Bởi vì loại linh dược trực tiếp sinh trưởng trong lòng đất này, chỉ dõi theo dấu vết trên mặt đất hoàn toàn không thể nào phát hiện ra!
Cho dù là nhân sâm gì đó, ít nhất cũng cần quang hợp, sử dụng lá cây dây leo trên mặt đất để nhận năng lượng mới có thể sinh trưởng.
Tuy rằng cũng không dễ phát hiện, rốt cuộc cũng có dấu vết mà dò tìm!
Nhưng loại thiên tài địa bảo chỉ cần địa khí là có thể sinh trưởng này; quả thật dò tìm từ trên mặt đất, không thể phát hiện được cái gì cả!
Đối với loại thiên tài địa bảo quanh năm ẩn náu dưới lòng đất, chôn sâu dưới lòng đất này, cho dù là người tu hành cao thâm có thể dùng tinh thần niệm lực, thâm nhập vào lòng đất, nhưng cũng rất khó phát hiện.
Bởi vì bản thân những linh thực linh thảo này, cũng không có đủ tinh thần niệm lực, nên lúc thần thức lục soát qua, cảm ứng hồi quy hoàn toàn giống với rễ cây thông thường, khai quật dựa trên cơ sở này, chín phần chín đều là mất hết hy vọng, mong ước tan vỡ.
Nhưng chính vì thế, loại linh thực linh dược này mới càng trở nên hiếm có khó tìm hơn!
Bản thân thì có Tiểu Long hỗ trợ, lại còn xác định phướng hướng từ trước mà cũng phải lao động cật lực mấy tiếng liền mới hoàn thành, huống hồ là những người khác, cho dù có là thiên tài như Lý Thành Long, đã có phân tích phán đoán từ trước cũng như xác định được phương hướng tương đối, nhưng muốn thật sự xác định được đúng mục tiêu thì cũng phải cày nát hơn một nửa khu rừng này mới có cơ hội tìm được.
Còn nếu vận khí không tốt thì có khi chỉ bỏ sót lại một mét vuông, thì có khi linh dược lại được chôn đúng trong khoảng đất đó cũng nên!
Càng đừng nói ai có thể vì một thứ chưa chắc có thật mà đào sâu xuống tám trăm mét cơ chứ?
Mà địa vị của Hoàn Dương thảo trong tất cả các loại linh dược trồng ở đây, cũng chỉ có thể xem như mặt hàng hạ cấp mà thôi.
Tả Tiểu Đa lấy ra chiếc xẻng lớn Thiên Vu Đồng đại thiêu, thứ này thực giống hệt với cái tên của nó, bề mặt xẻng cực kỳ lớn, hơi nhọn một chút ở đầu mũi thôi.
Mục tiêu đã định rồi thì bắt đầu hành động, Tả Tiểu Đa cắm chiếc xẻng xuống mặt đất, hơi dùng lực rồi bắt đầu vận linh lực trong người, chỉ xúc một lần mà xới lên cả bảy tám mét vuông đất, ngay cả đá vụn lẫn trong đất cũng bị cái xẻng đào hết ra.
Cái xẻng xới lên một lần thì trên mặt đất lập tức xuất hiện một cái động lớn.
Tả Tiểu Đa đào ra một cái hố lớn rộng khoảng năm sáu mét như vậy trước, sau đó lại giống như một con chuột chũi, bắt đầu đào cái hố đó ngày càng sâu hơn…
Ước chừng một tiếng sau, Tả đại sư đã đào được một cái động sâu khoảng một trăm mét!
Trở thành võ giả, thành cao thủ, đào động cũng là thiên tài nữa!
Mà ở vị trí này đã có thể tự mình dùng đất ở phía trên lấp cửa động lại rồi.
Tả Tiểu Đa vừa nghĩ đến đo thì đất trên cửa động đã lập tức lấp kín lỗ hổng phía trên rồi
Lúc này mới yên tâm.
Ừm, như vậy thì ít nhất không cần lo lắng bị người khác chặn mất đường lui.
Đến lúc đó tìm được linh dược rồi, muốn ra ngoài cũng không biết ra bằng cách nào.
Tả Tiểu Đa tiếp tục chăm chỉ với sự nghiệp đào động của mình.
