Ta Dám Nói Mình Chỉ Là Đang Chơi Trò Chơi Ngươi Có Dám Tin Không?

Chương 57

.

Cả đêm qua cậu đã không ngủ, sau khi nói chuyện cùng ông lão, biết rõ bản thân mình thời gian không còn nhiều, cậu phải nhanh chóng đẩy tiến độ kế hoạch trong đầu, nhưng mà điểm cương quyết là cậu phải có đầy đủ sức mạnh.

Do vậy, bản thân cậu không thể quá chú ý rồi, cậu tin ông lão cho nên cũng quyết định tin người mà ông lão tin.

Từ lúc về lại phòng tối qua, Minh đã mở tự động tu luyện của cả Linh Lực, Thần Thức và Luyện Thể.

Khi mở cùng lúc cả ba cậu mới phát hiện chúng bổ trợ qua lại lẫn nhau.

Luyện thể vốn tiêu tốn linh lực, thần thức và sức lực, nay có tu luyện tự động thì linh lực và thần thức cũng được bổ sung, còn sức lực thông qua quá trình luyện thể sẽ tăng lên vừa đủ đáp ứng luyện thể tiếp tục.

Thông qua thử nghiệm cả đêm, mới rút được kinh nghiệm là cả 3 chức năng tự động tu luyện này chỉ vận hành hoàn hảo nếu tiến độ tăng cấp luyện khí phù hợp với tiến độ luyện thể tiêu trừ tạp khí, tức là 1 ngày tăng 1 cấp, tức là 1 ngày sử dụng 1% quỹ tích, là vừa đủ cho căn cơ không bị tổn hại, cơ thể cân bằng vừa đúng để vận hành trơn tru bảo toàn ba chức năng tu luyện tự động.

Tối qua sau khi cậu tăng lên tới Luyện Khí Tầng 4, lập tức xảy ra mất cân bằng, chức năng tu luyện luyện thể bị quá tải, có nghĩa là nó rút ra nhiều linh lực và thần thức nhanh hơn là tốc độ bù đắp của tu luyện tự động thần thức và linh lực, do vậy sức lực cũng bị mất cân bằng theo.

Vì sợ không đủ sức tu luyện cho ngày mai, nên cậu đã đóng lại chức năng tự động luyện thể, chỉ mở tự động tu luyện linh lực và thần thức.

Nhắm mắt dưỡng dần, cậu suy nghĩ lên kế hoạch tu luyện cụ thể hơn cho mấy ngày tiếp theo..

Minh nhìn thông tin nhân vật, hiện giờ quỹ tích là 80% và phạm vi cảm ứng 230 mét.

Cậu nhận thấy nguy cơ tiêu hao mà không tăng lên thu thập của mình, hiện giờ sức mạnh lớn nhất đều phải tập trung lớn mạnh Cấu Trúc thì sau đó bản thân cậu mới mạnh theo được, cho nên cậu cũng suy tính việc tìm thêm nữa nguồn năng lượng cho Cấu Trúc.


Nghĩ xong mọi việc.

Cậu đứng dậy, đi ra trước nhà.

Sáng đầu ngày, trong mát, hơi sương ẩm ướt của buổi sớm phảng phất trong không khí làm tâm trạng bồn chồn của cậu có chút dịu lại.

Vừa ra khỏi cửa đã thấy 2 dáng người đứng xa xa, người đàn ông trung niên đang nói nói gì đó với ông lão, chỉ có ông là mặt vẫn lạnh tanh, không trả lời điều gì.

Phát hiện thấy Minh xuất hiện, sư huynh ông lão bỗng dưng im bặt, không nói gì nữa.

Trong lúc cậu tiến lại hai người, ông ta cũng đi về phía cậu, hướng vào trong nhà, vừa đi vừa nói, giọng trở nên sắc bén dần.

“Hôm qua ta thấy cậu đã nhập môn được Diễn Kiếm Thế, cậu đừng tưởng mình đã luyện thành, môn Diễn Kiếm Thế này cực kỳ cao thâm, cậu chỉ vừa bước một chân vào ngưỡng cửa mà thôi..”

“Ta có một môn Kiếm có thể hướng dẫn cậu, nhưng xét thấy bản thân cậu chưa đủ khả năng học, nên hôm nay để sư đệ ta dạy cho cậu một môn Bộ Pháp, lúc nào luyện được, ta sẽ tiếp tục dạy cậu Kiếm.”

Ông nói xong, cũng không nhìn cậu, đi thẳng vào khu vực bếp.

Nhận thấy thái độ người đàn ông có chút kỳ lạ nhưng cũng mừng thầm vì ông ấy không hề hỏi han gì về trạng thái tu luyện tự động kỳ lạ của cậu, cùng với tu vi Luyện Khí tầng 4.

Cậu quay lại nhìn ông lão.


Ông lão xua xua tay bảo cậu đừng để ý, cũng bắt đầu ra hiệu cho cậu theo ông đi về phía bãi đất trống.

Đi tới bãi đất, nhìn những đường chém còn để lại trên mặt đất, cậu không khỏi nhớ lại hôm qua, có chút run rẩy, không biết bản thân có làm gì cho người đàn ông kia không vừa lòng hay không..

Ông lão nhìn thấy Minh lo lắng, chợt lên tiếng.

“Cậu đừng để ý tên kia, tính tình hắn vậy, không có gì đâu, chúng ta bắt đầu thôi, lão hôm nay dạy cậu một môn Bộ Pháp..”

