Ta Dám Nói Mình Chỉ Là Đang Chơi Trò Chơi Ngươi Có Dám Tin Không?

Chương 95

.

Hôm nay chủ nhật, buổi cuối trong tuần này của hội chợ, cho nên số lượng khách cũng đông hơn hôm qua.

Chiều qua trước khi Minh đi tới gặp Kiều Anh cậu cũng xem thêm 2 khách, từ sáng đến giờ cậu cũng xem được 5 người nữa, cũng may là không có chuyện gì ‘bất ngờ’ xảy ra.

Ngày trôi qua cũng an yên..

Vừa thu dọn bài mới vừa xem xong, thì giọng Khoa đã vang lên, hôm nay cậu ta không biết đang cua cô nào, mà bận nguyên 1 bộ đồ mới, khác hẳn phong cách thường ngày, đầu tóc cũng chải chuốt gọn gàng, còn thay nguyên cả mắt kính khác.

Đúng là trông ‘đẹp trai’ hơn hẳn, chỉ là Minh nhìn chưa ‘quen mắt’ lắm.

“Anh Minh, hôm nay sao thấy anh tinh thần không tốt lắm, cứ ngó nghiêng, rồi dòm đồng hồ, bộ nay hẹn hò với ai à?”

Minh cất lại bộ bài vào hộp, nhìn đồng hồ cũng đã gần 6 giờ, tới giờ cậu phải đi, liền quay qua Khoa, vội nói.

“Đúng là anh có việc phải đi bây giờ, mà không phải hẹn hò, cho anh khất buổi đi ăn tối nay chung với mọi người, hẹn lần sau nha, anh hứa..”

Nói rồi không đợi cậu ta trả lời, ba chân bốn cẳng gom đồ chạy trước, vì Minh biết tính Khoa, kiểu gì cậu ta cũng mè nheo, hỏi tung lung chuyện, mà cậu lại không muốn trễ giờ.

Minh nhanh chân lướt qua dãy gian hàng đông người, trong tiếng la oai oái từ xa của Khoa..

Cả tối hôm qua Minh đã thức suốt đêm để tổng kết lại một lần những kỹ năng khả dụng của cậu hiện tại.

Hiện không nói đến kiếm bộ, thì kỹ năng có thể phát động bằng linh lực dùng để chiến đấu chỉ có Tịnh Hóa, Cắt Đứt, Trấn và Phong Ấn. Kết Giới thì sau khi Xuyến Chi rời đi, cậu cũng đã mất kỹ năng này. Còn Hoạt Hóa thì cậu chưa biết dùng vào chiến đấu như thế nào.

Ngoài ra có 2 kỹ năng hỗ trợ là Tầm Nhìn và Che Giấu, nhưng Tầm Nhìn hiện không có Cấu Trúc để chia sẻ, thì có chút tương tự âm dương nhãn, nên cậu cũng không cần dùng tới.


Mà nói kỹ năng chiến đấu, chứ thật ra cả Tịnh Hóa, Cắt Đứt, Trấn và Phong Ấn chỉ dùng được cho thể năng lượng; hoàn toàn không có tác dụng đối với cơ thể vật lý.

Cả đêm Minh đã dợt lại những kỹ năng này một lần, cùng với cậu kiểm tra sử dụng kỹ năng Che Giấu, hoàn toàn không thấy tổn hao nhiều năng lượng, có thể duy trì cả ngày, làm cậu suy đoán, tuy Cấu Trúc khởi động lại, nhưng hệ thống tự động tu luyện vẫn theo một cách nào đó đang được kích hoạt.

Cho nên, cậu cũng chuẩn bị diễn hoạt trước một số tình huống có thể xảy ra trong đầu.

..

Đường thành phố, càng xa khu quận trung tâm, càng yên ả hơn, tuy người đi đường cũng đông, nhưng không tấp nập, xô bồ.

Minh chạy xe theo địa chỉ, tới một quán cafe sân vườn rất rộng, nằm gần sát khu vực đường ray, phải ngoằn ngoèo qua rất nhiều hẻm nhỏ, mới tìm thấy nơi này.

Minh gửi xe, rồi vào trong, xuyên qua một màn sương do quán tự động xịt nơi cổng, đi vào bên trong không gian mở ra, rộng lớn với những khu vườn và hồ nước, bàn ghế sắp đặt cũng cách xa xa nhau, mà quán cũng mở nhạc không quá to, làm cậu có cảm giác khá thoải mái.

Chỉ là quán lớn thế này, tìm hội kia thế nào đây?

Mà là hội nghiên cứu tâm linh gì lại họp mặt ở quán cafe sân vườn?

Nghe ra rất kỳ lạ.

Minh vừa nghĩ thầm, vừa đi qua bậc thềm đá dẫn qua hồ cá, đang nhìn bâng quơ thì rõ ràng thấy ký hiệu một vòng tròn bên trong có hình chữ thập, quen thuộc, được khắc ở một lối đi bên phía trái của quán.

Minh liền đi tới gần.

Đúng như cậu đoán, vừa rẽ qua cua quẹo nơi bức tường có ký hiệu kia, thì đã thấy một cánh cửa màu đen, trước cửa có một cô gái mặc áo khoác trùm đầu đứng chờ sẵn.


