’ mới là người quyết định yêu thích hay chán ghét, điều này tạm gọi là tự do ý chí.”

“Cho nên bản ngã không phải là thứ cố định, không phải là một người nào, mà nó cũng không ai khác ngoài cậu.”

“Điểm này liên đới tới câu hỏi đầu tiên của cậu rằng.”

“Phàm thần của người ưa thanh, mà tâm thường bị quấy rối; tâm của người ưa tĩnh, mà bị dục kéo lôi. Thường chế ngự được dục, thì tâm tự tĩnh; lắng được tâm, thì thần tự thanh; tự nhiên lục dục chẳng sanh, tam độc tiêu diệt. Chưa được như thế, vì tâm chưa lắng, dục chưa chế ngự vậy.”

“Chữ Dục ở đây nói đến dục vọng, nói đến ham muốn, làm mất kiểm soát thân tâm; cậu thử nghe về 6 loại dục để mường tượng ra về chữ dục nhé.”

“Nãy tôi nói qua về sáu giác quan, gồm Mắt, Tai, Mũi, Lưỡi, Thân và Ý. Chính 6 giác quan này, có sáu loại dục, tham muốn về cái thấy, tham muốn về nghe âm thanh, tham muốn về ngửi mùi hương, tham muốn về nếm vị, tham muốn về xúc chạm thân thể và tham muốn về thỏa mãn tinh thần.”

“Còn tam độc, là tham lam, sân hận và si mê.”



“Bài Kinh nói tâm thường bị quấy rối và kéo lôi, bởi do 6 loại giác quan này tiếp xúc với thế giới bên ngoài, làm khởi lên ham muốn, ham muốn dẫn dắt rơi vào tham lam, sân hận và si mê, dẫn đến ‘Tâm’ ‘Thần’ chẳng lúc nào yên bình, thanh tĩnh.”

“Ở phần ‘phải thường chế ngự’, tôi đã nói ở trên.”

“Bởi lẽ trong phạm trù thế gian, chẳng có gì là thật sự tồn tại cả, những ham muốn hay gọi là Dục này, chúng cũng không thật có, chính là một loại tâm tình do tiếp xúc với các loại đối tượng, do giác quan dẫn dắt, mà sinh ra.”

“Nhưng nói sinh ra ở đây cũng chỉ là tạm gọi sinh ra, vì như tôi đã nói, không thật có thứ gì thật sự từ không thành có, từ có thành không được, chỉ có sự xuất hiện, chuyển hóa mà thôi.”

“Những tâm tình này xuất hiện do điều kiện tương quan, thí dụ như Novus, khi cậu ta thấy đám đông, liền nghĩ đến quá khứ đã từng có những tổn thương gây ra bởi đám đông, nên sinh tâm lý sợ hãi; cậu ta chưa từng đào sâu vào nỗi sợ của mình, để xem nỗi sợ đó đến từ đâu, nó tồn tại ở đâu, và sẽ đi về đâu?”

“Nếu cậu ta xem xét, sẽ thấy, nỗi sợ xuất hiện vì một sự kích hoạt những thông tin ẩn giấu về những điều đã trải qua, do bản thân thừa nhận là tồn tại, nhưng tất nhiên nó không thật tồn tại, bởi lẽ không thể tìm thấy nó ở đâu cả.”

“Những điều đã xảy ra, đã từng phát sinh ở quá khứ, nhưng đến nay, nó đã thay đổi, nó không còn nữa, chỉ là bản thân cậu ta vẫn giữ nỗi sợ đó, xem như nó thật sự tồn tại, cho nên nỗi sợ đó vẫn đeo đẳng cậu ta tới nay.”

“Mà các cậu cũng vậy, cho nên tôi lúc nãy mới nói rằng, các cậu tự trói buộc bản thân mình là vậy.”

“Bài Kinh này nó đến phải thường ‘chế ngự’, chế ngự cách tốt nhất không phải đàn áp nó, hay dùng một thứ khác khỏa lấp nó, hay quên đi nó.”

“Mà cách tốt nhất là nhìn thẳng vào nó, xem xét bản chất thật của nó, nhận ra nó không thật sự tồn tại, nó chỉ là đã từng, nó mang tính chất luôn luôn thay đổi, hoàn toàn không cố định, và không bao giờ là vĩnh hằng bất biến cả.”

“Cho nên là, tất cả mọi thứ trên đời này, đều tràn ngập ‘khả tính’, tất cả đều có thể xảy ra, cho nên chúng ta luôn luôn có cơ hội, chúng ta luôn luôn có sự tự do của mình, có thể vượt thoát nỗi đau khổ của bản thân.”

Cả ba người nghe lời Minh nói hoàn toàn chấn động, rõ ràng là Minh hiểu rõ tình trạng của mỗi người, cũng nói đến bài Kinh văn này quả thật là để giúp mỗi người vượt qua ‘nỗi đau’ tồn chứa trong lòng bấy lâu nay.