Thu lại thái độ hòa nhã vẫn thường, giọng ông nghiêm túc hẳn lên.

“Môn này tên gọi Âm Dương Thất Tinh Bộ, Thất Tinh đây là chỉ chòm sao Bắc Đẩu, chòm sao Bắc Đẩu có 7 ngôi sao xếp hình cái đẩu. Từ ngày xưa phàm nhân giới đã lưu truyền Thất Tinh Đạp Bộ là một bộ pháp di chuyển theo hình 7 ngôi sao chòm Bắc Đẩu đó, nhưng thuyết khuyết linh lực và lộ tuyến kinh mạch phù hợp, mà nó trở thành một môn thân pháp phàm nhân.”

“Thật ra Thất Tinh Đạp Bộ chỉ là tàn khuyết của Âm Dương Thất Tinh Bộ, trên bầu trời thật ra có hai cái đẩu, một lớn một nhỏ, chòm sao Bắc Đẩu là cái đẩu lớn. Gọi Bắc Đẩu, vì đầu của cái đẩu lớn luôn chỉ về đuôi của cái đẩu nhỏ. Đuôi của cái đẩu nhỏ chính là sao Bắc Cực, luôn luôn nằm trên trời Bắc. Hai cái đẩu vắt lên bầu trời lại trông giống như một con cá lớn và một con cá bé hơn, di chuyển vòng cung theo hình Âm Dương Ngư đồ.”

“Âm Dương Thất Tinh Bộ chính là hình thành 14 điểm di chuyển dựa trên quy luật Âm Dương kết hợp cùng vị trí Thất Tinh giống hệt nhau của hai chòm sao lớn và nhỏ này, mà biến hóa khôn lường, từ 14 bước diễn hóa ra vô vàn bước, tới khôn cùng bước; trong Âm có Dương, trong Dương có Âm, bổ sung lẫn nhau, là một môn Bộ Pháp chứa đựng Đạo Lý sâu xa, vô cùng huyền diệu.”

“Cậu từ từ xem lão chỉ dẫn cước bộ..”

Vừa dứt giải thích, ông lão bắt đầu bước ra một bước, di chuyển chậm rãi xung quanh cậu.

Minh vốn là người ưa thích Tarot, nên cậu cũng nghiên cứu qua thiên văn sao trời, cũng biết cái ông lão gọi đẩu lớn đẩu nhỏ, chính là các vị trí ngôi sao thuộc chòm Đại Hùng Tinh, đồng bộ toàn thể chòm sao Tiểu Hùng Tinh trong thiên văn hiện đại.


Cho nên cậu rất nhanh vẽ ra trong đầu lộ tuyến của hai chòm sao này, thông qua xem ông lão di chuyển cậu càng xác định chính xác điểm rơi của bước chân hơn.

Ông lão đi hết một vòng quanh Minh, mặc dù cậu có thấy bước chân ông cổ quái, nhưng lại di chuyển theo đúng đồ hình 7 bước trái lớn rồi qua 7 bước phải nhỏ, quanh người cậu. Bản thân cậu biết lộ tuyến nên dễ dàng phán đoán điểm bước tiếp của ông, làm cậu cảm tưởng môn bộ pháp này cũng không kỳ diệu như lời ông nói..

Đột ngột, khi quay lại vị trí ban đầu, ông lão nhìn Minh, như cũng nhận ra suy nghĩ của cậu, ông lão lên tiếng.

“Dương thăng lên, Âm trầm xuống, Dương cực động, Âm cực tĩnh.. Âm Dương luân chuyển, tương hỗ tương hóa..”

Theo từng tiếng khẩu quyết của ông lão, bản thân ông di động bắt đầu nhanh dần lên, theo lộ tuyến của chòm sao, càng lúc càng nhanh, tuy Minh không nhìn rõ được thân ảnh ông lão, lúc này chỉ còn là những vệt hư ảo mờ chóng vánh hiện sau lại biến mất, nhưng cậu vẫn đoán được ông sẽ bước đi đâu.

Nhưng dần dần, theo khẩu quyết càng phức tạp cậu càng không phân định nổi ông ở đâu, vì lúc này ông biến khắp xung quanh cậu, không theo lộ tuyến từ đầu nữa, có thể từ chòm sao lớn nhảy qua chòm sao nhỏ, từ đầu sao nhảy tới đuôi sao, không theo một quy luật nào.

Minh càng xem càng chóng mặt, càng cảm thấy hoảng hốt, trong lòng càng sinh ra một cảm giác huyền diệu giống như ông lão nói, môn Bộ Pháp này quá là thần kỳ.

Chỉ trong chốc lát, mọi tàn ảnh đều đột ngột biến mất, dung hợp lại chỗ người ông lão, lúc này vừa hay ông đang đứng cạnh cậu, sắc mặt tái nhợt, chỉ nghe ông thở gấp, nói.

“Quả thật là bộ xương già này không chịu nổi vận động cường độ cao, cậu ban nãy đã nắm được Bộ Pháp này bao nhiêu phần?”

Không hiểu sao, qua âm dương nhãn, cậu không xem rõ được ông lão tu vi là gì, có lẽ như ông lão nói ông tu luyện một môn công pháp có thể che giấu bản thân, chỉ biết ông phát ra rung động linh lực chỉ khoảng Luyện Khí, cảm giác còn yếu hơn cậu, nhưng Luyện Khí mà có thể làm ra bộ pháp như vừa rồi, khiến cậu cũng phải suy nghĩ lại..

truyện siêu hay :
Bình Luận (0)
Comment