Ta Dám Nói Mình Chỉ Là Đang Chơi Trò Chơi Ngươi Có Dám Tin Không?

Chương 91

.

Sau chuyện của cô gái lúc nãy, Minh đều ngồi ngáp, chẳng thấy khách nào khác.

Còn Khoa kế bên thì khách nườm nượp, tới nỗi cậu ta tiếp không kịp, Minh phải chạy qua phụ, giúp mấy cô khách chọn mẫu vẽ, rồi ghi lại để Khoa biết.

Có Minh ra tiếp khách, thế là khách cậu ta lại còn đông hơn nữa..

Vật lộn cả buổi, cậu có chút chán, mới nhờ Khoa coi quầy hộ cậu, có khách tới thì nhá máy là cậu chạy về.

Khoa quen tính cậu, hồi xưa cũng vậy, nên cười cười, xua xua tay bảo Minh đi chơi đi.

Thật là cậu cũng không muốn mua đồ gì, chỉ đi lòng vòng xem chơi, quan trọng là cậu cũng tò mò người xem Tarot khác trong hội chợ này, xem bài như thế nào.

Minh đi lân la, ra tới gần phía gian hàng cuối, thấy có 1 bàn xem bói bài, cũng có người đang ngồi coi, thế là cậu tiến lại, đứng một bên quan sát.

Cô gái chủ nhân bộ bài kia ăn mặc toàn bộ màu đen, một dạng váy phối ren, trang điểm cũng rất đậm theo tông cũng trầm.

Cô ta cũng dùng bộ bài với lưng bài nền đen phối hoa văn trắng, cậu liếc qua là biết cô dùng bộ bài nào.

Lại quan sát ngoại hình cô gái, không hiểu sao cậu có cảm giác, cô ta có chút cosplay ‘phù thủy’ trong phim.

Tuy đứng không gần, cô gái lại nói nhỏ, nhưng với thính lực của cậu, dễ dàng nghe được cô ta nói gì.

Đúng là cô giải bài rất bài bản, lại nói vô cùng chi tiết, nhưng mà nói có vẻ ‘hơi’ nhiều, làm cậu cũng có chút thấy mắt díp lại, trời lại đang trưa.

Một lát sau thì cô gái xem xong cho khách, bạn khách để lại tiền, cảm ơn trước khi rời đi.

Minh nghe một hồi cũng không thấy gì hấp dẫn, định rời đi thì hành động tiếp theo sau của cô gái bói bài kia làm cậu chú ý.

Cô gái lấy từ trong chiếc hộp bên cạnh mình ra bốn viên đá, mỗi viên một màu, đặt bên ngoài 4 góc của bộ bài đang để trên bàn.



Thứ tự lần lượt từ trái qua phải, nếu theo vòng kim đồng hồ sẽ là viên màu đỏ, rồi tới vàng, trắng rồi xanh dương.

Xong xuôi hết cô ta đặt tay lên bộ bài, nhắm mắt như thể cầu nguyện.

Minh vốn cũng nghiên cứu Tarot cũng yêu thích đá, cho nên cậu rõ ràng 4 viên đá này là gì.

Viên màu đỏ như màu máu rõ ràng là ngọc hồng lựu. Miếng đá chia thành nhiều tầng với những dải màu vàng sậm và nâu, là đá mắt hổ. Viên màu trắng trong suốt có kết tinh bên trong là Thạch Anh. Cuối cùng viên màu xanh dương với những đường sọc như đại dương là ngọc hải lam.

Bốn viên này đều thể hiện cho 4 nguyên tố tương ứng theo thứ tự là lửa, đất, khí và nước.

Cậu cũng biết cô gái này đang làm động tác thanh tẩy bài, nhưng không phải động tác này hay việc sắp xếp bốn viên đá làm cậu chú ý.

Mà là thông qua âm dương nhãn giấu dưới cặp kính râm, rõ ràng cậu thấy bao bọc bên ngoài 4 viên đá có một loại năng lượng cực kỳ ít ỏi cùng mỏng manh, tựa như linh lực, nhưng lại không phải linh lực, làm cậu vô cùng tò mò, đây là lần đầu tiên cậu thấy loại năng lượng này.

Minh chú ý vào điện thoại trong túi đeo hông mình, nhớ đến Cấu Trúc đã khởi động lại, cậu đúng là chưa quen với cảm giác không có Cấu Trúc quét hình xem thông tin, để biết được thứ cậu tìm thấy là gì..

Đành dứt khoát, đi về phía chỗ cô gái, lúc này cũng vừa mở mắt ra, thu dọn mấy viên đá lại vào hộp.

Thấy Minh ngồi xuống, cô gái vui vẻ chào mời, cũng giới thiệu rất nhiều thứ, đến cuối cùng mới hỏi chuyện chính.

“Anh muốn xem về gì?”

Minh cũng không muốn xem gì, chỉ định qua hỏi chuyện cô gái mà thôi.

Cô gái thấy cậu trầm ngâm, mới nhanh nói.

“Anh không biết cũng không sao, anh cứ tráo bài đi, bài ra gì em nói ấy nha.”

Minh cũng gật đầu, cầm bộ bài trong tay, bắt đầu tráo.



Cậu quen tay xào 7 cái, rồi đưa cho cô gái trải ra trên bàn, xong cậu dùng tay trái, bốc ra lần lượt 3 lá.