Cả ba dường như thấy tinh thần nhẹ nhõm đi rất nhiều, những ràng rịch siết chặt trong tâm dường như được nới lỏng.

Những điều ‘đã từng’ xem là thống khổ, không thể chịu đựng nổi, trở thành ám ảnh dai dẳng trong lòng, bỗng chốc, xem ra cũng không phải là không thể làm ‘tan đi’.

Tinh thần cả ba người như được ‘cởi trói’, mở thoát rộng ra, cũng liền đột nhiên thần thức tăng trưởng lên theo sự tự ‘giải thoát’ một phần nào ‘bám chấp’ trong tâm.

Một lúc lâu sau..

Trong sự biết ơn vô cùng với Minh, Thena lên tiếng thắc mắc đầu tiên, thái độ cô hoàn toàn khác xưa.

“Bài Kinh này quả thật rúng động và vi diệu vô cùng, tớ giải tỏa được rất nhiều ‘khúc mắc’ trong lòng, nhưng tớ nghe được, dường như lời cậu giảng không nằm trong bản Kinh văn này?”

Minh gật đầu nhìn Thena, mỉm cười nói.

“Cậu rất nhạy bén, điều tớ vừa nói, nằm trong bản Kinh khác tên là ‘Bát Nhã Ba La Mật Đa Tâm Kinh’, do tớ cảm nhận được sự liên kết vô cùng giữa 2 bài Kinh này, bổ khuyết cho nhau vừa vặn, nên mới đem ra nói cho mọi người.” – Lời nói của Minh cũng mang thân tình hơn nhiều.

“Gia tộc của cậu thật kỳ diệu Minh ạ, những điều cậu vừa nói tớ chưa bao giờ được nghe qua, nhưng mà rõ ràng giúp ích cho tớ rất rất rất nhiều, vô cùng cảm ơn cậu.” – Matheus cũng thái độ nghiêm túc, cảm kích vô cùng nói qua.

“Tớ, tớ nữa, quả thật đúng như cậu nói Minh ạ, tớ chưa từng đối diện với nỗi sợ trong lòng, nhưng qua những điều cậu giải thích, tớ cảm giác được, nó không đáng sợ như tớ nghĩ nữa.” – Novus nở nụ cười thật tươi, nói với Minh.

Sau khi lời cuối cùng của Novus chấm dứt, đột ngột Minh thấy từ ba người bọn họ có một thứ gì đó bay qua dung nhập vào người Minh, làm cả người cậu trở nên ấm áp lạ kỳ, ‘tinh thần’ cũng là tăng lên một khoảng không nhỏ.

Liền cũng nghe được giọng Cấu Trúc thông báo.



[ Thông qua giảng giải Đạo Tạng và Phật Pháp, giúp cho 3 người Matheus, Novus và Thena; không chỉ phần nào giải tỏa uẩn khúc trong lòng, mà còn cho họ một ‘hướng dẫn tinh thần’ giúp ích được mãi về sau này; khiến họ sinh ra lòng biết ơn vô cùng đối với ký chủ ]

[ Ký chủ nhận được ‘Ánh Sáng Công Đức’ từ việc giảng giải Đạo Tạng Và Phật Pháp ]

[ Ký chủ được cộng 75 điểm vào quỹ tích, tương ứng 75 điểm vào Sinh Mệnh, Thần Thức và Năng Lượng Cấu Trúc ]

[ Những ảnh hưởng tác động tương quan đã được cập nhật vào Cấu Trúc ]

Minh ngớ người ra khi nghe được lời Cấu Trúc, cậu chẳng ngờ việc này lại phát sinh.

Không chỉ lợi ích 75 điểm quỹ tích, mà cậu còn xác nhận được rõ ‘cảm tình’ của ba người đối với mình, mà cũng vui mừng vì rõ ràng việc này có thể thật sự giúp đỡ được ba người bọn họ.

Nhưng lúc này, không phải lúc ngẩn người hỏi chuyện Cấu Trúc trong thần thức, định bụng ghi nhớ lại, sẽ kiểm tra sau.

Minh quay qua nhìn 3 người đối diện, thấy sắc mặt ai cũng sáng bừng lên, niềm vui chân thật không giấu được trong đáy mắt họ.

Mà bản thân mỗi người đang yên lặng suy ngẫm lại về tất cả những điều quá sâu xa mà Minh vừa giảng giải.

Tất nhiên, qua lần này, không chỉ ba người mà bản thân Minh cũng là người được lợi lớn.

Cậu ẩn ẩn cảm giác, bản thân mình lại có thể tiếp tục suy nghiệm về dung nhập hai bản Kinh văn lại với nhau, để hoàn thiện nửa đoạn Kinh văn mà từ đó giờ cậu vẫn chưa xong..

Đa thể loại, đa vũ trụ, diễn biến nhẹ nhàng, nhân vật chính phát triển chậm rãi về sau mới buff bẩn, có vui có buồn, truyện hậu cung ai dị ứng tránh hộ
Bình Luận (0)
Comment