Minh cũng nhanh lấy từ túi ra tấm thẻ đen mà cô gái ở quầy Tarot đưa cậu, người mặc áo khoác đen kia, vừa nhìn thấy tấm thẻ trên tay Minh, tập trung nhìn thật rõ vào nó, rồi dời sự chú ý vào Minh.

Vốn cậu ăn mặc cũng bình thường, chỉ có điều là sau lưng vác một cái ống tròn, người mang túi đeo chéo, còn có một túi hông nhỏ, lại thêm tối trời còn đeo kính râm, trông rất quái dị.

Nhưng người mặc áo khoác đen biết những người tham gia hội cũng ăn mặc kỳ lạ không kém, mỗi người mỗi kiểu, nên cũng không lấy làm ngạc nhiên, cũng mở cửa cho Minh đi vào.

Đi qua cánh cửa, là một lối cầu thang dẫn xuống hầm, từng bậc thang bằng đá được chiếu soi dưới ngọn đèn đốt dầu mờ mịt đặt trên tường.

Minh có chút thấy kỳ lạ trong lòng.

Cậu lắc đầu, xuyên hành lang khá hẹp và ngắn, đi qua một tấm màn đen, thì bước vào một căn phòng kín bưng hình tròn, xung quanh bao bọc bởi những bức tường đá, ghế chính giữa đã có một người ngồi, cô ta mặc một bộ áo choàng dài có mũ trùm che lại cả người, tạo ra một sự thần bí.

Xung quanh cô là những dãy ghế gỗ xếp thành nhiều hình cung tròn vòng quanh, cũng đang có khá nhiều người ngồi.

Minh nhìn đồng hồ, mới 6 giờ 45, đoán chừng còn có người tới.

Cậu liền chọn vòng ghế thứ 3, cũng là vòng xa nhất khỏi trung tâm cô gái kia, cũng là tiện theo dõi xung quanh.

Minh để ý những người ở đây, ăn mặc còn ‘dị’ hơn cậu, đa phần là ‘cosplay’ kiểu phù thủy, cũng có người vác theo lỉnh kỉnh đồ còn kỳ lạ hơn cậu, cho nên cậu có vẻ như không ‘lạc loài’ ở đây.

Do cậu không quen ai, cũng không muốn nói chuyện, mà chú ý tập trung thần thức lắng nghe xung quanh.

Càng lúc càng đông người bước vào, dần cũng ngồi lấp hết tất cả ghế, chỉ còn chừa một ít chỗ trống..

Từ ban đầu ngay khi rời khỏi hội chợ, cậu đã sử dụng kỹ năng Che Giấu trên chiếc vòng bạc đang đeo bên tay trái, đoán chừng ở đây không ai phát hiện cậu.

Bởi vì qua quan sát cùng lắng nghe một vòng những người ở đây, cậu mới càng xác nhận cho suy đoán của mình về sự kỳ lạ từ lúc tới quán cafe này.



Rõ ràng những người này không có chút cẩn thận cùng chuyên nghiệp gì cả, mà chỉ giống như cố tỏ ra vẻ bề ngoài ‘nguy hiểm’ mà thôi.

Qua âm dương nhãn cậu không hề thấy ở đây có ai là tu sĩ, đại đa số là người bình thường, chỉ một số ít người có thiên hướng ‘khả năng’ tâm linh, nhưng cũng rất mờ nhạt.

Chỉ có cô gái đứng ở cửa lúc nãy và cô gái đang ngồi ở trung tâm phòng là khả năng cao hơn những người ở đây, nhưng cao cũng chỉ là so với người phàm, vì ba động năng lượng thậm chí không đạt mức Luyện Khí tầng 1.

Mà quái lạ là đa số người tham gia ở đây, dù che kỹ thế nào, nhưng dưới thần thức cậu cũng rõ, hầu hết là nữ, mà đặc biệt, trên người ai cũng lây nhiễm nguồn năng lượng kỳ lạ tựa tựa linh lực kia.

Chỉ là ở đây, không một ai là chủ nhân của nguồn năng lượng đó cả.

Diễn tiến xảy ra, làm Minh thật sự tò mò.

Liền yên lặng, theo dõi tiếp tục.

Tới 7 giờ, cô gái đứng canh cửa ở ngoài lúc nãy cũng đã bước vào, ngồi xuống một chỗ ngồi còn trống, dường như để sẵn cho cô, ở khu vực vòng tròn trên cùng gần vị trí người phụ nữ trung tâm nhất.

Minh cũng không thấy sự có mặt của Quyên, cô gái ở hội chợ Tarot kia, cậu ẩn ẩn có suy đoán trong lòng.

Đột ngột tiếng cô gái ở giữa vang lên, nghe ra chừng qua giọng nói thì tuổi cô ta cũng không lớn hơn so với những người tham gia buổi hội họp này là bao nhiêu, âm thanh nghe có chút cố tình tạo ra những âm vực trầm khàn, vang rền..

“Mọi người đến đông đủ, cũng đã đến giờ, trước khi giao lưu, chúng ta làm nghi lễ của hội trước..”


truyện siêu hay :
Bình Luận (0)
Comment