Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 1010 - Chương 1011: Tả- Thẩm Phán- Đa

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 1011: Tả- thẩm phán- Đa

Lão đại muốn trừng phạt ta thế nào?

Chi bằng ngươi mau đến đi, treo ta lơ lửng như vậy, càng thêm kinh hoàng khiếp sợ, cho một đao sảng khoái, bớt giày vò tinh thần.

“Ngươi! Qua đây!”

Tả Tiểu Đa cố ý làm ra vẻ mặt poker.

“Lão đại...”

Tiểu Long oan ức đi qua, nước mắt sắp rơi xuống: “Ta sai rồi...”

Tả Tiểu Đa hừ một tiếng, trên mặt ngày càng lạnh lẽo, giọng điệu nhàn nhạt nói: “Sai của ngươi, một lát nói, bây giờ ta hỏi ngươi, đây là chuyện gì?”

“Cái.... cái gì?”

“Thời gian!”

Tả Tiểu Đa lời gọn ý đủ, ánh mắt như điện, mặt sâu như nước, rất uy nghiêm.

“Thời gian... thời gian làm sao, đây có cái gì không bình thường sao?” Tiểu Long càng lơ mơ hơn, không hiểu hỏi ngược lại.

“Ta là nói thời gian ba ngày trong này, chỉ bằng một ngày bên ngoài, bộ chuyện này là rất bình thường sao?” Tả Tiểu Đa một lời nói rõ, chỉ ra mấu chốt.

“Đúng rồi, lão đại... bây giờ tạm thời chỉ có thể được như vậy thôi....” Tiểu Long vội vàng giải thích.

“Ửm?”

Lập tức suy nghĩ của Tả Tiểu Đa bắt đầu chuyển động linh hoạt.

Tạm thời chỉ có thể được như vậy? Ý gì? Lẽ nào còn có thể tiếp tục tăng thêm?

Tả Tiểu Đa tiếp tục vẻ mặt u ám, giả vờ cực kì không hài lòng nói: “Làm sao chỉ có ba ngày? Vì sao không phải bằng ba trăm lần thế giới bên ngoài?”

“Ba trăm lần?! Một ngày bằng ba trăm ngày?”

Tiểu Long hoàn toàn nghệt mặt ra.

Lắc đầu như trống bỏi, khóc huhu nói: “Lão đại ngươi tha cho ta đi, cho dù ta chuyển toàn bộ long mạch vào, cũng không làm được tốc độ chảy chậm lại ba trăm lần, cho dù thu gom toàn bộ Tinh Hồn địa mạch của đại lục lại, cũng chưa chắc có thể thành công đâu, hu hu....”

Vốn dĩ đây chính là một nhiệm vụ bất khả thi.

Tả lão đại làm khó Long quá rồi!

Ơ?

Ý gì? Thu gom toàn bộ địa mạch?

Trời?

Thu gom toàn bộ?!

Đậu?

Ánh mắt của Tả Tiểu Đa đã sáng lên như bóng đèn, nghiêm túc, u ám, uy nghiêm nói: “Ta muốn biết rõ đầu đuôi mọi chuyện, nói, nói từng chữ một!”

Vẻ mặt Tiểu Long đau khổ, vẻ mặt nhận tội nói: “Lão đại, khoảng không gian này của ngươi chính là không gian không ổn định mà người ta tạo thành, cũng chính là không gian đặc biệt ngăn cách hiện thực, bản thân nó chính là một loại sản phẩm nghịch thiên, cần dùng che đậy thiên đạo làm tiền đề, mới có thể xuất hiện.”

“Không chỉ như thế, không gian này của ngươi, lúc khuôn khổ ban đầu không hoàn chỉnh, kết quả đạt được cũng chỉ là làm đến bình phong mà thôi, không có một chút công năng khác nào.”

“Lão đại, ta trung thành tận tụy với ngươi, chuyện của ngươi chính là chuyện của ta, cho nên ta... ta vì ngươi, ta bôn ba đông tây, rót mồ hôi như mưa, vào sinh ra tử, cúc cung tận tụy, không từ cực khổ tách từng chút sức mạnh còn sót lại của long mạch đã phi thăng ra... lão đại, ta cực khổ.... ta mệt đến thắt lưng vất vả sinh bệnh, thoát vị đĩa đệm luôn rồi nè lão đại...”

“Lão đại, long mạch to như vậy, dài như vậy, thô như vậy, ta mạo hiểm như vậy bị ép cứng trong nguy hiểm vác về… đường xa như vậy… mệt đến ta gần như hồn vía lên mây…. Mới vì ngươi rót vào lượng lớn khí vận chi lực long mạch, đến hiện tại, dùng tròn một địa khí long mạch, mới bổ sung đủ chỗ thiếu, khôi phục công năng vốn dĩ nên có…”

Tiểu Long nước mắt nước mũi tèm lem, ra sức thể hiện rõ sự vất vả của mình, hy vọng có thể giảm bớt một chút trừng phạt trộm cắp.