Tiểu Long ở đằng sau hắn vẫn luôn xoay quanh, ngẫu nhiên cúi đầu xuống xem thử còn bao xa nữa mới tới nới…
Bỗng nhiên vang lên một tiếng răng rắc, ánh lửa tung toé khắp nơi!
Đây rõ ràng là một đại đạo bị phong bế hoàn toàn nhưng giờ khắc này lại xuất hiện ánh sáng lập loè.
“Đây là cái gì? Cục đá gì mà cứng dữ vậy…” Tả Tiểu Đa cứ tưởng bản thân đã gặp được thứ tốt, dù sao cũng là vật được chôn sâu dưới đất như vậy, thật cẩn thận đào rộng ra khu vực xung quanh thứ đó, lại thấy mục tiêu là một khối Tinh Hồn ngọc có độ lớn khoảng ba bốn mét, nhưng mà…
“Vậy mà lại là hạ phẩm! Đệt!”
Tả Tiểu Đa mắng một câu.
Phí nhiều sức lực như vậy mà chỉ đào ra một khối Tinh Hồn ngọc hạ phẩm, chính là mặt hàng chỉ hút một lần là sẽ thành bột phấn ngay… Tức chết người mà!
Hắn bỏ nhiều sức lực như vậy mà thành quả lại chẳng ra gì, tức thật!
Nhưng Tả Tiểu Đa vẫn là thu lấy khối đá này, thịt châu chấu dù có ít thì cũng là thịt, dù sao thì vẫn có thể bán lấy tiền!
Tinh Hồn ngọc này tuy phẩm chất tệ nhưng kích thước cũng đủ lớn; cho dù lấy ra để tu luyện, hay lấy về gia công cho Linh Miêu kiếm, khắc một vật trang trí thật lớn, cũng không tồi, xem như vẫn có tiềm lực thị trường.
Tả Tiểu Đa không ngừng cố gắng, tiếp tục đào xuống sâu hơn nữa.
Lại qua hai tiếng nữa, Tả-chuột chũi- Đa rốt cuộc cũng đào được một cái động sâu hơn một trăm bảy mươi mét, rồi bắt đầu mở rộng phạm vi tìm kiếm ra xung quanh.
Đánh một chưởng lên thành đất của cái động này, không gian bên trong lập tức được mở rộng, dần dần biến thành một mật thất ngầm rộng mấy chục mét vuông.
Đây là chỗ tốt của việc đã xác định được mục tiêu chính xác, một sưu tầm giả khác tuyệt đối không giống làm việc như Tả Tiểu Đa đang làm lúc này, một khi không tìm thấy mục tiêu thì sẽ trở thành vừa tốn thời gian đào đất vừa tốn công vô ích, chỉ khi đã xác định được mục tiêu chính xác, thì làm như thế này mới có ý nghĩa.
Sau khi mật thất thành hình, Tả Tiểu Đa lúc này mới bắt đầu dùng cái xẻng bắt đầu đào rộng ra xung quanh, vừa đào vừa dùng Viêm Dương Chân Kinh đốt trợ lực.
Cuối cùng…
“Tới rồi!”
Tiểu Long vô cùng phấn kích reo lên.
Tả Tiểu Đa nghe vậy không dám trực tiếp dùng xẻng lớn đào xuống nữa, mà cẩn thận dùng tay đào lớp bùn đất bên trên ra…
Nhưng kết cấu đất lúc hắn đào lên vô cùng rời rạc, từng mảng đất tách rời lộ ra những mảnh gì đó hệt như phiến lá màu xám trắng, nhìn thoáng qua thì chẳng có gì đặc biệt, nhưng đến lúc nhìn kỹ lại thì có thể nhìn ra những tia sáng thuần khiết, ôn hoà toả ra từ những thứ nhìn như phiến lá đó.
Giống như có ánh sáng lưu động trong những phiến lá đó vậy.
Tả Tiểu Đa tiếp tục dùng tay lau sạch bùn đất bám xung quanh làm lộ ra trọn vẹn phiến lá, tổng cộng có mười lăm phiến lá như vậy, sau khi lau hết bùn đất bám xung quanh thì lại phát hiện ra những phiến lá đó đều bắt nguồn từ một gốc cây màu trắng xám hình cầu.
“Khá lắm! Thật sự là Hoàn Dương thảo!”
Đôi mắt của Tả Tiểu Đa sáng bừng lên.