“The Fool – The Wheel of Fortune – The Magician”

Cậu biết cô gái dùng bộ Deviant Moon, những con rối ma quái, cậu ngày xưa khi bắt đầu xem Tarot cũng thấy nhiều người dùng bộ bài này, chỉ là cậu không thích cái không khí ma quỷ kỳ lạ mà bộ bài này vẽ lên.

Lúc này 3 lá hiện lên rõ ràng, lá ‘thằng khờ’ vẫn là 1 người bắt đầu hành trình như bao bộ bài Tarot khác, cũng không có gì lạ.

Lá ‘vòng quay số mệnh’ hiển hiện một người đang sử dụng cần gạt để khởi động một vòng quay lớn, như trò chơi may rủi, cho một người bé hơn mình nhiều.

Lá cuối cùng ‘ma pháp sư’ là hình một người có 4 tay, mỗi tay cầm một biểu tượng cho một nguyên tố trong bộ bài.

Minh lúc này cũng lẳng lặng ngồi chờ nghe cô gái ‘đọc’ bài, mặc dù với cậu thì ý nghĩa của 3 lá bài đã thể hiện quá rõ ràng.

Cô gái cũng trầm ngâm, một lát sau mới nói.

“Sắp tới anh sẽ có cơ may gặp gỡ một điều bất ngờ xảy đến với anh, dẫn tới thay đổi công việc mới.. em nghĩ là anh nên, làm thế này..”

Cậu nghe qua cách cô gái giải bài rất nhanh, để rồi phía sau kèm theo rất nhiều những lời khuyên nên làm thế này, thế kia, tránh đừng làm cái nọ.. đúng như kiểu học thuộc bài tủ.

Cũng như cậu không hề phát hiện ra chút năng lượng ba động hay điều gì khác lạ phát ra từ cô gái, làm cậu càng thêm phán đoán cô gái này không phải người tu luyện, cũng không có ‘khả năng’ tâm linh.

Nhưng càng vậy, cậu càng không hiểu được tại sao có năng lượng kỳ lạ bao bọc bốn viên đá lúc nãy.

Cùng với việc, khi cô gái cầm vào 4 viên đá, Minh cũng thấy được qua âm dương nhãn, có một thứ gì đó từ nguồn năng lượng trên những viên đá ‘chảy’ qua người cô gái, làm cậu vô cùng nghi hoặc.

Liền hỏi.

“Em này, có thể cho anh biết, những viên đá lúc nãy em dùng để thanh tẩy bài, là em mua ở đâu không?”



Cô gái ngước lên nhìn cậu trong chốc lát, rồi có chút ngượng ngùng nói.

“Ra là anh cũng biết xem bài, em chỉ mới theo học, nên cũng không giải bài rành, có gì lúc nãy anh nghe thấy điều gì sai thì bỏ qua nhe..” – Cô gái biết rõ, chỉ những người có nghiên cứu thực hành Tarot mới biết về thanh tẩy bài, mà cách thức cô vừa mới thực hiện cũng khác xa những cách được chỉ bày trên mạng, vậy mà người thanh niên này lại biết, làm cô cũng đoán được người này cũng là dân xem Tarot ‘chuyên nghiệp’.

“Những viên đá thanh tẩy này là do chị lớn trong nhóm em, đi tham gia hội nhóm Tarot sau đó mang về, em cũng không rành lắm. Chị ấy lúc nãy nhắn tin đang chạy lên thay ca cho em, anh chờ có gì gặp chị ấy rồi hỏi luôn ạ.”

Vừa nói xong thì Minh để ý thấy cô gái đột ngột đứng lên, thái độ vui vẻ lạ thường, vẫy vẫy tay về phía xa, giọng hồ hởi vang lên.

“Chị Châu! Chị Châu..”

Minh thấy cô gái vừa la lên vừa chạy tới đón cô gái mới vừa vào, cũng thấy rõ sự ái mộ của cô gái này dành cho người con gái mà cô gọi là Châu kia.

Minh quay lại nhìn thì thấy hai cô gái đang bước lại, bên cạnh cô gái cosplay như phù thủy ban đầu xem bói cho cậu kia, là một cô gái trẻ, mặc một bộ đầm trắng, gọn gàng, nền nã, với mái tóc cũng được cột đằng sau, vừa trông nhẹ nhàng lại không mất phần nữ tính.

Hai người con gái một trắng một đen, đúng là tạo ra cảm giác tương phản, cũng rất thu hút ánh nhìn của mọi người.

Minh cũng đang quan sát cô gái mặc đầm trắng, vì thông qua âm dương nhãn, cậu thấy cô ấy đúng là có cảm nhiễm trong cơ thể một thứ năng lượng mờ nhạt tương tự như linh lực nhưng hoàn toàn không phải, y như bốn viên đá kia, mà cậu rõ ràng không biết là gì.

Cô gái cũng nhìn ngược lại Minh, hình như đang nghe cô gái váy đen kể lại chuyện vừa rồi.

Cô gái tên Châu kia cũng mỉm cười lịch sự chào Minh, trước khi ngồi xuống ghế đối diện cậu.

Vào thẳng vấn đề.

“Tôi nghe Tuyền kể, anh muốn hỏi thăm về những viên đá thanh tẩy?”

truyện siêu hay :
Bình Luận (0)
Comment