Vừa nói vừa lén nhìn sắc mặt của Tả Tiểu Đa, hy vọng có thể từ trên mặt thẩm phán uy nghiêm này có thể nhìn ra một tia dấu hiệu thả lỏng!

Nhưng càng nhìn càng hồi hộp.

Sắc mặt của Tả lão đại giống như poker không có xíu biểu cảm nào, huhuhu….

Tả Tiểu Đa là ai?

Đó chính là nhân vật cho hắn một cái nón ke-pi, ăn nguyên đơn ăn cả bị đơn, làm sao có thể mềm lòng?

Huống chi bây giờ đang hăng hái làm cho xong thời cơ hội để ép tên này khuất phục hoàn toàn, cho dù thế nào, Tả Tiểu Đa sẽ không bỏ qua!

Đã bắt được hành vi phạm tội ngay tại chỗ của tiểu tử này, còn muốn dễ dàng thoát thân?

Xem Tả Tiểu Đa ta là ai?

“Tiếp tục giải thích!” Tả Tiểu Đa xụ mặt, ánh mắt lạnh cứng.

Tim như sắt đá.

Tả - Thẩm phán mặt sắt - Đa!

Tiểu Long nghẹn lời, bán manh thất bại, bán thảm cũng thất bại... hỏng rồi!

“Hiện tại mà nói, với tỷ lệ thời gian thế giới bên ngoài, nhiều nhất cũng chỉ có thể duy trì tỷ lệ ba một mà thôi... Nếu muốn tiến thêm một bước....”

Nói đến đây, Tiểu Long đảo đôi mắt tròn xoe.

Tả Tiểu Đa đúng lúc hét lên một tiếng: “Thành thật một chút! Nói thật thì khoan dung, phản kháng thì nghiêm khắc!”

Tiếng hét này thực sự kiên cường bộc trực.

Tiểu Long bị dọa sợ: “Vâng..... vâng vâng, ừm... nói đến đâu rồi”

“Làm sao có thể không ngừng mở rộng ra!” Một lớn một nhỏ hai tên láu cá đấu đá lẫn nhau.

Nhưng tên láu cá lớn rõ ràng chiếm ưu thế thượng phong áp đảo.

Vẻ mặt Tiểu Long hèn mọn tiếp tục giải thích: “.... Cần không ngừng rót lượng lớn bột Tinh Hồn Ngọc vào, suy cho cùng bản chất của đồ chơi đó là hạt linh khí nguyên bản nhất giữa trời đất.... đây là thứ nhất, thứ hai là, kết hợp càng nhiều địa khí long mạch....”

Hai móng của Tiểu Long che mặt: “Nhưng long mạch tổng cộng mới có vài sợi... nhất là những long mạch hoàn chỉnh đó, đều có long hồn, long linh kí gửi, vốn dĩ không động vào được.”

Tả Tiểu Đa nhíu mày: “Không động vào được?”

“Thực sự không động vào được, hơn nữa động vào cũng vô dụng!”

Vẻ mặt Tiểu Long nghiêm túc, lời thề son sắt.

Đây là thời điểm mấu chốt, bắt buộc phải không nhường một tấc!

Trong lòng bổ sung thêm một câu: Ngược lại không phải thực sự không động vào được, mà là sau khi chúng ta tiến vào tất nhiên phải giành chỗ tốt với ta, chuyện ngu xuẩn như vậy, làm sao ta làm?

Lỡ như bọn họ cũng có thể thai nghén ra một long linh, chẳng phải là từ hai con rồng tranh giành quyền lực? Vậy, tất nhiên phải chia cho ta một nửa!

Vậy làm sao được!

Chỗ tốt thế này, chỉ có thể do một con rồng là ta hưởng thụ một mình... nhưng điều này hoàn toàn không thể để Tả lão đại biết... khụ khụ, làm như vậy đi!

Tả Tiểu Đa hừ một tiếng, cố gắng kiềm chế tâm trạng trong lòng đã nở hoa rồi, càng tỏ vẻ lạnh nhạt hơn nói: “Tiếp tục.”

“Hở?” Tiểu Long ngơ ngác.

Đều kẹp ta rồi còn tiếp tục cái gì?

“Làm sao nâng cao thời gian khống chế năng lực!” Tả Tiểu Đa nhíu mày, quát mắng nói: “Bớt giả bộ hồ đồ! Ta biết ngươi hiểu!”

Tiểu Long ho một tiếng.

Cái này à, cai này ngươi không nói ta cũng phải tiếp tục.

Bình Luận (0)
Comment